Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 295: Rằm Tháng Bảy 10
Cập nhật lúc: 2025-05-19 15:02:48
Lượt xem: 98
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa nhìn một cái, trong lòng lạnh toát.
Tin tốt, giẫm đạp không xảy ra, mọi người đều chạy rất nhanh.
Tin xấu, lá bùa trên trán Diệp Bạch không biết bị ai xé mất, giờ phút này đang chạy đông chạy tây trong đám đông, giữ người lại là cắn.
"Quỷ a!"
"Zombie, có zombie!"
"Cứu mạng a! Thả tôi ra, tôi muốn về nhà!"
Tôi liếc nhìn hướng của Diệp Bạch, quyết đoán nhảy xuống thân cây, chạy về phía hắn.
Khi tôi chạy đến, Trình Nguyên đã vô cùng tận trách vật lộn với hắn.
"Tiểu Bạch! Tôi không thể nhìn cậu biến thành yêu quái!"
"Ô ô ô, cậu muốn cắn thì cắn tôi đi!"
Cảm động quá đi...
Tôi vừa chế phục Diệp Bạch, Tống Phi Phi thở hồng hộc chạy tới:
"Không phụ sự mong đợi, chuột bị xử lý rồi!"
Tôi thở dài, ấn đầu cô ấy, để cô ấy nhìn xung quanh mấy chục cái xác sống đang chạy khắp nơi cắn người:
"Vô dụng rồi, quỷ dịch lan rộng rồi."
"Đi, đi đến văn phòng trước!"
Đám đông vừa rồi, cho tôi một ý tưởng.
Văn phòng cách đây không xa, tôi và Tống Phi Phi không bao lâu đã đến nơi.
Tôi tìm thấy phòng điều khiển của khu vui chơi giải trí, nhanh chóng bật loa toàn khu.
"Alo, alo alo, có ai nghe thấy không?"
"Mọi người nghe tôi nói, tôi là Mao Sơn đạo sĩ, mọi người chỉ cần nghe lời tôi, có thể đảm bảo an toàn trong ngày hôm nay."
"Tối nay khu vui chơi giải trí quả thật có quỷ, nhưng chỉ cần mọi người đông và tụ tập lại với nhau, có thể dùng dương khí chống lại quỷ."
"Mọi người nghe tôi chỉ huy, chín là số dương, cứ tám mươi mốt người tụ tập lại với nhau, có thể an toàn ra khỏi khu vui chơi giải trí!"
"Mỗi hàng chín người, đứng thành chín hàng, đàn ông trẻ khỏe dương khí nặng, cần đứng ở ngoài cùng."
"Mọi người đồng tâm hiệp lực, nhất định..."
"Bốp!"
Phòng điều khiển chìm vào bóng tối, thiết bị âm thanh cũng tắt hết, chỉ còn lại vài ngọn đèn khẩn cấp trên tường.
Có người, tắt cầu d.a.o điện của toàn bộ khu vui chơi giải trí.
Tôi lập tức đứng dậy, cùng Tống Phi Phi chạy về phía cổng lớn.
Ngoài cửa quả nhiên bị người ta khóa lại, lắc mạnh cửa có thể nghe thấy tiếng va chạm của dây xích sắt.
Phòng điều khiển ở tầng ba, cho nên cửa không lắp lưới bảo vệ.
Tôi tìm được một sợi dây thừng treo trên cửa sổ, vài ba cái đã đu xuống mặt đất.
Khi tôi chạm đất, ở cổng lớn có một bóng dáng nhỏ nhắn vội vàng chạy ra.
Cô ta hình như không biết võ công, thể lực cũng rất bình thường, không mấy bước đã bị tôi đuổi kịp, ngã xuống đất.
"Trương Tiểu Huệ! Quả nhiên là cô!"
Trong mắt Trương Tiểu Huệ có một tia hoảng loạn thoáng qua, sau đó giơ tay ra định đẩy tôi ra.
"Lục Linh Châu, cô làm tôi đau rồi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-295-ram-thang-bay-10.html.]
Sở dĩ tôi không nghi ngờ Trương Tiểu Huệ, là bởi vì khí tràng của cô ta rất sạch sẽ.
