Cửu Ninh vẻ mặt như thể quen thuộc của , nhịn hỏi: "A , tại Tuyết Đình tặng chuỗi hạt quý giá ?"
"Năm nào y cũng tặng, quên ?"
Chu Gia Huyên bước đến sập, véo nhẹ lên má Cửu Ninh, sợ rối kiểu tóc mà nàng coi như bảo bối.
"Mới bảo là bệnh, ngây ngốc thế ?"
Cửu Ninh ngượng, cúi đầu đeo chuỗi hạt , che giấu vẻ bối rối của .
"Xem là thật thích, nhận đeo luôn ."
Chu Gia Huyên mỉm , thêm gì.
Nếu là những tiểu nương t.ử bình thường, khi nhận món quà quý như chắc chắn sẽ mang trình lên cho trưởng bối xem . Quan Âm Nô thì khác. Những món trang sức mà Thôi thị để cho nàng món nào cũng giá trị ngàn vàng, nàng quen với sự xa hoa nên chuỗi Phật châu dù quý hiếm cũng quá đặc biệt với nàng. Vì , Chu Gia Huyên đến việc nàng cất giữ, cứ để nàng tự xử trí.
Lúc , hầu của Chu đô đốc đến thúc giục Chu Gia Huyên qua bên đó.
Hắn đáp một tiếng, chuẩn rời .
Cửu Ninh bước xuống khỏi sập, mang đôi hài thêu đầy màu sắc tiễn Chu Gia Huyên ngoài. Nàng tiễn đến tận hành lang mới .
"Được , tối nay ngủ sớm một chút, ngày mai nếu còn thấy thoải mái, đừng giấu ." Chu Gia Huyên dặn dò vài câu khi rời .
Cửu Ninh tựa cột hành lang đen, vẫy tay chào , dải lụa buộc tóc gió thổi tung, thêm vài phần nghịch ngợm: "Hiểu , hiểu . A cũng ngủ sớm nhé!"
Chu Gia Huyên xoay vài bước, chợt nhớ điều gì, đầu . hành lang dài còn bóng dáng nàng, Quan Âm Nô sớm trở về phòng.
Chu Gia Huyên sững sờ một lúc, đó lắc đầu khẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-thanh-mau/chuong-81.html.]
Ánh mắt lướt qua Chu Gia Hành, đang bên cạnh với vẻ mặt lạnh nhạt. Nghĩ ngợi một chút, : "Tô Yến, may nhờ ngươi."
Tên Hồ nô bề ngoài vẻ thô lỗ nhưng thực tinh tế. Hắn kinh động những khác, là trùng hợp thật sự Quan Âm Nô gây chú ý.
Chu Gia Hành thản nhiên đáp: "Chức trách mà thôi."
Chu Gia Huyên bước chậm , nhẹ nhàng : "Cửu nương từ nhỏ mồ côi mẫu . Tính cách của hồn nhiên, ác ý. Nếu những ngày qua hành động nào mạo phạm đến ngươi, mong rằng ngươi đừng để trong lòng."
Chu Gia Hành khẽ nâng mi, ánh mắt về phía , đáp: "Không gì."
Chu Gia Huyên như nhớ điều gì thú vị, bỗng nhiên môi khẽ nhếch lên một nụ , hỏi: "Trong nhà Tô tỷ ?"
Chu Gia Hành trả lời.
Thấy đáp, Chu Gia Huyên hiểu ý, tiếp tục hỏi về chuyện đó nữa mà chuyển sang một đề tài khác, về một trận đấu mã cầu gần đây.
"Nghe Tô cưỡi ngựa giỏi, tài nghệ hơn hẳn đám con cháu Chu gia chúng . Chắc chắn là sư phụ danh tiếng chỉ dạy ."
Chu Gia Hành nhận , Chu Gia Huyên đang thử .
Quả thật, hổ là học trò của Khiếu Lung , phong thái tao nhã nhưng cũng thể xem thường.
Chu Gia Hành bình thản : "Trước lang thang ở cách phố phường, thường xuyên cùng những phố phường giao đấu."
Việc xây một sân mã cầu chuyện đơn giản. Những trong phố coi trọng việc tổ chức thi đấu, thường ba năm một , họ chỉ tìm một khu đất rộng rãi bắt đầu thi đấu. Mỗi khi thời tiết , ở khắp các góc phố, thể thấy các trận mã cầu đơn giản.
Loại thi đấu quy định nghiêm ngặt, canh giữ và nhiều thí sinh tham gia với tâm lý bất chấp. Vì , chấn thương là chuyện thường gặp.
Chu Gia Hành còn trẻ, nếu thật sự trưởng thành từ những trận đấu đầu đường như ... Chẳng là ép lên sân khấu từ khi còn nhỏ?
Vân Mộng Hạ Vũ