Cả  bà  run rẩy.
Nhớ  những chuyện  đây,  Giang chỉ còn  nỗi hối hận vô tận.
Xem xem bà    những gì?
Vì thiên vị đứa con riêng mà lạnh nhạt với đứa con ruột của ; thậm chí trong buổi tiệc ngày hôm đó còn nghĩ đến chuyện để Giang Lê Thanh hòa thuận với Giang Nặc Nặc, bà  vì Giang Nặc Nặc mà hạ   đứa con ruột, hết   đến  khác  tổn thương cô.
Bà  để một đứa con hoang dơ bẩn sống cuộc sống nhung lụa;  còn con gái bà  thì ... con gái bà  thì ...
Mẹ Giang  chịu nổi, ôm mặt  nức nở.
Trong nỗi đau khổ và tự trách vô tận, bà  đột nhiên nghĩ đến Giang Lê Thanh.
Mẹ Giang  quanh một vòng, nhanh chóng thấy Giang Lê Thanh đang   xa.
Bà  loạng choạng chạy đến: "Thanh Thanh, là  sai ,  xin  con...  xin  con."
Mẹ Giang mất hết lý trí, dường như  quỳ xuống  mặt Giang Lê Thanh.
Cô kịp thời đỡ bà , cứng rắn ấn bà     ghế sofa,  quanh thấy cha Giang  ý định bỏ chạy, lập tức liếc mắt  hiệu cho v.ú Lưu.
Bà  hiểu ý, vội vàng  đóng cửa.
Đồng thời, Giang Lê Thanh tiến lên vài bước, đá mạnh  m.ô.n.g cha Giang: "Cha, cha để  một đống hỗn độn, bây giờ   thì   lắm nhỉ?"
Cha Giang ôm m.ô.n.g  đá,   hổ  tức giận  đầu  cô.
Thật khéo, ông   bắt gặp ánh mắt như  xé xác ông  của  Giang, vết thương    đau nhói, ông  ấp úng mãi, cũng    gì.
Thấy  Giang sắp bùng nổ  nữa, ông  dứt khoát thừa nhận: "! Anh thừa nhận chuyện đó là  của  nhưng là do Chân Linh quyến rũ  , nhân lúc  say  tỉnh táo, A Giác,   cố ý ..."
Giang Lê Thanh như bừng tỉnh : "Ý của cha là, cha say , là  của Giang Nặc Nặc cưỡng h.i.ế.p cha?" Cô lắc đầu, lên giọng như bà cụ non dạy dỗ: "Cha , mất  sự trong sạch là chuyện lớn,  khi xảy  chuyện, cha nên lập tức báo cảnh sát chứ."
Người thông minh đều  thể   cô đang chế giễu.
Cha Giang giật giật khóe miệng,  Giang lúc  cũng  hiểu ,  lạnh: "Đến nước   mà  còn  lừa  ? Anh   cho rằng  nhận  thì  sẽ tin  ?!"
Bà  dậy bước tới: " chỉ hỏi  một câu,   liên hợp với Chân Linh để lừa  ?! Hai  các  liên thủ với   mất Thanh Thanh ?!! Các ... các   mất con gái , để  nuôi đứa con hoang của các !"
Cha Giang vội vàng xua tay: "A Giác,  em  thể nghĩ về  như ? Thanh Thanh cũng là con gái ,     thể  mất Thanh Thanh . Hơn nữa lúc đó  cũng   Chân Linh sẽ mang thai! Anh cũng  lừa mà!"
Cha Giang   chân thành, như thể ông  mới là nạn nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-bat-toi-lam-ca-uop-muoi-trong-truyen-nguoc/chuong-106-vay-thi-tim-nguoi-biet-chuyen-de-hoi-khong-phai-duoc-roi-sao.html.]
Lúc  Giang Lê Thanh nhận  tin nhắn của Giang Ngạn Thanh, cô nhướng mày: "Vậy thì tìm   chuyện để hỏi     ."
Cha Giang giật thót tim, lập tức cảm thấy  .
Một lát , cửa nhà mở , Giang Ngạn Thanh dẫn một  phụ nữ nông thôn  nhà.
Người phụ nữ  sáu mươi tuổi, ăn mặc  giản dị.
Bà   giữa phòng khách sáng sủa, đối mặt với    phần e dè.
Đồng tử  Giang co , dù  phụ nữ  già  vài tuổi nhưng bà  vẫn nhận  ngay đây là bảo mẫu  thuê lúc đó, dì Tôn!!
Giang Ngạn Thanh thấy trong nhà hỗn loạn, cũng đoán  đại khái trong nhà  xảy  chuyện gì.
Anh  bình tĩnh dẫn dì Tôn đến  mặt  , đôi mắt lạnh lùng và bình tĩnh: "Nói ,   những gì bà    mặt gia đình ."
Rõ ràng dì Tôn   Giang Ngạn Thanh đe dọa, bà  lo lắng nắm chặt góc áo, mắt láo liên,  chút  dám    Giang: "... là dì cả của Tiểu Linh."
"Dì cả?" Đồng tử  Giang co , vội vàng tiến lên: "Bà   là bảo mẫu trẻ sơ sinh chuyên nghiệp ?!"
Dì Tôn lắc đầu, cúi đầu : "...  là một  phụ nữ nông thôn,    tiền  thi lấy chứng chỉ bảo mẫu . Em gái   thành phố tìm  đại gia, cũng đưa  ,  đó  ở  nhà Tiểu Linh để chăm sóc Tiểu Linh, giám đốc Giang mỗi tháng trả cho  hai mươi nghìn."
Giám đốc Giang...
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Mẹ Giang chỉ  cha Giang hỏi: "Là ông ?"
Dì Tôn gật đầu.
Mẹ Giang truy hỏi: "Ông  và Chân Linh ở bên  bao lâu?"
Dì Tôn nhớ  một hồi: "Không nhớ rõ nữa, từ khi   thành phố,  thường thấy giám đốc Giang và Tiểu Linh ở nhà, ít nhất cũng ba, năm năm."
Mẹ Giang  xong thì  mắt tối sầm.
Ba, năm năm... e rằng  chỉ ba, năm năm, sợ rằng là ngay  khi bà  đưa Giang Hoài Đức về nhà, hai   bắt đầu.
Mẹ Giang    ,     : "Người   thượng bất chính hạ tắc loạn,  lắm,  lắm,  là tiểu tam sinh  một đứa con gái tiểu tam." Bà  phẫn nộ trừng mắt  Giang Hoài Đức: "Giang Hoài Đức, lúc        đắn,  còn  tin,  lúc đó    tin chứ?"
Tình cảm mấy chục năm nay, cuối cùng cũng trở thành trò .
"Vậy con  thì ?!" Bà  vội vàng truy hỏi: "Có  các  cố tình liên thủ  mất con  ?!"
Dì Tôn rụt cổ , tiếp tục nhớ .
Lúc đó bà  chăm sóc cho Chân Linh, dần dần cũng  Chân Linh là  phụ nữ mà Giang Hoài Đức nuôi bên ngoài, lúc đầu bà   đồng ý nhưng Giang Hoài Đức cho nhiều tiền, dì Tôn sống sung sướng quá lâu nên khuyên Chân Linh nghĩ cách sinh con để trói buộc Giang Hoài Đức.