Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 70.
Cập nhật lúc: 2025-06-14 05:59:12
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm hôm sau, Trần Nhiễm dậy nhận nguyên liệu nấu ăn, chuẩn bị làm cơm hộp buổi trưa. Đoàn làm phim lên núi lúc hơn 9 giờ sáng, xem như tiết kiệm được bữa sáng ngày đầu tiên.
Phía trên đang rầm rộ chuẩn bị quay phim, các minh tinh khách mời còn chưa đến.
Không khí hiện tại của toàn bộ đoàn làm phim quả thực có thể nói là oán than dậy đất mấy ngày liền.
"Rốt cuộc là thu bao nhiêu tiền hả? Sao lại phải chọn địa điểm quay phim ở cái nơi khỉ ho cò gáy này, còn ở giữa sườn núi... Thật sự là trò chơi sinh tồn à? Studio còn phải dựng tạm..."
"Lát nữa không biết có ăn được cơm không, phải quay ở đây mấy tập, nếu cho chúng ta ăn bánh mì xúc xích thì đúng là muốn ép người ta c·hết!"
"Khu du lịch nói cung cấp cơm hộp." Người phụ trách vừa bận rộn đi tới đi lui, vừa miễn cưỡng trấn an lòng người: "Thôi, làm việc đi, tôi đã xem qua tiệm ăn nhỏ bên kia, ít nhất thì cũng rất sạch sẽ."
"Mau làm cho xong! Làm xong rồi tôi mời xúc xích nướng!"
"Ối giời, anh Vương, lần trước ít nhất mời khách cũng là gà rán, sao lần này lại biến thành xúc xích nướng?"
Anh Vương trừng mắt: "Đây chính là khu du lịch, một cây xúc xích nướng được bán với giá mười đồng đấy, tin hay không? Đợi sau khi ra ngoài, tôi lập tức gọi mười phần gà rán cho cậu, ăn không hết thì tôi cũng nhét cho cậu ăn!"
Một đám người vừa cười đùa vừa ủ rũ cúi đầu làm việc đến trưa, trong lòng mắng lãnh đạo cả trăm lần, rốt cuộc cũng chờ được cơm hộp.
"Không biết khi nào bắt đầu quay, ít nhất có thể xem thầy Lữ Dập nấu cơm để ăn với cơm."
"Nhìn thì có ích lợi gì, chỉ có mấy minh tinh kia được ăn, chúng ta một miếng cũng không được."
Mấy nhân viên công tác hỏi phó đạo diễn, người duy nhất ở đây đã từng ăn qua đồ ăn do Lữ Dập nấu: "Đạo diễn Trịnh, anh đã ăn qua đồ ăn do thầy Lữ Dập làm, thế nào? Có ngon không?"
Biểu cảm trên mặt đạo diễn Trịnh hơi vi diệu.
Nhưng mà, đây chính là giới giải trí, nơi mà người ta phải giẫm lên nhau để leo lên, có thể ăn cơm do Lữ Dập làm thì cũng coi như là một trong những tư bản để anh ta tự nâng cao giá trị bản thân.
"Đúng là ngon, nấu ăn rất giỏi, tuyệt."
Vạn Giai Hân, thực tập sinh trong đoàn làm phim, bưng hộp cơm trong tay, mở nắp ra, hỏi người chị phụ trách dẫn dắt mình: "Chị, chị đã nếm thử chưa?"
Nhân viên kỳ cựu không dễ lừa giống thực tập sinh như vậy, mỉm cười: "Lát nữa em sẽ biết."
Trước đó, cứ ăn no bụng đi đã.
Nhân viên kỳ cựu đã làm ở đài truyền hình gần cả đời, đã từng vào các đoàn làm phim các loại, không có một trăm cũng có tám mươi.
Cơm hộp của đoàn làm phim là khó ăn nhất. Trước đây thậm chí có chuyên viên trang điểm đã từng tiết lộ nội tình, nói quay xong một bộ phim, nhân viên phụ trách đặt cơm nhận được tiền boa, ít nhất cũng có thể mua được một chiếc xe hơi.
Tề Ngọc có mua được xe hay không thì không biết, cô ấy cũng chưa từng gặp qua công việc béo bở như vậy, nhưng có nhiều lần cơm hộp rất khó ăn, cô ấy biết rõ.
Nhưng mà, lần này ít nhất cơm hộp trông còn có vẻ ra gì!
Cơm trông hạt nào ra hạt nấy, ngoài ra, hai món mặn một món chay cũng rất đầy đủ, hơn nữa, món mặn này còn có thịt heo thái lát.
