Nàng  khó chịu vứt cuộn tranh mà thư sinh đưa cho nàng.
"Lục công tử,     nhiều  , tiểu thư sẽ  nhận tranh của công tử , tiểu thư và Mục tiểu tướng quân tình đầu ý hợp, lưỡng tình tương duyệt, công tử hãy bỏ cuộc ."
Cuộn tranh rơi xuống đất, mở ,  tranh là một cô gái mặc váy màu hồng nhạt,   gốc đào, dung mạo xinh , thần thái quyến rũ.
Nhìn đôi mắt của cô gái trong tranh,  khó nhận  nàng chính là Từ Vãn Vãn.
Minh Nguyệt bước qua cuộn tranh, giấy tuyên thành in dấu giày của nàng.
Thư sinh xót xa nhặt cuộn tranh lên, cẩn thận phủi bụi  đó, ôm nó  lòng như một báu vật.
Ta bất giác nắm chặt tay,  đời , tại  đàn ông đều yêu thích Từ Vãn Vãn đến ?
Khi  xuống lầu, thư sinh vẫn đang thu dọn cuộn tranh.
Ta dừng bước, hỏi : "Nàng thực sự  đến  ?"
Thư sinh ngẩng đầu   một cái,   cúi đầu  cô gái trong tranh.
Ánh nắng tạo thành một bóng râm  đôi mắt sâu thẳm của , giọng  ôn hòa : "Vãn Vãn là cô gái  nhất  đời ."
Lúc đó,  lẽ   tỉnh táo.
Cho dù là Mục Nhiên  Lục Lâm Kiêu, đều  định sẵn là  thuộc về .
Khi  thức dậy, Lục Lâm Kiêu   còn ở nhà.
Hôm nay cũng   học sinh nào đến.
Người yêu trong lòng  về,  thậm chí còn  mở lớp học nữa.
Ta   tâm trạng để ý đến những chuyện , chỉ lẳng lặng mở tủ quần áo, thu dọn một  đồ cũ.
Ngôi nhà  chẳng mấy chốc sẽ đổi sang nữ chủ nhân khác, giữ  chỉ khiến   thêm bực bội mà thôi.
Ta tìm thấy một  lá thư ở ngăn cuối cùng của tủ quần áo.
Người nhận là Lục Lâm Kiêu,  ký tên là Từ Vãn Vãn, ngày sớm nhất  là hai năm .
Thì ...họ  liên lạc với  từ hai năm .
Một luồng khí lạnh ập đến,   đầu  về phía cửa, Lục Lâm Kiêu   từ lúc nào   đó.
Hắn  chằm chằm  lá thư  tay , bước nhanh đến, giật lấy, vẻ mặt ghê tởm : "Ngươi là  văn minh từ hiện đại, tại    cái việc xem trộm riêng tư của  khác như ?"
Trái tim  co rút từng tấc, cố nén những giọt nước mắt trong khóe mắt .
"Thì  hai năm  hai   thăm hỏi  ."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Lục Lâm Kiêu rõ ràng là chột .
"Dù ngươi nghĩ gì  nữa,  và Vãn Vãn  từng  chuyện gì vượt quá giới hạn, chỉ là những lời hỏi thăm giữa bạn bè mà thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-cua-han-noi-phu-ta-han-se-duoc-tro-ve-vua-hay-he-thong-cua-ta-cung-vua-tinh-lai/chuong-4.html.]
Nói xong,   cau mày: "Còn ngươi, vô duyên vô cớ lục lọi đồ cũ, vì chuyện gì? Thẩm Nam Ý, gần đây ngươi  chút bất thường."
Cuối cùng, ha, cuối cùng,  3 ngày,  cũng nhận  sự bất thường của .
"Chẳng lẽ  ngay cả hỏi cũng   hỏi ?"
Sự thiếu kiên nhẫn  khuôn mặt   thu ,  lảng tránh câu hỏi của .
"Ngươi dọn dẹp căn phòng  , lát nữa Vãn Vãn sẽ chuyển đến."
"Được thôi."
Bây giờ   gì  cũng  bất ngờ,  xòe tay: "Vậy thư hòa ly khi nào thì đưa cho ?"
Sắc mặt Lục Lâm Kiêu âm trầm : "Khi nào cần đưa,  tự nhiên sẽ đưa."
"Lục Lâm Kiêu,  cho ngươi nhiều nhất là bốn ngày."
"Được, bốn ngày."
Hắn sải bước   ngoài.
Ta thở dài một .
Ta dọn dẹp đồ đạc của , chuyển đến phòng phía tây của tiểu viện.
Căn phòng   bỏ trống từ lâu,   phơi nắng trong thời gian dài, khoảnh khắc đẩy cửa , một mùi ẩm mốc xộc thẳng  mặt.
Đối với , điều   là gì cả.
Ta thậm chí  từng sống qua những chỗ tệ hơn thế  .
Ngay khi mới kết hôn với Lục Lâm Kiêu, chúng  sống trong căn nhà tranh ngoài thành, mùa hè mưa dột, mùa đông giò lùa tuyết bay.
Khi đó   hề cảm thấy khổ sở, chỉ mong phu phụ đồng lòng, sớm ngày đổi  một căn nhà che mưa che nắng.
Sau  Lục Lâm Kiêu đến trường  thầy giáo,  theo Trần tỷ hàng xóm học thêu thùa may vá, nhận một  công việc lẻ tẻ về , tích lũy dần cuối cùng cũng đủ tiền.
Đến năm thứ ba, chúng  mới mua  căn nhà nhỏ , tự mở trường dạy học.
Ngày thứ hai  khi chuyển đến,   trồng vài cây hoa hồng ở sân , Lục Lâm Kiêu ngăn .
Ta : "Hoa hồng nở lâu, trong sân ba mùa đều  thể thấy hoa,   ?"
Lục Lâm Kiêu thản nhiên đáp: " hoa hồng  gai, lỡ  nàng  thương,  sẽ đau lòng. Chi bằng trồng một cây đào, mùa xuân nở hoa cũng  ."
Ta   thuyết phục.
Cho đến một ngày, trong thư của  với Từ Vãn Vãn,  vô tình liếc thấy một dòng chữ.
Từ Vãn Vãn  trong thư: 【Tây Bắc khổ lạnh, khắp nơi cát vàng, chẳng còn thấy màu sắc nào khác, thật nhớ những ngày mùa xuân, hoa đào bay lả tả.】
Cây đào trong sân, hóa  là trồng cho Từ Vãn Vãn.