Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
“Được ,   chấp nhặt với hai đứa nhóc các .”
Trình Võ lẩm bẩm: “Rõ ràng là  với em gái lớn tuổi hơn, lão đại mới là nhóc con.”
Trương Nguyên Nghiêu phát hiện   thể phản bác, vì năm nay  hai mươi tám, còn hai  em   sắp ba mươi. “Thật    hổ khi lôi tuổi tác   chuyện, phục các  thật.”
Trình Anh: “…”
Trình Võ: “…”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Xin , là họ sai .
Không đúng, là Trình Võ sai, Trình Anh   nhắc đến tuổi tác.    cũng   , chính Trương Nguyên Nghiêu là  nhắc đến .
Thôi thì cả ba  ai hơn ai, đều là sàn sàn tuổi .
Chu Chu và đồng đội  đến  thành phố dự tính trong  thời gian  định.  khi đến nơi, họ  phát hiện  một báu vật!
Một báu vật cực kỳ lợi hại và còn nguyên vẹn.
Chu Chu  chiếc trực thăng  mắt: “Nghị Minh,   lái trực thăng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-phat-song-truc-tiep-mat-the/chuong-214.html.]
Có thứ , họ  thể nhanh chóng đến  khu vực gần căn cứ thủ đô. Thật may mắn khi vẫn  thể tìm thấy một chiếc trực thăng trong một thành phố lớn.
Bởi vì ở hầu hết các thành phố, trực thăng đều   những  sống sót lái . Đây là một trong những phương tiện chạy trốn của họ. Trước đây, họ cũng từng tìm thấy trực thăng ở các thành phố khác.
 đa  đều chỉ còn là đống sắt vụn. Giao tranh giữa  sống sót và tang thi thường xảy  gần khu vực  trực thăng, và trong lúc hỗn chiến, khó tránh khỏi việc máy bay  hư hỏng.
Vì , việc  thấy một chiếc trực thăng  chỉnh ở đây khiến Chu Chu cảm thấy vô cùng khó tin, hơn nữa nơi  chỉ  hai  họ.
Trịnh Nghị Minh đáp: “  lái trực thăng.”
Trước đây  cũng  máy bay riêng, cũng tự  lái và  bằng cấp, nên việc lái trực thăng  thành vấn đề.
Chu Chu   gian bên trong trực thăng: “Ừm, chứa hết cả đội chúng  cũng , chỉ  thể  chật một chút.”
Trịnh Nghị Minh : “Không tính Thu Thu. Chúng  để   đây.”
Chu Chu  chút do dự: “ mà …”
Chu Chu vẫn còn nhiều bí mật  khai thác  từ . Thực , suốt thời gian qua  vẫn luôn thử, nhưng từ khi giao  cho Tia Chớp cho đến bây giờ là Liễu Phù Ngọc, Thu Thu ngày càng lẩn trốn họ. Giờ ngay cả    chuyện cũng ít đến đáng thương, đừng  đến việc moi thông tin.
Trịnh Nghị Minh : “Không cần bí mật của  nữa. Em chỉ cần  hai chúng  sẽ luôn ở bên  là đủ.”