“Đi cửa hàng sớm thế ? Giờ  chắc chẳng  khách .”
Ai   uống  sữa từ sáng sớm thế  chứ?
Thông thường các cửa hàng  sữa đều mở cửa từ 10 giờ.
“Chỉ là  xem một chút thôi,   . Đến giờ học tớ sẽ về.”
Tần Tư Đồng tuy đam mê kiếm tiền, nhưng cô cũng  bao giờ bỏ bê việc học. Cô  rõ  là việc quan trọng.
“Thôi ,   nhớ đợi tớđấy.”
Dù     sẽ là khi nào.
“Được ,   chắc chắn tớ sẽ đợi . Vào học , giáo viên đến .”
Tần Tư Đồng ngay lập tức trở nên nghiêm túc.
Sau hai tiết học liên tiếp, tổng cộng 90 phút, điện thoại của Vân Tử Cẩm cũng đổ chuông  đúng lúc .
Màn hình hiển thị: Trần Tiên Phong.
Vân Tử Cẩm  ngờ, trong  các cổ đông của Hạ Thị,  đầu tiên tìm đến cô  là Trần Tiên Phong.
Cô tưởng rằng Hạ Chính Quang và Hạ Chi Quân sẽ là những  đầu tiên  kiềm chế , hoặc ít nhất là Lý Hải Xuyên,  nắm giữ ít cổ phần nhất, sẽ sốt ruột hơn.
 cuối cùng,  tìm đến cô đầu tiên  là Trần Tiên Phong.
“Có chuyện gì ?”
Thấy Vân Tử Cẩm dừng bước, Tần Tư Đồng tò mò hỏi.
“Tớ  điện thoại một chút.”
Vân Tử Cẩm tìm một góc vắng , nhấn nút .
“Alo!”
“Vân tổng,  là Trần Tiên Phong, chúng   gặp  trong cuộc họp cổ đông.”
Một  đàn ông hơn 40 tuổi dùng kính ngữ với một cô gái 21 tuổi, nếu  ai  thấy, chắc chắn sẽ  ngạc nhiên.
“Tất nhiên,  nhớ  .”
Mới qua bao lâu mà  nhớ, nếu thế thì Vân Tử Cẩm nên  kiểm tra trí nhớ ngay.
“Vân tổng  từng , nếu  vấn đề gì về cổ phần,  thể thảo luận với cô,   lời đó còn  hiệu lực ?”
Trần Tiên Phong  vòng vo,  thẳng  vấn đề.
“Tất nhiên, nếu Trần tổng  ý định, chúng   thể hẹn gặp một lúc.”
Vân Tử Cẩm  sợ Trần Tiên Phong lừa , vì vệ sĩ bên cạnh cô   là  vô dụng.
“Tốt quá! Không  Vân tổng khi nào rảnh?”
Nhận  câu trả lời khẳng định từ Vân Tử Cẩm, Trần Tiên Phong lập tức trở nên phấn khích.
“2 giờ chiều nay, tại quán  sữa Quên Sầu gần Đại học Đế Kinh, Trần tổng thấy thế nào?”
Vân Tử Cẩm     xa, hẹn ngay tại quán  sữa Quên Sầu.
Cô  quan tâm liệu  ai  thấy  chụp ảnh  .
Người lo lắng nhất về  cổ phần trong tay cô chính là Hạ Chính Quang và Hạ Chi Quân.
Nếu họ  tìm cô mua cổ phần, cô cũng sẽ  chủ động tìm họ.
Dù , cuối cùng những cổ phần  rơi  tay ai, Vân Tử Cẩm    quan tâm.
“Không vấn đề!  sẽ đến ngay, đảm bảo đúng giờ!”
Nói xong, Trần Tiên Phong cúp máy, lập tức cho  chuẩn  xe, thẳng tiến đến quán  sữa Quên Sầu.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Vân Tử Cẩm   chỗ Tần Tư Đồng: “Đi thôi, chúng   ăn trưa.”
Vân Tử Cẩm  chủ động nhắc đến nội dung cuộc gọi, Tần Tư Đồng cũng  tò mò hỏi thêm, gật đầu cùng Vân Tử Cẩm xuống cầu thang, đợi xe buýt của trường tại trạm dừng.
Không lâu , chiếc xe buýt trường học lắc lư tiến đến, hai   lượt lên xe, quẹt thẻ và xuống tại điểm dừng nhà ăn.
“Lâu   đến nhà ăn, dạo   món gì mới ?”
“Có thêm món cá kho tộ, ngoài  hình như   gì khác.”
Món chay thì  cũng , nhưng món mặn mới là quan trọng.
Cá kho tộ …
Vân Tử Cẩm thích ăn cá, nhưng  thích nhặt xương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-308-tran-tien-phong-muon-mua-co-phan.html.]
