thể từ chối.
 
Lúc  về nhà lấy đồ, Từ Tâm Duyệt chặn cửa: "Cuối cùng mày cũng chịu cút  ?"
 lười để ý,  thẳng  phòng thu dọn.
"Những thứ bố  tao mua, mày   phép mang !"
"  thèm lấy."
Lúc  cửa,     chị . "Sau , cho dù các   cầu xin,  cũng sẽ  về nữa . Tiện thể, cứ về hỏi bố  cho kỹ , rốt cuộc là  hại các ,  cả nhà các   hại ."
 
Ở nhà Cảnh Hạo, dì Trần cho  xem ảnh thời đại học. Người phụ nữ trong ảnh thật sự  giống . Dì kể,  khi mất con, bà   đả kích  lớn,  ly hôn và hiện đang  nghiên cứu ở nước ngoài.
 
Thực tế, những ngày sống ở nhà Cảnh Hạo là quãng thời gian vui vẻ nhất đời . Dì Trần nấu ăn  ngon, còn mời cả gia sư giỏi về dạy kèm.
 
Ngày đầu tiên, thầy giáo cho chúng   một bộ đề. Kết quả khiến cả hai đứa rớt cằm.
 
"729 điểm! Cậu suốt ngày ngủ gật mà cũng thi  cao thế  ?"
"Kiến thức cấp ba  học xong hết từ lâu ."
"Vậy    nộp giấy trắng?"
Mặt Cảnh Hạo  tự nhiên. "    du học."
 
Hóa  học bá  ở ngay bên cạnh .
"Lần thi  nữa   hạng 186,    727, rốt cuộc là ?" Cảnh Hạo cũng nghi hoặc.
 
Cuối cùng,  quyết định kể cho    bí mật về hệ thống "sống buông thả". Cậu  im lặng một lúc lâu,  giang tay ôm chầm lấy , khẽ thì thầm: "Cậu  chịu nhiều khổ cực ."
Độc đoán vạn cổ Liễu Như Yên. Đăng full trên youtube trước khi đăng truyện chữ trên đây nhé cả nhà. Youtube: https://www.youtube.com/@audiolieunhuyen
 
Sống mũi  cay xè. "Không  ,  sắp khổ tận cam lai ."
 
Điểm buông thả cứ tăng lên mỗi ngày,   một hôm đột nhiên nhảy vọt lên 98%.  đoán chắc Từ Tâm Duyệt  giở trò.
 
Quả nhiên,  bữa tối, dì Trần mang đến hai tin : một là Từ Tâm Duyệt gian lận trong thi cử  bắt tại trận; hai là công ty nhà họ Từ đứt gãy chuỗi cung ứng, đang sứt đầu mẻ trán.
"Bọn họ còn báo cảnh sát  con gái mất tích ?"
 
 và Cảnh Hạo  . Thanh tiến độ chỉ còn thiếu một chút nữa thôi. Đã đến lúc  đối mặt trực tiếp với họ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-bat-toi-an-hai-de-bao-thu/chuong-6.html.]
 
 và Cảnh Hạo cùng   về trường. Bố  nuôi và Từ Tâm Duyệt  đợi sẵn ở văn phòng. Trông họ tiều tụy  nhiều.
"Nhất Nhất , con mau về nhà với bố  . Bố  tha thứ cho con ."
  mà  bật ngửa. "Hai  tha thứ cho ?"
 
" , con chỉ vì mâu thuẫn nhỏ với chị mà bỏ nhà ... Bố  đều  so đo, chỉ cần con về nhà, cố gắng thi đại học cho  là ."
 
Thấy    gì, bố nuôi mất kiên nhẫn. "Nói , mày  thế nào mới chịu về?"
" sẽ  về ."
Ông  đột ngột kéo Từ Tâm Duyệt   tát cho chị  một cái trời giáng. "Quỳ xuống! Dập đầu nhận  với em mày!"
 cũng giật .
Ông  túm lấy  nuôi, đè xuống đất. "Bà cũng quỳ xuống nhận  cho !"
Hai  con ôm   nức nở.
 
  cảnh tượng  chỉ thấy mỉa mai. Mẹ của , khi mất  , bà   đau đớn đến nhường nào?
 hít một  thật sâu. "Hai  đừng tốn công vô ích nữa.  sẽ  về ."
"Lẽ nào tao cũng  quỳ xuống thì mày mới chịu?"
 
 đối diện với ánh mắt của ông , nở một nụ  mỉa mai. "Vậy  ông  quỳ ?"
Bố nuôi như  đóng đinh tại chỗ. "Từ Nhất Nhất, mày định dồn cả nhà tao  đường cùng  ?"
 
 cảm giác như    một câu chuyện  lớn nhất thiên hạ, liền bật  thành tiếng.   , nước mắt  rơi xuống.
" dồn ông  đường cùng? Ông  tự hỏi  chính  xem, rốt cuộc là ai  dồn ai? Khi ông sai  bắt cóc , khi ông đoạt lấy khí vận của , khi ông ép   tự sát... Tất cả những gì của ngày hôm nay đều là do ông gieo gió gặt bão!"
 
Nói xong những lời ,  cảm thấy vô cùng hả hê. Những gông cùm trói buộc cuộc đời  dường như tan biến.
 
[Ting! Chúc mừng ký chủ  đạt điểm buông thả tối đa. Từ nay về , chúc ngài bình an thuận lợi, cầu  ước thấy. Tạm biệt.]
 
Thanh tiến độ trong đầu  biến mất.  ngây  một lúc,  thầm đáp  trong lòng: Tạm biệt. Và... cảm ơn.
 
Điện thoại rung lên. Là tin nhắn của dì Trần. "Đàn chị của dì về nước , hai đứa mau về nhà ."
 
   cửa nhà Cảnh Hạo, hít sâu mấy  mới dám vặn tay nắm cửa. Hai  phụ nữ  sofa đồng thời  đầu .