Hệ Thống Tiêu Tùy Tiện Giúp Ta Trở Thành Bà Chủ Cho Thuê Nhà - Chương 298: Giới thiệu chính thức

Cập nhật lúc: 2025-07-13 17:29:02
Lượt xem: 128

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vâng… , ngài đợi một chút.”

Lễ tân vội vàng dùng điện thoại bàn để gọi cho quản lý khách sạn.

Cuộc gọi đầu tiên từ chối.

“Tiếp tục gọi! Gọi đến khi nào máy thì thôi.”

Vân Tử Cẩm xuống ghế sofa ở khu nghỉ ngơi tầng 1, đối diện với quầy lễ tân, mắt rời gọi điện.

Nhân viên khách sạn Hạ Nhĩ đều , ở quầy lễ tân một cô gái trẻ xuất hiện, đến đòi gặp quản lý.

Phát hiện quản lý mặt trong giờ việc, cô nổi giận đùng đùng, bắt lễ tân gọi điện liên tục đến khi quản lý bắt máy.

Nhiều trong lòng thầm cảm thông cho lễ tân.

Dù quản lý khách sạn Hạ Nhĩ chẳng hồn, nhưng phúc lợi và đãi ngộ ở đây vẫn khá .

Đó cũng là một trong những lý do khiến khách sạn Hạ Nhĩ dù ế ẩm vẫn việc.

Lễ tân gọi liên tục 5 cuộc, cuối cùng quản lý cũng máy.

“Quản lý Chu, ngài…”

Lễ tân kịp gì, đầu dây bên quát tháo ầm ĩ, giọng quá to khiến cô đưa ống xa.

Vân Tử Cẩm dậy từ ghế sofa, cầm lấy ống từ tay lễ tân: “Quản lý Chu đúng ? là Vân Tử Cẩm, nếu trong 10 phút nữa xuất hiện ở khách sạn, thì cần đến nữa!”

Còn về khoản bồi thường khi sa thải nhân viên, Vân Tử Cẩm tuyệt đối chấp nhận.

Với thái độ việc như Chu Cảnh Lương, cô đòi bồi thường từ là may!

Vân Tử Cẩm dập máy “rầm” một tiếng.

Lễ tân cô với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, cô gái thật dũng cảm.

“Như ?”

Lễ tân cảm thấy hành động của Vân Tử Cẩm kỳ lạ.

Ở đầu dây bên , Chu Cảnh Lương thấy cái tên “Vân Tử Cẩm” thấy quen, hình như đó, nhưng nhớ .

Tuy nhiên, giọng điệu tức giận của đối phương khi yêu cầu khách sạn khiến linh cảm .

, vẫn quyết định trở khách sạn.

Còn thời gian 10 phút mà Vân Tử Cẩm đề cập, phớt lờ.

Chu Cảnh Lương khách sạn Hạ Nhĩ 40 phút kể từ khi cuộc gọi kết thúc.

Thời gian chờ đợi càng lâu, sắc mặt Vân Tử Cẩm càng khó coi.

Mai Lâm và Linh Nhất cùng mấy khác phía ghế sofa của cô, cùng chờ đợi.

“Quản lý Chu!”

Trong 40 phút đó, lễ tân dám thở mạnh, khi thấy Chu Cảnh Lương xuất hiện, cô đầu cảm thấy vị cấp trông thật dễ chịu.

Vân Tử Cẩm theo ánh mắt của lễ tân về phía Chu Cảnh Lương, từ từ dậy.

“Quản lý Chu?”

Vừa bước khách sạn, Chu Cảnh Lương thấy Vân Tử Cẩm, ánh mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.

khi cô lên tiếng, nhận đây chính là mắng qua điện thoại.

“Người gọi điện lúc nãy là cô?”

Biết danh tính của Vân Tử Cẩm, sự kinh ngạc của nhanh chóng biến thành ác cảm.

Vân Tử Cẩm trả lời câu hỏi của : “Giờ việc bắt đầu từ 9 giờ, bây giờ là 11 giờ 10 phút. Quản lý Chu việc thật thoải mái.”

4 tiếng việc buổi sáng, muộn mất 2 tiếng! Hắn tưởng khách sạn Hạ Nhĩ là cây ATM cứ mỗi tháng phát tiền cho ?

“Khách sạn bây giờ ế ẩm thế , ngoài tìm khách đấy. Cô là ai ? là quản lý khách sạn Hạ Nhĩ, giờ việc của liên quan gì đến cô?

