Hệ Liệt Địa Sư Thiếu Nữ Full 24 Truyện - Linh Dị - Chương 10: Âm Thi Hồng Kông 4

Cập nhật lúc: 2025-03-26 09:53:41
Lượt xem: 935

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

mấy kiên nhẫn giải thích nguyên lý của Âm Dương Thủy cho họ. Nước chuyên trừ tà, diệt ma, đồng thời hiệu quả xua tan tử khí. Hội trưởng Từ tuổi lớn, mang theo chút tử khí, Âm Dương Thủy loại bỏ, da dẻ trở nên hồng hào hơn. hiệu quả chỉ là tạm thời, sáng mai sẽ trở như cũ.

Hội trưởng Từ xong, lắc đầu.

" tin, trừ khi cô cho uống thử Âm Dương Thuỷ ."

Mọi : …

Tất cả đều thèm thuồng chằm chằm chai nước trong tay . trợn trắng mắt, cất chai nước túi.

"Quan tài tử khí bao trùm, e rằng sắp xảy thi biến thật sự. Lưu Hùng, chín ngày , giờ Tý, ở đây ?"

Lưu Hùng tính toán, giật "A!" một tiếng.

" ! Hôm đó là ngày giỗ cha , uống chút rượu đây tới nửa đêm."

gật đầu.

"Tháng Đinh Mùi, ngày Tân Sửu. Đinh thuộc âm hỏa, Mùi thuộc âm thổ. giờ âm cực thịnh, tử khí từ mộ tràn , xâm nhập cơ thể . Muốn trừ bỏ tử khí trong , mấu chốt ở quan tài ."

"Ngày mai, tìm khiêng quan tài ngoài, phơi nắng chín ngày, sẽ pháp sự giải trừ."

"Haha, cứ như thật ! Nước khi chỉ là một loại dung dịch ăn mòn gỗ đặc biệt thôi, đừng để lừa! Kiều đại sư, chẳng còn một *thê thỉ* nữa ? *Thê thỉ* ? Đừng dùng cái bình nước để đánh lạc hướng chúng !"

Giữa đám đông vang lên một giọng đầy mỉa mai, khiến sững , đồng loạt gật gù tán thành.

" đấy! Đừng giở mấy trò thần thần quỷ quỷ của cô nữa, *thê thỉ* ?"

Địa cung chiếu sáng bằng đèn pha, gian vuông vức 30 mét vuông, ngay chính giữa là một cỗ quan tài, xung quanh đám chen chúc xem, còn đều trống trải.

rút la bàn , quanh địa cung một vòng. Khi bước đến góc Tây Bắc, quan sát xung quanh, thậm chí đưa tay gõ lên tường, nhưng… chẳng phát hiện gì.

một vòng, thêm hai vòng nữa, mỗi la bàn đều chỉ về góc Tây Bắc, nhưng vẫn tìm thấy gì khác thường. Duy nhất một điểm khác biệt: Nơi đó tối hơn bình thường. Không kiểu tối đơn thuần, mà giống như một làn sương mù dày đặc, chặn ánh sáng cho xuyên qua.

chau mày, xổm xuống, nhón một nhúm bùn đất chân, đưa lên mũi ngửi thử.

Bùn lạnh buốt, mang theo mùi tanh hôi nhàn nhạt. chán ghét phủi tay, vô tình ngước đầu lên.

"Mẹ nó!"

Trên trần địa cung, một *thê thỉ* đang dính đó, bốn chi dang rộng, đầu lệch sang một góc kỳ dị, hai mắt trợn trừng đối diện trực tiếp với !

"Haha, tìm liền chửi thề , Kiều đại sư?"

" đấy, Kiều đại sư, xác cô ? Mau chỉ cho chúng xem nào!"

Đám phong thủy đại sư vẫn vây quanh quan tài, cợt châm biếm .

Trên trần, *thê thỉ* chớp mắt một cái, đột nhiên co , run rẩy lùi về một chút. Nó dán sát trần, dùng tốc độ kinh hoàng, lao thẳng về phía đám phong thủy đại sư!

" là thời thế đảo điên, đám trẻ thời nay chịu học hành tử tế, chút da lông vội lớn tiếng khoác lác, giẫm lên danh tiếng của để leo lên cao."

Các đại sư phong thủy lắc đầu thở dài, dùng ánh mắt thất vọng .

chậm rãi tiến về phía họ, lấy Lôi Kích Mộc Bài Hắc Mộc Bài và bát quái kính .

Bên cạnh quan tài một cái thang, dẫn lên miệng hầm nơi đặt bia mộ. tận mắt thấy *thê thỉ* đưa tay bám lấy bậc cùng của thang, nhẹ nhàng đẩy một cái.

