Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cũng với thực lực của ba họ, khi đến căn cứ thủ đô xếp hạng .
Trình Võ và Trình Anh là nhân tài kỹ thuật, nên…
Trương Nguyên Nghiêu hỏi: “Đồ đạc của chúng chuẩn đến ?”
Trình Anh đáp: “Lão đại, đồ đạc chuẩn gần xong . Ngày mai nữa là . Sau đó thể xuất phát.”
Trương Nguyên Nghiêu hài lòng: “Tốt lắm. Đến lúc đó, hai thêm nhiều bọ máy, cho chúng phân tán xung quanh để quan sát tình hình lượng tang thi. Chúng nên đến căn cứ thủ đô càng sớm càng .”
Trình Anh cảm thấy cần thiết. Thứ nhất, nếu họ đến sớm mà Chu Chu tới thì ? Hơn nữa, dù đến căn cứ thủ đô, cũng chắc gặp trong thời gian ngắn.
Lúc , Chu Chu hiểu đột nhiên hắt xì một cái.
Cái hắt xì khiến chính cũng giật .
“Hử? Sao thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-phat-song-truc-tiep-mat-the/chuong-210.html.]
Cậu là tang thi, thể hắt xì ? Chuyện gì ?
Trịnh Nghị Minh bỗng buông một câu: “Đây mới thực sự gọi là lưng nhắc đến.”
Chu Chu nhớ đây, mỗi khi ai hắt xì liền : “Ai da, ai đang nhắc thế!”
Đó thường chỉ là phản ứng sinh lý bình thường. bây giờ, là tang thi, vốn dĩ thể hắt xì. Việc chỉ thể một ý nghĩa.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Đây mới thực sự là lưng nhắc đến …
“Là ai đang nhắc nhỉ…”
Chẳng lẽ là Sâm Nguyên? Thảo nào cảm giác ác ý tràn đầy như , khiến cảm thấy thoải mái.
chú ý đến ánh mắt tò mò của Chu Hỏa, đúng, còn một nữa. Đó là mà đây họ suýt nữa để lộ phận, chính là Trương Nguyên Nghiêu.
Thực lúc đó, họ nghi ngờ sự xuất hiện của .