Người quanh năm tiếp xúc với quỷ quái âm vật, trên người sẽ có âm u chi khí, mà cô ta không có.
"Tôi chỉ đi ngang qua đây, không biết cô đang phát điên cái gì!"
Tôi quyết định lừa cô ta một chút.
"Trương Tiểu Huệ, tôi biết cô có thù với gã quản lý béo."
"Nhưng vì báo thù, cô đến mức phải đánh đổi tính mạng của người dân toàn thành phố sao?"
Nghe thấy người dân toàn thành phố, Trương Tiểu Huệ khựng lại một chút:
"Toàn thành phố?"
Tôi nhìn chằm chằm vào mắt cô ta:
"Cô thả lao bệnh quỷ ra, quỷ dịch sẽ từ hàng vạn người tối nay, nhanh chóng lan rộng ra toàn thành phố."
"Đến lúc đó không chỉ thành phố chúng ta, e rằng tất cả các thành phố lân cận đều không thể tránh khỏi."
"Xem Resident Evil chưa? Cuối cùng, có khả năng người dân cả nước đều sẽ bị lây nhiễm."
"Đến lúc đó thiên đạo nhân quả, mười tám đời tổ tông nhà cô cộng lại cũng không gánh nổi!"
Trương Tiểu Huệ không thể nghe thêm được nữa, khóc lóc hất tay tôi ra:
"Cô nói bậy!"
"Tôi chỉ muốn khu vui chơi giải trí xảy ra một vụ tai nạn thôi, căn bản không nghiêm trọng như cô nói!"
Đợi tôi nhẫn nại giải thích xong chuyện quỷ dịch, Trương Tiểu Huệ chân mềm nhũn gần như không đứng vững được:
"Không, không thể nào, không thể nghiêm trọng đến thế được..."
"Tôi, tôi chỉ muốn mọi người chú ý đến khu vui chơi này thôi..."
Trương Tiểu Huệ làm việc ở khu vui chơi này đã hai năm rồi.
Trong thời gian đó, cô liên tục bị gã quản lý béo quấy rối dưới danh nghĩa công việc.
Sau đó, ông ta ta còn trực tiếp chuốc say cô rồi lôi lên giường.
Gã quản lý béo còn quay video và chụp ảnh để uy h.i.ế.p cô, nói rằng nếu cô không đồng ý l.à.m t.ì.n.h nhân của ông ta, ông ta sẽ tung ảnh và video lên mạng.
Trương Tiểu Huệ cứ thế mà bị ép, trở thành tình nhân của ông ta.
Sau này, Trương Tiểu Huệ mới biết, cô không phải là người đầu tiên, cũng không phải là người cuối cùng bị gã quản lý béo làm hại.
Có cô gái đã cố gắng báo cảnh sát, nhưng cuối cùng lại chẳng đi đến đâu.
Cũng có cô gái kể cho bạn trai mình nghe, cái giá phải trả là bạn trai bị đánh gãy một chân, từ đó về sau cứ thấy cô gái là tránh đường.
Mà tất cả những chuyện này, đều là vì gã quản lý béo có chỗ dựa.
Tống Phi Phi đập tay xuống đùi đứng dậy, mày liễu dựng ngược:
"Quá đáng lắm rồi! Cái chỗ dựa chó má đó rốt cuộc là thằng khốn nào vậy!"
Trương Tiểu Huệ cụp mắt xuống, vẻ mặt vô cùng khổ sở:
"Tống gia, Tống bán thành."
Tống Phi Phi lập tức như quả bóng bị đ.â.m thủng, ủ rũ ngồi xổm xuống một bên.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Tôi vỗ đùi, căm phẫn bất bình:
"Họ Tống chẳng có ai tốt đẹp cả!"
Trương Tiểu Huệ cùng vài cô gái viết rất nhiều thư tố cáo, tất cả đều như đá chìm đáy biển.
Cô ấy thực sự không nghĩ ra được cách nào khác, cuối cùng đành hướng sự chú ý đến huyền học.
Vì vậy cô ấy mới xúi giục gã quản lý béo, tổ chức cái hoạt động Trung Nguyên tiết này, rồi làm theo phương pháp trên một diễn đàn linh dị nào đó, tự tay làm cái gậy khóc tang này.