"Rầm!"

Cái thang đổ ầm xuống đất, bụi bặm bay mù mịt, ánh đèn trắng nhợt của đèn chiếu, từng đám tro bụi lơ lửng trong khí.

Hội trưởng Từ nhíu mày: "Tiểu Trần, ông đụng cái thang ?"

Trần Trinh lắc đầu, vẻ mặt ngơ ngác: "Hội trưởng, đây mà, đụng ?"

"Thế ai đẩy? Mau dựng !"

"Không !"

" cũng !"

" cũng !"

Mọi tranh luận một hồi, phát hiện ai gần cái thang cả.

"Vậy chắc là phía vô tình đụng , việc cẩn thận chút nào! Nếu cạnh thang rơi trúng thì ?"

Hội trưởng Từ ngẩng đầu lên miệng hầm mộ.

" lúc đó, ""Ầm!"" Một tiếng sấm nổ vang ngay giữa bầu trời quang đãng.

Bên ngoài, bỗng gió thổi cuồn cuộn, đó ""rào rào rào"", một cơn mưa lớn đột ngột trút xuống, kèm theo những tiếng la hét hoảng loạn."

"Mưa !"

Mây đen kéo đến, ánh hoàng hôn cuối cùng biến mất . Trong hầm mộ giờ đây chỉ còn ánh sáng trắng nhợt nhạt của đèn chiếu.

Hội trưởng Từ chớp mắt, dụi mắt liên tục.

Sau đó, ông đưa tay ôm ngực, hét lên một tiếng chói tai như thiếu nữ 18 tuổi.

"Aaa——"

Cùng lúc đó, *thê thỉ* cuối cùng cũng từ trần nhà nhảy xuống, bò bốn chân như một loài bò sát, đáp ngay lên nắp quan tài, trợn trừng mắt nhóm đại sư phong thủy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-dia-su-thieu-nu-full-24-truyen-linh-di/chuong-10-am-thi-hong-kong-4.html.]

Dưới ánh đèn, cuối cùng cũng rõ nó.

Tóc dài rối bời, gương mặt hốc hác như đầu lâu, móng tay đen sì dài gần nửa đốt ngón tay, sắc bén như lưỡi dao. Trên mặc một bộ quần áo cũ kỹ, mục nát, những mảnh vải rách rưới treo lủng lẳng, để lộ làn da xanh xám thâm đen.

"Mẹ ơi——!"

"Yêu quái——!"

Nhóm đại sư ngẩn một giây, đó thét lên thất thanh, lăn tìm đường bỏ chạy. *Thê thỉ* đuổi theo họ, mà đột nhiên lao về phía Lưu Hùng!

"Mẹ nó! Kiều Đại sư cứu mạng! Cứu !"

Lưu Hùng lăn tròn tại chỗ, kịp né tránh trong gang tấc. Phía , bộ móng sắc nhọn của *thê thỉ* xé rách một mảng lớn lưng áo, vải vụn bay tán loạn.

Bảo vệ kim chủ!

lập tức siết chặt Lôi Kích Mộc Bài Mộc, lao thẳng đến mặt Lưu Hùng. Lưu Hùng nhanh chóng trốn lưng . *Thê thỉ* lao tới, giơ tay, lệnh bài phát tia sét màu tím, "ret!", đánh thẳng nó!

*Thê thỉ* b.ắ.n ngược , ngã xuống đất, bất động.

Cả căn hầm rơi tĩnh lặng.

Mọi trợn trừng mắt , ánh mắt đầy kinh ngạc, hoang mang, thể tin nổi. bình tĩnh bước đến gần *thê thỉ*, xổm xuống, bóp cằm nó, cưỡng ép há miệng .

Bên trong bốc lên mùi hôi thối nồng nặc, nhíu mày, che mũi, cúi đầu quan sát răng nanh của nó.

Răng vàng khè, đen sì, dài hơn răng bình thường một chút, nhưng răng nanh nhọn đặc thù của cương thi.

như nghĩ, đây là một con Âm Thi.

"Kiều…Kiều—Kiều Đại sư! Vừa cô...cô ?"

Lưu Hùng hai chân run rẩy, quỵ một gối xuống đất, ngẩng đầu với ánh mắt đầy sùng bái, cứ như đang chiêm ngưỡng một bức tượng Quan Âm sống.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

"Ồ, cái , Ngũ Lôi Hiệu Lệnh, Lôi Kích Mộc Bài Táo Mộc."

lắc lắc lệnh bài trong tay. Hội trưởng Từ lúc mới hồn, há miệng cứng đờ . "Aaa!!!" Bỗng ông hét to, ánh mắt đầy kích động.

