Biết rằng     sắp xếp  thỏa, Lục Vân Khuyết cũng  quan tâm thêm nữa.
Anh  rõ mức độ trung thành của nhóm Linh Nhất đối với Vân Tử Cẩm, chỉ cần xác định cô an , họ sẽ  gây chuyện.
Còn bên ngoài, văn phòng thư ký vì sự xuất hiện của nhóm Linh Nhất mà tinh thần   đều trở nên phấn chấn hơn hẳn.
Thậm chí khi xử lý công việc, ai nấy đều  thẳng lưng,  còn uể oải như .
Thời buổi , ngay cả vệ sĩ cũng  cạnh tranh ngoại hình, huống chi là họ - những   việc trong tòa nhà cao tầng,    thể thua kém ?
Vân Tử Cẩm     rằng chỉ vì một giấc ngủ trưa của , cô  vô tình khơi dậy tinh thần thi đua vốn  ngủ quên lâu nay của nhóm thư ký thuộc văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Lục Thị.
Đến 3 giờ chiều, Vân Tử Cẩm mới chậm rãi tỉnh giấc.
Vừa mở mắt,  thấy chiếc tủ đầu giường lạ lẫm cùng tấm chăn màu xám   khác biệt với chiếc chăn hoa nhí của , cô  chút bàng hoàng.
Một lúc , cô mới nhớ  hôm nay  đang ngủ trưa trong phòng nghỉ của văn phòng Lục Vân Khuyết.
Cúi  chiếc áo sơ mi đen đang mặc  , bất giác cô cảm thấy  hổ.
Sao   đồng ý ngủ trưa trong phòng nghỉ của Lục Vân Khuyết nhỉ? Còn mặc cả áo của   nữa,  lẽ hôm nay đầu óc   vấn đề?
 bây giờ   lúc nghĩ ngợi những chuyện , cô  nhanh chóng   quần áo. Còn chiếc áo sơ mi  mặc, chỉ  thể mang về nhà, đợi  giúp việc giặt sạch  trả  cho Lục Vân Khuyết.
Người càng vội càng dễ mắc sai lầm, vì luống cuống, Vân Tử Cẩm vô tình chạm  chai sữa tắm trong phòng tắm, nó rơi xuống đất với tiếng "rầm" đủ để Lục Vân Khuyết bên ngoài  thấy.
Đang xử lý tài liệu tại bàn  việc,  thấy tiếng động từ phòng nghỉ, Lục Vân Khuyết tưởng Vân Tử Cẩm gặp chuyện gì, vội vàng bước đến cửa phòng.
"Tử Cẩm? Em tỉnh  ?"
"A! Vâng, em  tỉnh,  đợi chút!"
Vân Tử Cẩm sợ Lục Vân Khuyết bất ngờ mở cửa , dù cô đang  đồ trong phòng tắm.
"Anh  thấy tiếng gì đó rơi, em   ?"
Lục Vân Khuyết  lời  mở cửa, nhưng vẫn hỏi to hơn.
"Không , em vô tình  rơi thứ gì đó thôi."
Vừa  đồ,   ứng phó với Lục Vân Khuyết, động tác của cô càng trở nên vội vã.
Nghe giọng  vẫn còn khỏe khoắn của Vân Tử Cẩm, Lục Vân Khuyết yên tâm phần nào.
"Em đừng vội,  việc gì cứ từ từ."
Anh đoán  lẽ cô đang vội vàng nên mới  rơi đồ.
"Em  ,  lo việc của  ,  cần quan tâm đến em!" Nếu  chuyện tiếp,  lẽ em sẽ  rơi thêm thứ gì đó nữa mất.
Lục Vân Khuyết tưởng cô thấy  phiền phức, nên   thêm, nhưng vẫn  ngoài cửa để phòng trường hợp cô gặp vấn đề gì  thể ứng cứu ngay.
May mắn là  đó   thêm tiếng động nào, chờ  20 phút, Vân Tử Cẩm cuối cùng cũng bước  khỏi phòng nghỉ,  tay cầm một chiếc túi nhỏ.
Đó là chiếc túi cô tìm thấy trong phòng nghỉ, bên trong đựng chiếc áo sơ mi đen   .
"Chiếc áo em mặc lúc ngủ trưa, em mang về giặt, giặt xong sẽ gửi  cho  nhé."
Vân Tử Cẩm lắc lắc chiếc túi  tay, giải thích rõ ràng.
Quay sang  hộp đồ ăn  bàn , bát đĩa bên trong   rửa sạch và xếp gọn gàng.
Mộng Vân Thường
Ánh mắt cô bừng sáng: "Đã   đến rửa bát  ?"