Cô gái đừng xen chuyện của khác, nếu sẽ chẳng c.h.ế.t thế nào !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-298-gioi-thieu-chinh-thuc.html.]

Chu Cảnh Lương thẳng thừng đe dọa.

xin giới thiệu chính thức, là Vân Tử Cẩm, chủ nhân mới của khách sạn Hạ Nhĩ. Bây giờ… đủ tư cách để quản lý ?”

Nghe Vân Tử Cẩm , Chu Cảnh Lương chớp mắt, nghĩ đến nhiều khả năng, nhưng ngờ cô là chủ mới của khách sạn.

Lễ tân xong cũng tròn mắt kinh ngạc, nhưng ngay đó lén .

từ lâu ưa cách việc của Chu Cảnh Lương, nhưng quan lớn hơn dân, một nhân viên lễ tân như cô dám lên tiếng.

Giờ xuất hiện thể trị , cô vui mừng khôn xiết.

“Cô… cô là chủ mới thì là ? Cô bằng chứng gì chứng minh ?”

Chu Cảnh Lương vẫn cố gắng chống cự.

“Hừ… cần tin. Việc là chủ mới của khách sạn Hạ Nhĩ là sự thật.

Bây giờ, cho hai lựa chọn: Một, tự nguyện xin nghỉ việc. Hai, khách sạn sa thải.

Đừng mơ đến khoản bồi thường sa thải, đòi bồi thường thiệt hại cho khách sạn là nhân từ lắm .”

Với hành vi vắng mặt phép của Chu Cảnh Lương, dù kiện tòa án lao động, cũng lý.

thời gian để cùng đánh vụ kiện, nhưng Chu Cảnh Lương thì chắc.

Mộng Vân Thường

Ở cái tuổi 30, già trẻ, một khi mất việc quản lý khách sạn Hạ Nhĩ, công việc tiếp theo của chắc đãi ngộ như hiện tại.

“Cô… cô thể thế! việc ở khách sạn từ khi nghiệp đại học, bao khó khăn mới lên vị trí , các đúng là qua cầu rút ván!”

Chu Cảnh Lương hiểu rõ thể mất việc, nhưng khi hoảng loạn, lời trở nên lộn xộn.

“Có qua cầu rút ván , quản lý Chu ?

Chuẩn bàn giao công việc, nếu … quản lý Chu chắc thể tìm việc ở Đế Kinh .”

Chỉ cần Vân Tử Cẩm , việc thể .

Chu Cảnh Lương trong lòng dâng lên bất mãn, tận tụy việc ở khách sạn bao năm nay, chỉ là thỉnh thoảng đến muộn, Vân Tử Cẩm quá đáng quá!

hiểu , sẽ bàn giao công việc. … tổng giám đốc Vân còn trẻ, nhiều lúc nên hành động theo cảm tính.”

Vân Tử Cẩm thậm chí thèm Chu Cảnh Lương, tương lai của khách sạn Hạ Nhĩ do quyết định.

Cô tin rằng Tiêu Tùy Tiện đem khách sạn Hạ Nhĩ phần thưởng cho cô, ắt lý do.

Chu Cảnh Lương liếc cô một cái đầy ẩn ý, đó lấy điện thoại gọi cho phó quản lý khách sạn để chuẩn bàn giao công việc.

Phó quản lý khách sạn Trâu Dật cũng chỉ đến lúc mới , đang chờ ở sảnh chính là chủ mới của khách sạn Hạ Nhĩ.

Khi vội vã chạy đến, mặt đẫm mồ hôi.

Nhìn thấy Trâu Dật, Vân Tử Cẩm cũng lặng lẽ quan sát .

Trông trẻ hơn Chu Cảnh Lương nhiều, nhân phẩm thế nào.

“Tổng giám đốc Vân, xin vì để ngài đợi lâu, là phó quản lý khách sạn Trâu Dật, ngài thể gọi là tiểu Trâu.”

Hôm nay đáng lẽ là ngày nghỉ của , nhưng đến vì lễ tân gọi điện cầu cứu.

nhà ở xa khách sạn nên đến chậm.

Không ngờ sắp đến nơi thì Chu Cảnh Lương đắc tội với chủ mới.

Làm phó quản lý, chỉ thở dài kêu trời.

“Phó quản lý?”

Vân Tử Cẩm Trâu Dật.

Hắn gật đầu: “Vâng.”

“Vừa , hãy bàn giao công việc với quản lý Chu, từ nay sẽ là quản lý khách sạn.

Còn vị trí phó quản lý, nếu quản lý Trâu nhân tuyển phù hợp, thể đề bạt.”

Loading...