Cửu Ninh dậy, đôi tay nhỏ nắm thành nắm đấm, dụi dụi mắt.
"A ."
Chu Gia Huyên xổm xuống bên cạnh, đầu ngón tay lạnh buốt khẽ chạm khuôn mặt đỏ ửng của nàng.
"Muội bệnh ." Hắn nhíu mày, cõng Cửu Ninh lên rời khỏi thủy tạ, đầu hỏi: "Vì ? Có vì sợ uống t.h.u.ố.c ?"
Cửu Ninh gối cằm lên vai Chu Gia Huyên, trông giống như một chú rùa nhỏ bám chặt lưng , đầu nghiêng sang một bên, dùng đóa hoa cài tóc cọ lên mặt , : "A , bệnh, chỉ lười mà thôi."
Tuy miệng nhưng giọng nàng yếu ớt, chẳng sức lực.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Gia Huyên gì, chỉ bước nhanh hơn. Sáng nay, khi phát hiện lòng bàn tay nàng lạnh ngắt, cảm thấy . Nghĩ đến việc nàng còn nhỏ mà mẫu chăm sóc, sợ khiến phụ thêm phiền lòng nên dù ốm đau cũng dám .
Hắn khỏi tự trách. Trên lưng, Cửu Ninh chịu yên, liên tục dùng hoa lụa tóc cọ cổ .
"A , đừng kinh động đến a ông và a gia."
Loại bệnh nhỏ mời lang trung cũng vô ích, nghỉ ngơi một lát là khỏe thôi. Lang trung đến cũng chỉ phiền, bắt tĩnh dưỡng như , cả nửa tháng khỏi cửa.
Chu Gia Huyên im lặng một lát khẽ : "Được, a sẽ . khó chịu thì cho a , ?"
Cửu Ninh từng ai đối xử t.ử tế như . Trong lòng nàng xót xa ấm áp, diễn tả cảm xúc thế nào, chỉ siết chặt đôi tay nhỏ ôm lấy Chu Gia Huyên.
"A , thật với ."
Khi còn sống, Thôi thị thường khiến ganh ghét. Bà đối xử lạnh nhạt với hai Chu Gia Ngôn và Chu Gia Huyên, thậm chí còn từng cãi vã với Chu Gia Ngôn, chuyện trở nên căng thẳng.
Chu Gia Ngôn ghét Thôi thị, nhân tiện ghét luôn Cửu Ninh, điều cũng là lẽ thường tình.
Chu Gia Huyên thì từng bận tâm đến những chuyện đó. Hắn luôn xem Cửu Ninh như ruột thịt, đối xử với nàng dịu dàng và chu đáo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-thanh-mau/chuong-79.html.]
Câu của Cửu Ninh là lời cảm thán từ tận đáy lòng, nhưng khi rơi trong tai Chu Gia Huyên như một lời nũng.
Hắn mỉm , đầu , khẽ dùng chóp mũi chạm nhẹ khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của nàng.
"A là ca ca của , tất nhiên đối với . Đừng sợ, a sẽ cho a gia ."
"A nhất!"
Cửu Ninh khúc khích, cuối cùng cũng ngoan ngoãn, lăn lộn cổ nữa. Nàng dựa đầu lên vai gầy của , đôi mắt tinh nghịch đảo quanh, vô tình rơi khuôn mặt nghiêng góc cạnh của Chu Gia Hành, đang lặng lẽ theo họ từ phía xa.
Hắn gọi Chu Gia Huyên đến, từ đầu tới cuối đều theo bên cạnh.
Cửu Ninh xoay cổ, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức hướng khác.
Hừ! Không thèm !
Bụng đau cũng là tại mà . Nhìn thấy gương mặt là tức giận.
Khó trách trong sách bao hùng hào kiệt đều gục ngã váy Cao Giáng Tiên, nhưng Chu Gia Hành như một ngọn cờ riêng, thờ ơ từ đầu đến cuối. là kiên định và lạnh lùng.
Cửu Ninh bĩu môi, cũng may nàng luôn phương án dự phòng. Đường thông thì đổi đường khác, nàng tuyệt đối sẽ dễ dàng nhận thua.
Chu Gia Huyên cõng Cửu Ninh về Bồng Lai các, : "Sinh bệnh thì nhất định mời lang trung. A một bằng hữu giỏi y thuật, để xem cho nhé."
Cửu Ninh dựa khung cửa sổ, chiếc sập lót tấm nhung Ba Tư mềm mại. Nàng ngoan ngoãn một tiếng.
Tam ca thỏa hiệp vì nàng, nàng cũng khó thêm nữa, cứ để xem một chút .
Trên bàn là một lư hương hình toan nghê mạ vàng, trong đó đốt một loại hương ngọt ngào, len lỏi tận ruột gan.