“Thanh Thanh…”
“Không  ?” Giang Lê Thanh nhướn mày: “Vậy thì để con .”
Cô  lạnh, nụ  còn mang thêm mấy phần châm chọc, dường như đang chế giễu sự ngu xuẩn của bọn họ: “Cha, , ý tưởng  của hai   , nhưng con đề nghị là hai  đừng nghĩ nữa thì hơn.” Trước khi cha Giang nổi nóng, cô  chặn họng: “Giới truyền thông   kẻ ngu, hai  bịt tai trộm chuông như  sẽ chỉ khiến   chê  thêm một  nữa mà thôi.”
Giang Lê Thanh : “Đương nhiên con  thể ôm tất cả tội  lên  , dù  con gánh tội  Giang Nặc Nặc cũng   mới một, hai , nhưng cũng  xem  khác  tin    chứ.”
Nói xong, cả sảnh chìm trong im lặng.
Xem  bọn họ cũng hiểu biện pháp   vụng về, nhưng vẫn  .
Giang Lê Thanh bèn : “Nếu cha  nhất định  ép con  , thế thì con chỉ  thể  với phóng viên rằng…” Cô nở nụ   xa: “Giang Nặc Nặc là con gái riêng của ông ngoại, còn đứa con gái ruột như con  lưu lạc ở bên ngoài.”
Tiếng   dứt, hai vợ chồng bọn họ hít sâu một .
Mẹ Giang  bật dậy, ánh mắt kinh ngạc: “Sao con   chuyện ?”
Đối với  Giang, nuôi con của em gái cũng   chuyện gì to tát.
Lúc đó,  bà  vẫn sống, nhưng vẫn luôn  tha thứ cho bà , mãi đến khi c.h.ế.t cũng  lựa chọn hòa giải mối quan hệ .
 bà  còn  thể   ?
Khi đó, vì mất con gái nên ngày nào bà  cũng đau buồn,  nỡ đẩy đứa bé   cô nhi viện.
Người   ,  cách nào  tay tàn nhẫn với trẻ con, ngày ngày ở chung, bà  cũng chuyển hóa tình cảm thành tình yêu với đứa nhỏ.
Chuyện   bà  giấu  kỹ, theo lý thuyết thì Giang Lê Thanh  thể   mới đúng.
Giang Lê Thanh mỉm   bà : “Mẹ, chúng  cùng ở chung một nhà, tùy tiện lấy mấy sợi tóc vẫn  dễ dàng.”
Không chỉ là  Giang, ngay cả cha Giang  cạnh cũng lộ vẻ sợ hãi.
Đương nhiên, Giang Lê Thanh cũng chú ý tới điểm , vì  cô tạm thời thu hồi sự nghi ngờ của : “Hôm nay xảy  chuyện như  đều tại cái mồm của Giang Nặc Nặc, nếu   nó lên mạng  lung tung, ở trường học luôn ngầm ám thị con là con riêng của cha thì con cũng sẽ  nổi nóng, hai   trách nó, ngược  là đến đây trách tội con, một đứa con gái ruột đang cố gắng giữ gìn danh dự cho hai .”
Giang Lê Thanh    tìm link tổng hợp bằng chứng chuyện ngày hôm nay gửi cho hai  bọn họ.
Sau khi xem hết những phát ngôn  mạng, nét mặt hai  bọn họ  đổi liên tục.
Trong bài  cũng  những lời phát ngôn thêm mắm thêm muối, lời gì cũng , đương nhiên   ít lời khó .
Có   cặp song sinh là do  Giang ngoại tình sinh  nên cha Giang mới tức giận, vứt một đứa nhỏ .
Còn    Giang Nặc Nặc là con gái riêng của cha Giang và bạch nguyệt quang, bọn họ hợp tác với  vứt bỏ con gái ruột để thế chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-bat-toi-lam-ca-uop-muoi-trong-truyen-nguoc/chuong-59-khong-hieu-chuyen.html.]
Đủ loại kịch bản, ý tưởng nào cũng ,  xong  dễ tăng xông.
“Vô liêm sỉ!” Cha Giang  thể nhịn  nữa: “Ngày mai kiện hết những kẻ ăn  lung tung  !”
