Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 67.
Cập nhật lúc: 2025-06-14 05:57:59
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thật ra Trần Nhiễm biết chuyện này, cô kể lại đầu đuôi câu chuyện.
Luật sư Long nhíu mày, hợp đồng vay tiền lúc đó đúng là do hai vợ chồng cùng ký tên, điều này có chút phiền phức.
Tiểu Lý cười he he, ném một xấp tài liệu lên bàn.
"Ha ha, luật sư Long, bà xem ghi chép chuyển khoản này đi?"
Mấy ngày nay anh ấy xin nghỉ không phải là xin không!
Có một đồn anh em bên cạnh đang phá một vụ án, trong đó có một kẻ họ Trần chui vào. Mấy ngày nay Tiểu Lý vẫn luôn ở bên kia điều tra không công không lương, tìm thấy bố của Trần Nhiễm trong ghi chép giao dịch của một nghi phạm, quang minh chính đại điều tra ghi chép giao dịch tài chính của đối phương.
"Còn nữa, còn nữa!"
Trần Thi Hàm lấy điện thoại di động ra, cho luật sư Long xem: "Đây là tôi đi trích xuất camera giám sát, đây là bố của Trần Nhiễm mua túi xách cho người tình ở trung tâm thương mại... có thể dùng cái này được chứ? Góc độ này chụp rất rõ, rõ ràng mạch lạc!"
"Còn có cái này, cái này là bố của Trần Nhiễm đi họp phụ huynh cho con trai, hàng xóm đều chứng minh rồi, còn tưởng rằng hai người là vợ chồng..."
"Cái này có thể chứng minh tội trùng hôn phải không?"
Trần Nhiễm cảm thấy trước mắt có chút mơ hồ... Cô nâng một bàn tay lên, che miệng mũi.
Toàn bộ bảy người của đồn công an đều ở đây.
"Khóc cái gì." Sở trưởng Cao lấy khăn giấy đưa cho Trần Nhiễm: "Tuy rằng là nhân viên tạm thời, nhưng cũng là nhân viên tạm thời của đồn công an chúng ta! Người của đồn công an bị người ta bắt nạt thành như vậy, vậy có ra thể thống gì không?"
Vương Trường Hải bưng cốc nước đưa cho Trần Nhiễm: "Nhiễm Nhiễm của chúng ta cũng không dễ dàng, mới tốt nghiệp xong... đã gặp phải chuyện này, còn biết an ủi mẹ mình, tự mình ra ngoài làm công. Cháu đừng lo lắng, đừng nhìn cháu chỉ ở đồn công an Kiều Đầu Lộ của chúng ta có một tháng, nhưng sau này vẫn luôn là người của nơi này, sau này gặp phải chuyện gì, cứ về tìm sở trưởng Cao."
"Đúng vậy, cháu đừng lo lắng!"
Anh Hạo cũng lên tiếng: "Mấy nhà cung cấp từ chối cung cấp hàng cho nhà trẻ trước đây, mấy ngày trước tôi cũng đã gọi cục quản lý vật giá đến tìm hiểu, cô không cần lo lắng, không ai dám nâng giá với nhà trẻ nữa."
Sở trưởng Cao nói thấm thía tổng kết: "Nhiễm Nhiễm, cháu phải tin tưởng, đây là xã hội pháp trị."
Đúng là nhà họ Trần kia làm ăn rất lớn. Không chỉ mở nhà hàng, mở quán rượu, còn lũng đoạn gần một nửa thị trường gia vị và bán thành phẩm trong nước.
Ông ấy nghe nói, còn làm cái gì mà tiêu chuẩn phương Tây, được xưng là muốn chấn chỉnh lại việc xếp hạng nhà hàng trong nước.
Những thương gia sợ đắc tội nhà họ Trần nên không dám thuê Trần Nhiễm, ông ấy không thể cảnh cáo rõ ràng, nhưng những chuyện vi phạm pháp luật trực tiếp này, nhất định phải làm cho ra nhẽ!
Nhân viên tạm thời cũng là nhân viên của đồn công an!
Tống Nhất Phàm đã không còn dáng vẻ ủ rũ khi mới đến đồn công an, bây giờ cậu ấy đã đen đi một lớp, nhưng giọng nói càng vang dội, con người cũng thẳng thắn hơn rất nhiều.
"Nhiễm Nhiễm, cô đừng lo lắng, tôi sẽ theo dõi cho cô, sớm muộn gì cũng tìm được nhược điểm của bọn họ..."
Lời này cậu ấy mới nói được một nửa thì đã bị Vương Trường Hải che miệng lại.
"Nói bậy bạ gì đấy!"
Luật sư Long mỉm cười: "Vừa rồi tôi có chút ngứa tai, gãi một chút, không nghe thấy gì cả."
Bà ấy nhìn chồng tài liệu dày cộp trên bàn trà nhỏ, nghĩ đến địa vị của mẹ Tống Nhất Phàm.