Ngày thường, cơm hộp, cái gọi là hai món mặn một món chay, món chay thường là bắp cải, khoai tây thái lát, món mặn thì đa phần là lạp xưởng xào không rõ nguồn gốc, thậm chí là ức gà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/70.html.]
Nói là món mặn, nhưng bên trong có thịt hay không cũng không biết.
Nhưng lần này, hai món chay, một món là trứng xào hẹ, một món là cà tím sốt thịt băm, món mặn còn lại là thịt xào.
"Cơm hộp lần này được đấy! Cho dù có ngon hay không, nhưng tôi coi như là được nhìn thấy thịt rồi!"
Nếu đổi thành cơm hộp ngày thường, cà tím sốt thịt băm và trứng xào hẹ như thế này đều có thể tính là món mặn!
Tề Ngọc khen ngợi một tiếng, quay đầu nhìn về phía các nhân viên công tác khác, muốn xem phản ứng của người khác.
Nhưng không ngờ, khi cô ấy quay đầu lại, vậy mà không một ai ngẩng đầu!
Dựng cảnh suốt một buổi sáng, tất cả nhân viên công tác trong đoàn làm phim đều rất mệt mỏi. Lúc này nhận được một phần cơm hộp như vậy, ai còn lo nói chuyện phiếm?
Đối với những người lao động chân tay vừa bận rộn xong một buổi sáng mà nói, cơm hộp nhiều dầu, nhiều muối như vậy còn thiết thực hơn cả hải sản!
Hẹ xào trứng, hẹ được thái vụn nhỏ, cắn một miếng liền biết, mùi vị này chắc chắn là do người dùng d.a.o cắt ra, không phải là sản phẩm do máy làm nát.
Hẹ tươi được phân bố đều trong trứng gà rán thơm ngậy, trứng chiên lửa lớn mang theo một chút vị vàng giòn, cắn xuống một miếng béo ngậy, vừa lúc có thể bổ sung thể lực thiếu hụt cả buổi sáng.
Mà vị béo ngậy như vậy lại được vị tươi mát của hẹ cân bằng, thơm mà không ngấy, chỉ khiến người ta muốn ăn từ trong ra ngoài.
"Món hẹ xào trứng này được nấu ngon quá!"
Vạn Giai Hân ăn một miếng cơm thật to, nói với Tề Ngọc: "Chị, chị ăn món cà tím sốt thịt băm này đi! Món này mới là tuyệt nhất!"
Cà tím sốt thịt băm là món ăn có vị tương, ăn vào hơi mặn một chút, nhưng đối với nhân viên công tác đã làm việc nặng cả buổi sáng, ra nhiều mồ hôi mà nói, món ăn hơi mặn một chút như vậy mới là thích hợp nhất.
Cà tím sốt thịt băm béo ngậy cho lên cơm một lớp, trộn đều, sau đó lại ăn một miếng to, thật sự là cho cái gì họ cũng không muốn đổi!
Lúc này anh Vương mới đi lên, theo sau là tay sai nhỏ xách theo hai túi xúc xích.
Anh ta lau mồ hôi trên mặt, nhìn mọi người ngồi xổm trên mặt đất, trong lòng không nhịn được mà tự lừa dối một chút.
Không phải là bị say nắng đấy chứ?
Tiền lương của đoàn làm phim này không cao, công việc cũng mệt mỏi, lần này chạy đến nơi như vậy để quay phim, quả thật là oán khí ngút trời.
"Được rồi, nào, uống chút nước đi, đồ uống này là..." Anh Vương liếc mắt nhìn, đây là do fan của một trong những lưu lượng mới nổi phải tham gia đoàn làm phim lần này, Diệp Tồn Hân, cung cấp: "Nào, mỗi người lấy một lon, đều là đồ lạnh đấy."
Bản thân anh ta chọn trước một lon Coca rồi ngồi xuống, cầm một cây xúc xích nướng lên, chuẩn bị ăn trước một miếng.
"Còn có xúc xích nướng này, mỗi người một cây, đắt muốn c·hết..."
Anh Vương cũng coi như là nhân viên công tác có uy tín ở đoàn làm phim này, anh ta cũng là nhân viên kỳ cựu có thâm niên, thỉnh thoảng còn phát chút phúc lợi, bán chút mặt mũi.
Nếu là ngày thường, mọi người đã sớm cười chào đón, nhưng hôm nay, tất cả mọi người đều ngồi xổm ở đó ăn cơm hộp.
Rốt cuộc cũng có người chào hỏi, anh Vương bày ra khuôn mặt tươi cười, kéo túi trong tay ra: "Đến đây, chọn một cây đi, nhưng tôi thấy rất nhiều cây chưa được nướng kỹ, cậu chọn một cây nướng kỹ một chút."