Cuối cùng, cô từ bỏ món cá kho tộ, chọn sườn chua ngọt.
Sau bữa trưa tại nhà ăn, Vân Tử Cẩm về Ngọc Thúy Hồ ngủ trưa, còn Tần Tư Đồng thì đến quán  sữa Quên Sầu.
Đến 1 giờ 30 chiều, Vân Tử Cẩm mới từ Ngọc Thúy Hồ đến quán  sữa.
Khi cô đến, Trần Tiên Phong   mặt,  mặt   là một cốc  sữa Quên Sầu.
Vừa  đồng hồ, thấy gần đến giờ hẹn với Vân Tử Cẩm, Trần Tiên Phong ngẩng đầu   cửa quán, lập tức trông thấy cô, vội  dậy:
“Vân tổng!”
Vân Tử Cẩm dừng  đối diện Trần Tiên Phong: “Trần tổng, chào buổi chiều.”
“Chào buổi chiều! Không ngờ Vân tổng còn  đến một quán  sữa tuyệt vời như thế .”
Trần Tiên Phong   quán  sữa Quên Sầu là do Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng cùng mở, nhưng     , chắc chắn  thử qua  sữa ở đây.
“Cũng bình thường thôi, đây là quán của bạn .”
Vì Trần Tiên Phong  , Vân Tử Cẩm thuận theo tình thế.
“Thì  là bạn của Vân tổng!”
Lúc  Trần Tiên Phong mới thực sự ngạc nhiên,  ngờ Vân Tử Cẩm    bạn đặc biệt như .
Thành thật mà ,  nếm thử  sữa Quên Sầu, Trần Tiên Phong cảm thấy như   về thời thơ ấu.
   nhanh chóng tỉnh táo ,  để bản  chìm đắm.
Tuy nhiên, Trần Tiên Phong âm thầm quyết định, từ nay sẽ thường xuyên ghé thăm quán  sữa .
“Nếu Trần tổng thích,    thể đến thường xuyên.”
Vân Tử Cẩm mỉm  .
Lại  thêm một fan trung thành của  sữa Quên Sầu, cô  vui.
“Chắc chắn .”
Trần Tiên Phong thực sự  thích, “Quay  vấn đề chính, Vân tổng hẳn   lý do  hẹn gặp cô hôm nay.”
Vân Tử Cẩm  thẳng lưng: “Tất nhiên, nhưng Trần tổng  thể trả bao nhiêu?”
Giá khởi điểm cho mỗi % cổ phần là 500 triệu, nhưng Vân Tử Cẩm sẽ  bán với giá thấp hơn hoặc bằng 500 triệu nữa.
Điều , cô   rõ trong cuộc họp cổ đông.
Mộng Vân Thường
“Hiện tại cổ phiếu của Hạ Thị đang giảm mạnh, giá trị thị trường  còn như ,  tin Vân tổng cũng  điều .”
“Vậy thì ?”
Lão cáo già,  ép giá cô ?
Tưởng cô trẻ tuổi dễ  lừa .
“500 triệu cho một %,   là quá cao ?”
“Trần tổng,    chuyện lỗ vốn . Nếu    thiện chí, thì cuộc gặp hôm nay  thể kết thúc tại đây.”
Cô cũng  nhất định  bán cổ phần cho họ, nếu khiến cô  vui, cô sẽ bán rẻ cho  khác.
Đến lúc đó, họ  mua  từ  khác, sẽ  dễ dàng như với cô nữa.
“Đừng! Vân tổng đừng nóng vội, giá cả chúng   thể thương lượng thêm.”
Trần Tiên Phong vốn chỉ đang thăm dò, nếu  ,   cũng sẽ  kiên trì mức giá .
“600 triệu 1%, Trần tổng tự cân nhắc nhé.”
Vân Tử Cẩm thẳng thừng tăng giá thêm 100 triệu cho mỗi điểm, suýt nữa khiến Trần Tiên Phong tức nghẹn.
Trẻ  non , cô  dám tăng giá như  ?
Một điểm thêm 100 triệu,    cướp luôn !
“Vân tổng, cô   lỗ vốn, nhưng cũng đừng thổi giá lên như .”
Mức giá , dù thế nào   cũng  thể chấp nhận.
“Anh  mua bao nhiêu %? Nếu mua nhiều,   thể chiếu cố giảm giá một chút.”
Dù  41% cổ phần, Vân Tử Cẩm cũng định bán hết,   ý định giữ .
“5%,  trả thêm 1 triệu cho mỗi điểm, cô  thiệt,  cũng  quá áp lực.”
5% kiếm lời 5 triệu, thật là giỏi mơ mộng.