Vừa khi ở sảnh bên cạnh, nhiều phụ nhân đang bàn luận về y, y tuệ căn từ khi sinh , nhận thức cực cao, là cao nhân chuyển thế.
Cửu Ninh dâng cơm chay, tỳ nữ quỳ bên cạnh tiếp nhận khay, đặt lên bàn ăn ở mặt tiểu sa di.
Tiểu sa di chắp tay ngực, nhẹ nhàng tiếng cám ơn.
Giọng trong trẻo dịu dàng, giống như con của y, trong sáng như trăng, nhiễm bụi trần.
Cửu Ninh giương mắt, lén đ.á.n.h giá Tuyết Đình.
Khuôn mặt tinh xảo như vẽ, quả nhiên là đến mức thoát tục, vả còn vượt phi giới tính.
Đương nhiên là nàng cảm thấy xinh hơn.
Sau khi dâng cơm chay, đám phụ nhân rời khỏi đại sảnh, Cửu Ninh rời theo Ngô thị.
Các tăng nhân thi lễ với phía mà các quý phụ nhân rời , khi Tuệ Phạm thiền sư lên tiếng thì mới xuống bắt đầu dùng cơm.
Tiểu sa di Tuyết Đình niệm một tiếng A Di Đà Phật, cầm muỗng bạc lên nhưng kề cà động tác, lướt qua phía cổng.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, Chu Gia Huyên phái một tiểu đồng bộc tìm Cửu Ninh, cho nàng là Tuệ Phạm thiền sư dùng xong cơm chay Chu thứ sử mời thư phòng để nghị sự, sẽ gặp nàng .
Cửu Ninh chút thất vọng, nàng tính toán xong cả việc khoe khoang khi gặp Tuệ Phạm thiền sư, còn đang diễn tập nhiều trong đầu.
Được , gặp , mắt vẫn còn chính sự cần .
Cửu Ninh đầu Chu Gia Hành im lặng theo : "Tô gia ca ca, ăn cơm xong ?"
Chu Gia Hành đáp.
Những hộ vệ khác cướp lời: "Ăn , ăn , còn thịt nữa!"
Cửu Nương đặc biệt dặn dò nhà bếp chuẩn cơm canh cho bọn họ giờ Ngọ, cá thịt, còn một bát rượu lọc, việc đầu tiên mà nàng khi kết thúc buổi yến tiệc là hỏi thăm bọn họ ăn , đúng là lòng Bồ Tát mà.
Cửu Ninh chỉ .
Trở chính viện của Chu đô đốc, đúng lúc hộ vệ khiêng bàn ăn để phục vụ.
"A ông, đang lén ăn món ngon gì ? Thơm thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-thanh-mau/chuong-71.html.]
Cửu Ninh mỉm bước .
Chu đô đốc cầm đũa lên, giọng của nàng, ông lập tức to một cách vui vẻ: "Có là vẫn ăn no ở buổi tiệc ? Đói nhanh như ?"
Cửu Ninh xuống bên cạnh Chu đô đốc, rau xanh bàn ăn, chỉ tô canh chung: "Cháu uống một chén canh với a ông."
Thị tỳ dời một bàn ăn nhỏ khác qua, thêm một bộ bát đũa.
Cửu Ninh cửa sổ dựng lên bên cạnh, xác nhận Chu Gia Hành đang bên ngoài hành lang ở bên cạnh, nhấp một ngụm canh nóng.
"A ông, cháu nhớ một chuyện."
"Chuyện gì?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Cửu Ninh lau miệng, về phía cửa sổ, từng chữ: "Lần khi a gia và các a đến Vĩnh An tự để chuyện , Nhị ca trở về."
Dường như Chu đô đốc ngạc nhiên, đặt bát xuống, hỏi: "Nhị ca? Nhị ca nào?"
Cửu Ninh : "Là Nhị ca Ma Nô đấy!"
Nhũ danh của Tam ca Chu Gia Huyên là Thanh Nô, Chu Gia Hành là Ma Nô.
Chu đô đốc cau mày, vẻ mặt u ám.
Cửu Ninh chút thấp thỏm, dường như Chu đô đốc thích nàng nhấc đến Chu Gia Hành?
Sau khi Chu đô đốc im lặng một lúc lâu thì hỏi Cửu Ninh: "Nó về gì?"
"Cháu cũng , ngày đó cháu bệnh, đang uống t.h.u.ố.c nên chỉ đành nhờ nhóm Phùng cô nghênh đón Nhị ca giúp cháu thôi. Khi Phùng cô trở về thì Nhị ca . Sau khi a gia trở về, cháu cho a gia, a gia tức giận, cho phép cháu nhắc đến Nhị ca."
Nói xong, Cửu Ninh thở dài.
Nỗi oan ức , chỉ thể để Phùng cô và Chu Bách Dược gánh.
Dù nàng cũng khiến Chu Gia Hành nghĩ rằng nàng vô tội.
"Cháu gặp Nhị ca!" Cửu Ninh lắc cánh tay của Chu đô đốc: "A ông, Nhị ca vẫn sẽ trở về chứ? Chúng cần cho đón về nhà ? Lần khi trở về, chừng là việc gấp cần nhờ a ông giúp đỡ. Cháu lo lắng cho ."