sững  tại chỗ.
 
Chỉ một ánh ,   tin chắc  phụ nữ  mắt chính là  ruột của . Bởi vì chúng  quá giống .
 
Độc đoán vạn cổ Liễu Như Yên. Đăng full trên youtube trước khi đăng truyện chữ trên đây nhé cả nhà. Youtube: https://www.youtube.com/@audiolieunhuyen
Hốc mắt bà từ từ đỏ lên. "Mẹ...  thể chạm  con  ?"
Sống mũi  cay xè,  khẽ gật đầu.
Bà cẩn thận vuốt ve khuôn mặt , như thể đang chạm  một báu vật dễ vỡ. "Chắc chắn là con gái của  ."
Bà nhoài  ôm   lòng, siết thật chặt, bật  nức nở. "Con gái của ... Con gái của   về ."
 
Kết quả xét nghiệm ADN cho thấy  đúng là con gái của bà.   kể cho    chuyện, cả về hệ thống. Bà  hề nghi ngờ, trong mắt chỉ  là sự đau lòng và phẫn nộ.
"Con   gặp bố ?"
 gật đầu.
 
Không lâu , một  đàn ông trung niên mặc vest xông , chân còn đang  dép lê. Ông rưng rưng nước mắt hét lớn: "Con gái! Con gái của  ?"
Rồi ông  thấy , lao về phía ... và ngã sấp ngay  mặt.
 giật . Ông  giang tay ôm chầm lấy . "Chắc chắn là con gái của  ! Hu hu hu..."
 ngơ ngác. Ơ, bố ruột của   là một tổng tài... tấu hài ?
 
Mẹ   bên cạnh  nhịn  nữa: "Sở Thiên Nghiêu! Nước mắt nước mũi của  dính hết   con gái  kìa!"
 
Nghe  kể xong, bố  nổi trận lôi đình. "Phá sản! Bố nhất định  khiến nhà họ Từ phá sản! Không,  cho chúng nó  tù!"
 
Sau khi nhận  bố ,  vẫn ở  nhà Cảnh Hạo để ôn thi. Một tháng , ngày thi đại học cũng đến.
"Đi  con,  cần căng thẳng . Mẹ tin con."
"Thi   cũng  , bố là tỷ phú, nuôi con nổi mà."
Mẹ đột ngột giẫm mạnh  chân bố một cái.
 
Sau khi thi xong, gia đình  cùng với Cảnh Hạo và dì Trần  Tam Á nghỉ mát. Bố  hớn hở báo tin: "Nhà họ Từ phá sản . Từ Chí Cường và vợ ông  vì tội bắt cóc, buôn bán trẻ em...   tù ít nhất cũng vài chục năm."
"Vậy tin  thứ nhất là gì ạ?"
"Con và Cảnh Hạo đều thi  732 điểm, cùng trở thành thủ khoa! Văn phòng tuyển sinh của Thanh Hoa  gọi cho bố,  tuyển thẳng cả hai đứa."
 
 và Cảnh Hạo  về trường dự lễ  nghiệp. Thầy hiệu trưởng  mời chúng  lên phát biểu, nhưng cả hai đều từ chối. Nghe  Lâm Kha cũng hất mặt bỏ  vì cảm thấy  sỉ nhục.
 
Lúc xếp hàng mua kem,     bàn tán. Từ Tâm Duyệt thi   hơn 200 điểm, đến cao đẳng cũng  đỗ nổi. Thầy Trương bao che cho chị  cũng  đuổi việc vì tội nhận hối lộ.
Tâm trạng  cực kỳ vui vẻ. "Hôm nay là một ngày  trời, tặng cho  thêm một que kem nữa."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-bat-toi-an-hai-de-bao-thu/chuong-7-het.html.]
Phiên ngoại 1
Giấy báo trúng tuyển của Thanh Hoa đến cùng lúc với sinh nhật tuổi 18 của . Hai gia đình quây quần bên . Lúc  mở giấy báo, bố  lôi  một ống pháo hoa khổng lồ. Phụt một tiếng, kim tuyến bay đầy  . Mẹ  nổi trận lôi đình, túm lấy tai bố.
 
Sau khi  ăn đòn, bố  ấm ức: "Bố chỉ  ăn mừng nhà chúng  trở thành gia tộc Thanh Hoa thôi mà."
Tối đó, bố  bịch một tiếng quỳ bằng cả hai đầu gối  mặt , hai tay dâng lên một viên kim cương to như trứng bồ câu.
"Vợ ! Em  đồng ý lấy  ?"
Mẹ  cố gắng giữ nụ  dịu dàng, hạ giọng đe dọa: "Anh mà   dậy thì cứ chuẩn  mà ở  cả đời ."
Bố  lanh lẹ  bật dậy, nhân lúc   kịp phản ứng  đeo thẳng nhẫn  tay bà. "Vậy  coi như em đồng ý  nhé!"
 
Ông một tay ôm , một tay ôm , vui vẻ : "Gia đình chúng  hòa thuận vui vẻ, thật  quá."
 và   , bất đắc dĩ mỉm .
 
Sáng hôm , bố  đưa  đến đồn công an để đổi tên. Họ quyết định vẫn dùng cái tên hồi nhỏ của : Sở Điềm.
Bố xoa đầu , hốc mắt  đỏ. "Đây là tên bà nội đặt cho con. Hy vọng con  thể gặp dữ hóa lành, năm tháng đều bình an."
 
Năm đó, bà nội dắt   dạo thì gặp  bọn buôn . Bà nội  đả kích  lớn, hai năm  thì u uất mà qua đời.
 đặt một bó hoa tươi  mộ bà, quỳ xuống dập đầu ba cái.
"Bà nội ơi, cháu gái của bà  về  ạ."
 
Phiên ngoại 2 (Góc  của Cảnh Hạo)
Lần đầu tiên   liên quan đến Từ Nhất Nhất là ở  sông.
Lúc đó  đang  ngẩn  bên bờ,   về nhà đối mặt với  vợ mới của bố.   ghét bà ,  ghét bố. Ghét ông ép    du học, ghét ông cứ ở lì bên nước ngoài chẳng thèm về nhà.
 
Ngay lúc đang suy nghĩ miên man,   thấy một tiếng "tõm". Một cô gái đang giãy giụa  sông.
 
 vội vàng xuống vớt cô  lên. Cô gái nhắm chặt mắt, run lẩy bẩy.  cởi áo khoác đồng phục khoác lên  cô,  khuôn mặt , đột nhiên cảm thấy  quen. Hình như đây là cô bạn học cực kỳ chăm chỉ trong lớp .
 
"Rồi  nữa ạ?" Sở Điềm mở to mắt  .
 
"Rồi...   luôn."  giả vờ bình tĩnh.
 
Cô  gật đầu một cách nghiêm túc,  trịnh trọng cảm ơn .
Sao  dễ lừa thế nhỉ?
 
 xoa đầu cô , thực sự  tiện  cho cô  ,  còn  hô hấp nhân tạo cho cô  nữa.
Rốt cuộc thì đó là nụ hôn đầu của  mà.
 
"Nói cho   một chuyện."
"Chuyện gì thế?"
"Lúc  trở thành bạn cùng bàn của ,    vui."