Tuy rằng đã từng xử lý rất nhiều vụ án chuyển dịch tài sản ác ý, tạo ra nợ nần, nhưng được nhiều cảnh sát nhân dân giúp đỡ chuẩn bị chứng cứ như vậy thì đây thật sự là lần đầu tiên bà ấy thấy.
Nếu vụ án này còn có thể thua thì sau này bà ấy cũng không cần làm trong ngành này nữa!
Tống Nhất Phàm ở bên cạnh phụ họa: "Nhiễm Nhiễm, cô đừng lo lắng, dì Long của tôi là số một ở Thượng Hải đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/67.html.]
Cậu ấy giơ ngón tay cái lên.
"Thật sự có thể làm được không?"
Nếu bảo cô thi đấu trù nghệ thì Trần Nhiễm sẽ không hề chột dạ.
Toàn bộ tuổi thơ và thời học sinh của cô đều trải qua trong nhà bếp, có khi thời gian cầm nồi, cầm d.a.o còn nhiều hơn cả cầm bút.
"Đừng lo lắng."
Luật sư Long đã đi một quãng đường xa, lúc này thật ra bụng có chút đói.
Bà ấy nhìn cô gái nhỏ lo sợ bất an, hỏi cô: "Có phải bố mẹ cháu vẫn chưa ly hôn không?"
Trần Nhiễm gật đầu: "Thời gian hòa giải vẫn chưa hết."
"Được rồi, vậy đừng lo lắng." Luật sư Long khoa trương che bụng: "Nghe Nhất Phàm nói trù nghệ của cháu rất tốt, làm chút gì cho cô ăn, được không?"
Trong tủ lạnh còn hai phần Đầu Sư Tử!
Hơn nữa, nếu vị luật sư này dám bảo cô nấu cơm, vậy chắc chắn rất có tự tin phải không?
Vừa hay, trong tủ lạnh còn có cơm thừa vừa mới được giám định. Cơm thừa để qua đêm, dùng để làm cơm rang là ngon nhất!
Nhìn Trần Nhiễm buộc tóc đuôi ngựa, thoăn thoắt xuống lầu, Vương Trường Hải lại hỏi luật sư Long một lần: "Thật sự có thể làm được không? Đứa nhỏ này quá khó khăn..."
Mất đi vị giác, nếu ở trên người người thường thì đây chính là chuyện có thể làm cho trời sụp xuống. Càng đừng nói đến nhiều biến cố gia đình như vậy.
"Không thành vấn đề, tôi cũng đã làm qua rất nhiều những vụ án tương tự, huống chi lần này còn có nhiều tài liệu như vậy."
Đoàn người đi xuống lầu đến phòng bếp, Trần Nhiễm đã nhanh nhẹn bắt đầu rang cơm!
Cô làm món cơm rang trứng bình thường nhất, nhưng mà cho dù là cơm rang trứng thì cũng phải xem là ai làm.
Dưới kỹ năng đảo thìa đã đạt đến cấp B, mỗi hạt cơm bọc đầy trứng, đều chuẩn xác bay lên không trung theo cùng một quỹ đạo xinh đẹp, sau đó lại rơi xuống nồi.
Mùi thơm của trứng, mùi thơm của hành hòa quyện vào nhau, lửa lớn xào nhanh, cơm nảy lên trong đáy nồi.
Vừa rồi mọi người ở trên lầu nói chuyện quá chuyên tâm, trong lúc nhất thời không chú ý đến thời gian. Ngoài cửa sổ, đã là lúc đèn hoa mới lên.
Trong đêm như vậy, luật sư Long vừa mới lặn lội đường xa đến đây cảm thấy một nồi cơm rang trứng như vậy, chỉ sợ có thể an ủi lòng người hơn sơn hào hải vị nào.
Cơm rang trứng ra khỏi nồi!
Trần Nhiễm liếc nhìn cơm, phía trên hiện ra kết quả giám định do hệ thống đưa ra.
[Một đĩa cơm rang trứng cấp A sắc hương vị đều đủ.]
Trần Nhiễm không nhịn được mà thầm hỏi hệ thống trong lòng: "Kỹ năng cấp B mà có thể làm ra cơm rang trứng cấp A sao?"
Cơm rang trứng cấp A, có thể được đánh giá là sắc hương vị đều đủ sao?
Có lẽ là do vành mắt Trần Nhiễm vẫn còn hơi đỏ, vừa mới khóc xong nên còn hơi hơi mang theo chút giọng mũi, hệ thống hiếm khi nói thêm vài câu.
[Cấp bậc kỹ năng không phải là tiêu chuẩn đánh giá duy nhất, độ thành thạo và mức độ chuyên chú của đầu bếp đều có thể ảnh hưởng đến tiêu chuẩn đánh giá cấp bậc của món ăn.]
[Nhiệt tình yêu thương đồ ăn, tôn trọng đối với thực khách mới là phẩm chất quý giá nhất mà đầu bếp nên có.]
Tôn trọng đối với thực khách.