Giang Lê Thanh vắt chéo chân, hai tay khoanh  ngực, cảm thấy buồn : “Cha, cha kiện  nhất thời,  kiện  cả đời. Không bằng, để con  ý tưởng giùm cha.”
Hai  bọn họ  đầu  về phía cô.
Giang Lê Thanh chậm rãi : “Hai  tổ chức tiệc chào mừng cho con  nữa, tuyên cha  phận con gái nhà họ Giang của con cho   và giới truyền thông , ngoài , còn    đính chính,  rằng Giang Nặc Nặc là đứa nhỏ  nhận nuôi ở cô nhi viện.”
Cô : “Như  mới  thể  sáng tỏ những tin đồn nhảm , còn  thể giúp hai    tiếng thơm  việc thiện.”
“Còn về chuyện xảy  hôm nay, cứ để Giang Nặc Nặc   xin  là ,  theo cái cách mà nó   trong thư tuyệt mệnh, như thế thì mới đủ sức thuyết phục.”
Tim  Giang đập loạn: “ tình huống của Nặc Nặc…”
Giang Lê Thanh mạnh mẽ ngắt lời bà : “Mẹ, chính vì con bé đang  viện mới càng   như , nữ sinh 17 tuổi  hiểu chuyện mới dễ khiến  khác đồng tình và tha thứ.”
Giang Lê Thanh cố ý tăng thêm ba chữ “ hiểu chuyện”.
Điều  khiến cho cặp cha    cửa  dùng cái cớ  để chửi mắng cô cảm thấy khó xử.
“Nếu  đồng ý thì cứ tiếp tục để cho   nghĩ  là   thói trăng hoa,  cha là  mang con gái riêng về nhà nuôi cũng chẳng  cả.”
Giang Lê Thanh nhún vai, quả nhiên, sắc mặt hai vợ chồng cứng ngắc.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Thực , trong giới nhà giàu   ít chuyện , trong lòng   đều rõ ràng, nhưng sẽ  trắng trợn tuyên dương như bọn họ.
Hình tượng cá nhân liên quan đến sự phát triển của công ty, nếu   giới truyền thông liên tục tới dây dưa bọn họ về chuyện  thì cũng chỉ  thể  như .
Thấy bọn họ  dấu hiệu thỏa hiệp, Giang Lê Thanh thuận thế : “Con vẫn nhớ cha  chuyển 2% cổ phần cho Nặc Nặc, một khi sự việc con gái nuôi  phơi bày, e là đám cổ đông bên  cũng sẽ  đồng ý chuyện cha chuyển cổ phần cho  ngoài .”
Giang Lê Thanh  đà lấn tới: “Cha  thể chuyển 2% cổ phần của Nặc Nặc cho con,  thể nhiều thêm một chút, góp thêm thành 3% giống như  trai, như thế thì   sẽ   cha  ngược đãi con gái ruột nữa, ngược , bọn họ còn nghĩ rằng hai   tất cả chỉ vì bảo vệ con.”
Cô  năng  rành mạch,    lý, hai vợ chồng  cách nào phản bác .
Cha Giang nắm 50% cổ phần của công ty, 10% trong đó là của  Giang, 3% là của Giang Ngạn Thanh, 2% là của Giang Nặc Nặc.
Mặc dù  lượng  nhiều, nhưng hoa hồng  chia mỗi quý cũng  khả quan.
Sau khi Giang Lê Thanh trở về, mặc dù bọn họ  thiếu tiền sinh hoạt của cô, nhưng chuyện cổ phần thì   hề nhắc tới.
Nếu cha   nhắc tới,  thì cô sẽ chủ động yêu cầu.
Giang Ngạn Thanh luôn im lặng cũng khẽ run rẩy lông mi, chậm rãi lên tiếng: “Con đồng ý chuyển 3% của  cho Thanh Thanh.” Anh  nhướn mày lên: “Mẹ,  từng  Thanh Thanh ở bên ngoài chịu nhiều khổ cực, nếu   đền bù cho Thanh Thanh thì 3%   ít quá ?”