Tống Doãn Chi bất mãn, lắc đầu : "Ta  ,   tiện phụ    gì với con ? Con tuyệt đối đừng tin, Lư Uyển Thư vì  khống chế con chiếm đoạt hầu phủ,  từ thủ đoạn nào, dù con là con ruột của nàng  cũng vô dụng. Cẩm An,   giống Lư Uyển Thư, chỉ   mới thật lòng yêu thương con."
 
Tống Doãn Chi hai mắt rưng rưng, lời  dối đầy miệng, nhưng đáy mắt lóe lên sự tính toán và tia  xảo quyệt. 
 
Ngay cả  cũng  thể nhận , huống hồ Cẩm An   từ nhỏ tỉ mỉ dạy dỗ,   thể   thấy.
 
Chưa kể, Tống Doãn Chi còn  vẻ hấp tấp, rõ ràng là đang giăng bẫy.
 
Quả nhiên, Cẩm An nheo mắt ,  lập tức trả lời mà hỏi: "Cha đang thiếu tiền ? Mấy hôm  nhận  thư của cha, con vui mừng khôn xiết,  lo lắng cha   bạc dùng nên đang định tìm  đưa một ít qua."
 
Tống Doãn Chi mừng rỡ, cũng chẳng buồn  thiết với Cẩm An nữa, lập tức  vẻ trưởng bối, đòi hỏi đủ thứ, đúng là tham lam.
 
Cuối cùng còn  quên nhắc nhở Cẩm An: "Mẹ con là kẻ vô tâm, đừng cho nàng   chuyện . Còn nữa,    mộ của   đào ? Tuy đó   mộ thật, nhưng dù  cũng là thể diện của , Cẩm An con  điều tra cho kỹ, đừng bỏ qua cho kẻ ."
 
Nói đến chuyện , Tống Doãn Chi nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt hận thù.
 
Ta   lầu Cẩm Tương,  ăn điểm tâm  xem trò  , chỉ cảm thấy thú vị vô cùng.
 
Rót cho Diệp Thư Nương đang  ngẩn ngơ bên cạnh một chén ,  cố ý trêu chọc: "Nhìn thấy ? Tống Doãn Chi chính là  như  đấy, ngươi còn một lòng một  với   gì? Thư Nương, lúc  chúng    rõ ràng, ngươi  tình yêu,   quyền thế, bây giờ Tống Doãn Chi phá vỡ quy tắc, ngươi  tính toán gì?"
 
Uổng công   nhiều như , Diệp Thư Nương vẫn   phản ứng, cứ như hòn vọng phu liên tục  Tống Doãn Chi  lầu.
 
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Ta nên cảm ơn nàng   báo tin cho  xem  vở kịch , nhưng nếu nàng  cũng vì Tống Doãn Chi mà đối đầu với ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hau-phu-nhan-la-nguoi-doc-ac/chuong-3.html.]
 
Tay  nắm chặt chén    buông lỏng, buông lỏng   nắm chặt, cho đến khi Cẩm An : "Cha! Người sớm  về, muộn  về, bây giờ mới trở về, rốt cuộc là luyến tiếc con,  là  chịu nổi cuộc sống khổ cực, hối hận ?!"
 
Khiến Diệp Thư Nương sắc mặt trắng bệch, môi run rẩy.
 
Thấy ,  nhẹ nhàng đặt chén  xuống bàn, trong lòng   chủ ý.
 
Cẩm An sắc mặt khó coi trở về phủ.
 
Đứa nhỏ  từ bé  khao khát tình thương của cha, nhưng sự xuất hiện của Tống Doãn Chi  phá vỡ ảo tưởng của nó về  cha.
 
Ta hỏi nó: "Cẩm An, con cảm thấy vì  cha con đột nhiên xuất hiện?"
 
"Vì cuộc sống khó khăn nên  lợi dụng?"
 
Ta gật đầu : " nếu   đang sống hạnh phúc, con nghĩ   còn nhớ đến con, nhớ đến hầu phủ ?"
 
Cẩm An nắm chặt hai tay, khuôn mặt nhỏ nhắn  trưởng thành   trở nên trắng bệch, mím môi  .
 
"Cẩm An, lúc con cần cha nhất thì     ở đây, giờ con  mười tuổi, những năm qua con khổ công học hành chính là vì một ngày   thể kế thừa tước vị. Người trong tộc đang  chằm chằm, bây giờ  thêm cha con, nguy cơ trong ngoài, con thật sự yên tâm ?"
 
Hầu phủ bề ngoài sóng yên biển lặng, nhưng bên trong nguy cơ trùng trùng, Cẩm An hiểu rõ những điều ,   liền sa sầm nét mặt.
 
Một lát , nó kiên định ngẩng đầu, "Mẹ, con hiểu ! Không ai  thể ngăn cản chúng , dù   là cha ruột của con cũng  ."