“ , trông thì  vẻ cái gì cũng , nhưng thực  chẳng  tích sự gì. Có cơ hội,  điều kiện để mạnh lên mà   nỗ lực. Nếu là ,  sớm tát c.h.ế.t  .”
“Mừng quá  mất, cuối cùng cũng  bỏ rơi! Nhìn cái mặt Thu Thu là  thấy ghét . Giờ   thấy mặt  trong phòng livestream nữa, vui thật sự. Lúc nào cũng cái vẻ mặt bỉ ổi,  thật  bay qua tát cho hai cái.”
“Trước đây còn định cướp  yêu của Chu Chu bé bỏng nhà chúng  nữa chứ. Cái thứ rác rưởi đào góc tường  đáng lẽ nên g.i.ế.c quách  cho . Chủ phòng vẫn còn hiền quá. Nếu là , dám cướp  đàn ông của , đánh c.h.ế.t luôn!”
“Oa, lầu  bạo lực quá. Nếu là ,  sẽ lột sạch quần áo   ném  đường.”
“ thấy bạn cũng bạo lực  kém…”
Phòng livestream vang lên tiếng hoan hô,   đều đồng tình với việc Chu Chu bỏ rơi Thu Thu. Ngay cả chính Chu Chu cũng cảm thấy . Vì  nghĩ thông suốt, Chu Chu  còn cố chấp  những thứ   Thu Thu nữa, nên  cũng trở nên vô dụng.
Họ tìm tất cả các thành viên trong đội, trừ Thu Thu, để thông báo chuyện . Nghe xong, về cơ bản   đều đồng ý, chỉ  Tia Chớp là do dự một chút.
Chu Chu chú ý đến sự do dự của : “Sao ? Cậu  nỡ bỏ  ?”
Sắc mặt Tia Chớp  chút kỳ quặc: “Sao  thể.  chỉ  … chúng   cần mang tinh hạch của   ?”
“Ban đầu  vốn là do  cứu về  tinh hạch dự trữ. Tinh hạch của cái cây biến dị  giúp  trở thành tang thi dị năng hệ Mộc cấp A,  cho cùng cũng là của chúng … là của đội trưởng…”
Chu Chu xua tay: “Chúng    thành viên nào thiếu dị năng hệ Mộc, nên cũng  cần tinh hạch của . Hơn nữa  yếu như ,   mang tinh hạch  thì  ích lợi gì.”
Viên tinh hạch dị năng hệ Độc lấy  ở nơi khác  đây,  khi Chu Chu ăn , thực  cũng   tác dụng gì nhiều. Nếu  vẫn còn ở cấp B thì  lẽ sẽ giúp ích lớn, nhưng   là cấp A .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-phat-song-truc-tiep-mat-the/chuong-216.html.]
Tinh hạch cấp B, cấp C đối với  bây giờ căn bản là vô dụng, cho nên tinh hạch của Thu Thu    lẽ cũng chẳng  tác dụng gì với họ.
Liễu Phù Ngọc cũng cảm thấy : “Đừng lãng phí thời gian nữa, chúng   thôi. Suốt thời gian qua   chịu đủ  ,   đội trưởng    thể chịu đựng  lâu như .”
Chu Chu nhếch miệng,  định giải thích lý do: “Được, chúng   thôi. Trực thăng  chuẩn  xong , bây giờ chỉ cần đưa   qua đó là . Còn về Thu Thu…”
Họ  đầu  về nơi Thu Thu đang trốn. Thu Thu vốn cũng đang quan sát họ, đoán xem họ tụ tập   gì.    qua  bắt gặp ánh mắt của Liễu Phù Ngọc, sợ đến mức  rụt cổ .
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Chu Chu  Thu Thu  dám ló đầu : “Thôi, cũng  cần  nữa. Đến tối mà chúng    ,  sẽ tự hiểu. Đi thôi.”
Họ quyết định âm thầm rời ,  định  cho Thu Thu .
Thực , nếu  , họ đều cảm thấy Thu Thu nhất định sẽ mặt dày bám theo. Dù đến lúc đó mất kiên nhẫn  thể một chưởng giải quyết cho xong, nhưng họ   lãng phí thời gian.
Đối với họ bây giờ, ngay cả thời gian  Thu Thu  lãng phí cũng  thể chấp nhận . Họ nhanh chóng  về phía chiếc trực thăng. Khi  thấy nó, ai cũng  thu hút.
“Chiếc trực thăng …”
Chu Chu : “Thực  ban đầu  định cứ từ từ ,    mạnh lên.  bây giờ trong đội   hai tang thi vương, cho nên…”
“ nghĩ chờ chúng  đến thành phố gần căn cứ thủ đô  từ từ phát triển cũng  muộn. Hơn nữa,  lượng và chất lượng tang thi ở đó cũng sẽ  hơn những nơi chúng    qua.”
“Đây cũng là một cơ hội  cho chúng .”
Chu Hỏa hào hứng: “Đội trưởng  đúng. Vậy khi nào chúng  ? Cái  lái thế nào ạ? Giống lái xe ?”