"Môn chủ! Cô chính là môn chủ của Phong Môn!"

nhỏ giọng lẩm bẩm: "Hội trưởng, chẳng đây ông bảo Phong Môn ở đại lục thất truyền ? Ông bảo gọi là môn chủ cũng chỉ là một tên nông dân đồng mà thôi."

Hội trưởng Từ tức giận lườm :"Phì! Ông dám ly gián với môn chủ!"

Sau đó ông hớn hở chạy đến, định bắt tay , nhưng khi thấy *thê thỉ* đất, ông thu , cách ba mét, bắt đầu nịnh nọt.

"Môn chủ! Hiệp hội Phong Thủy Hồng Kông cuối cùng cũng chờ đến ngày cô đại giá quang lâm!"

.

"Thôi thôi thôi, sớm , phong thủy Hồng Kông suy tàn đến mức ngay cả đám các ông cũng Âm Thi là gì."

xua tay, thở dài.

Âm Thi, là giai đoạn trung gian giữa *thê thỉ* và cương thi. Cơ thể của Âm Thi cứng, sức mạnh bằng cương thi, lực chiến cao, mức độ nguy hiểm cũng thấp.

Hơn nữa, điều kiện xuất hiện của Âm Thi vô cùng khắc nghiệt.

Đất nơi là vùng đất nuôi x//ác truyền thống, thổ nhưỡng âm hàn, độ pH mất cân bằng nghiêm trọng, sinh vật sống, khiến *thê thỉ* phân hủy.

vùng đất nuôi x//ác thường là đại hung địa, thông thường *thê thỉ* kịp hóa Âm Thi sát khí nuôi thành Cương Thi.

, Âm Thi chỉ thể do con tạo .

Có kẻ cố tình mang đất đặc biệt từ nơi khác đến, tạo một môi trường khép kín, dùng huyết sát chi khí nhỏ, từ từ nuôi *thê thỉ* thành Âm Thi.

Nếu đoán sai, đất ở đây từng tưới bằng m//áu tươi suốt 49 ngày liên tiếp.

"A! Nghe khi xưa lúc Đồng Phúc Sinh an táng cha , pháp sự cũng kéo dài suốt 49 ngày!"

Các đại sư chợt hiểu , nhưng càng thêm mù mịt.

"Môn chủ, để gì?"

nheo mắt. "Các ông tại gọi là Âm Thi ? Âm Thi một tác dụng quan trọng, chính là bảo hộ con cháu, phù hộ cho đời phú quý vinh hoa. Tên Đồng Phúc Sinh đúng là lương tâm, ngay cả x//ác cha cũng mang lợi dụng, để ông an nghỉ!"

dậy, vẫy tay: "Thôi, lên . *Thê thỉ* để xử lý."

lệnh dựng thang, dẫn cả đám lão đại sư leo lên khỏi địa cung. Bên ngoài, mưa nhỏ dần. Đám vệ sĩ của Lưu Hùng kiếm từ một cái mái che, còn bày sẵn bàn ghế, trông vô cùng chu đáo.

Vừa thấy đám phong thủy đại sư bước , phóng viên lập tức lao đến, giơ micro lên.

"Hội trưởng Từ, ông thương? Bên xảy chuyện gì? Kiều đại sư chuẩn khi nào xin ?"

Không khí đột nhiên im lặng.

Sáu vị đại sư, ai nấy đều cực kỳ thảm hại. Hội trưởng Từ trong lúc chạy trốn đập n.g.ự.c góc quan tài. Trần Trinh giẫm đạp hai , lưng đau đến mức nghi ngờ gãy xương.

… giờ đây? Chẳng lẽ Kiều đại sư một tay đánh bại Âm Thi, còn bọn họ thương là do dẫm đạp lên khi bỏ chạy? Nếu thừa nhận … mặt mũi tổ tông tám đời cũng mất sạch!

Hội trưởng Từ ho khan hai tiếng, một câu đầy tự nhiên: "Khụ khụ… máy của dính nước đúng ? Đừng nữa. Trời mưa thế , mau về sớm . À… việc, đây!"

Nói xong, cả đám phong thủy đại sư lập tức tản như bầy chim hù dọa, chạy mất dạng. Chỉ còn một Lưu Hùng, cứng ngắc lưng , một bước cũng chịu rời.

dặn dò :

"Anh cũng về , chuẩn vài thứ giúp . sẽ ở đây một đêm, sáng mai bảo tài xế đến đón ."

Loading...