Tốc độ  nhanh thật đấy.
Lục Vân Khuyết gật đầu: "Anh nhờ nhân viên tạm thời mang xuống nhà bếp của công ty để rửa. Nếu em  yên tâm,  thể bảo  giúp việc ở nhà rửa  một  nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-221-sao-nhung-nguoi-nay-lai-co-hai-bo-mat-nhu-vay.html.]
"Không  gì  yên tâm, về nhà cũng cho  tủ khử trùng thôi. Chiều em còn việc,   phiền   việc nữa, tạm biệt nhé."
Vân Tử Cẩm tiến đến định lấy hộp đồ ăn.
Nếu mang cả hộp đựng thức ăn lên , thì hộp chỉ đựng bát đĩa càng  thành vấn đề.
 Lục Vân Khuyết   nghĩ , khi cô định cầm hộp,   nhanh tay cầm lấy .
"Cái  nặng,  mang  ngoài cho em. Nhóm Linh Nhất vì lâu  thấy em  khỏi công ty, gọi điện   máy, nên giờ đang đợi ở ngoài."
Lục Vân Khuyết  với Vân Tử Cẩm về việc nhóm Linh Nhất.
Vân Tử Cẩm ngơ ngác, cô chỉ ngủ một giấc trưa thôi mà   thành  tìm  tận nơi thế ?
Mở cửa văn phòng Lục Vân Khuyết, quả nhiên thấy 7  nhóm Linh Nhất  ngay ngắn  ghế sofa ở khu vực nghỉ ngơi - nơi cô từng  lúc mới đến.
Thấy Vân Tử Cẩm, 7  lập tức  dậy: "Tiểu thư!"
Nhóm thư ký: Sao những     hai bộ mặt như !
Vừa  họ còn nhiệt tình trò chuyện, thậm chí chia sẻ cả đồ ăn vặt và cà phê quý giá, nhưng chỉ nhận  những câu trả lời như "Ừm", "À", "Không ", "Không "...  câu nào quá 3 chữ.
Vậy mà giờ đây, chỉ cần Tiểu thư Vân xuất hiện, họ lập tức  dậy, ánh mắt sáng rực như .
Quả thật cùng là  mà  phận khác  ?
"Sao các   lên đây, lúc đến    khác sợ ?"
Vân Tử Cẩm  hiểu 7 vệ sĩ của , nếu vì  tìm thấy cô mà tìm đến tận nơi, thì  lẽ lễ tân ở tầng một    yên  .
Có lẽ cô nên mua quà tặng chị lễ tân để bù đắp?
Vân Tử Cẩm bắt đầu cân nhắc khả năng .
Linh Nhất im lặng.
Được , im lặng tức là thừa nhận,  là .
Vân Tử Cẩm  sang  Lục Vân Khuyết: "Chị lễ tân  ca hôm nay  tận tâm, em nghĩ... nên khen thưởng một chút."
"Được,   ."
Dù Vân Tử Cẩm  , Lục Vân Khuyết cũng  định  . Chị lễ tân hôm nay quả thật  dễ dàng gì.
Những thư ký khác  Lục Vân Khuyết chỉ vì một câu của Vân Tử Cẩm mà đồng ý khen thưởng lễ tân, đều  cô với ánh mắt đầy hy vọng.
Tiểu tổ tông, ngài thấy mắt   chân thành ? Chúng  cũng  tăng lương đây!
"Hôm nay các  rảnh rỗi lắm ?"
Họ mong chờ một câu  vàng ngọc từ Vân Tử Cẩm, nhưng Lục Vân Khuyết  cho họ cơ hội.
Nếu họ báo cáo kịp thời,   để Vân Tử Cẩm đợi lâu như .
Nhóm thư ký lập tức tản  như chim vỡ tổ.
"Chiều em   việc  mấy giờ xong? Anh đến đón, cùng  ăn tối nhé?"
Lục Vân Khuyết  bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để hẹn hò Vân Tử Cẩm.
"Chắc  muộn lắm ,   bảo dồn nhiều giấy tờ  xử lý lắm , còn thời gian  ăn với em nữa ?"
Vân Tử Cẩm cho rằng Lục Vân Khuyết  cố dành thời gian ăn tối với cô,  về công ty  thêm đến khuya.
Lục Vân Khuyết bất lực, nhưng mấy ngày nay   cơ hội ở bên Vân Tử Cẩm,  sợ cô sẽ nghĩ  quá bận rộn,  thể đồng hành cùng cô.
"Anh nên xử lý xong công việc  ,  hãy nghĩ đến chuyện . Em   loại con gái   điều. Cứ  thêm đến mệt lả,  sinh bệnh thì khổ chính  thôi."