Hệ Thống Tiêu Tùy Tiện Giúp Ta Trở Thành Bà Chủ Cho Thuê Nhà - Chương 412: Thiệt thòi vì thiếu thông tin

Cập nhật lúc: 2025-07-14 05:29:32
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có bao nhiêu? Bác mua hết!”

Hoắc Nguyệt Lan đủ tư thế để câu , bởi con trai bà là tổng giám đốc tập đoàn Lục Thị, chồng bà là chủ tịch hội đồng quản trị Lục Thị. Nhà bà gì ngoài tiền.

Tuy nhiên, dù Hoắc Nguyệt Lan khả năng mua hết hạt giống, Vân Tử Cẩm cũng thực sự để bà mua hết.

“Nếu bác thích, khi về cháu sẽ tặng bác một ít. Trồng quá nhiều cây Băng Băng và cây Hỏa Hỏa sẽ ảnh hưởng lớn đến nhiệt độ môi trường xung quanh.”

, để đảm bảo an , Vân Tử Cẩm khuyến khích trồng với diện tích lớn.

Lời “mua hết” của Hoắc Nguyệt Lan vốn chỉ là để thăm dò Vân Tử Cẩm, bởi dù thành công thất bại, bà cũng thiệt.

“Cũng , nhưng nếu thực sự thể mua, cháu giấu bác!”

Hoắc Nguyệt Lan chỉ cần nghĩ đến bài học mà bà nhận từ viện nghiên cứu vì cây Nguyệt Quang Thảo, bà tự tát một cái thật mạnh.

“Dĩ nhiên là , khi nào thể mua, cháu sẽ là đầu tiên báo cho bác.”

Viện dưỡng lão Lục Thị.

Sau khi Vân Tử Cẩm và Hoắc Nguyệt Lan rời khỏi phòng bệnh, Lục Vân Châu liền về phía Lục Vân Khuyết.

“Hai loại cây mà em cho xem, chắc là thật ?”

cố tình kỹ, nhưng thị lực của Lục Vân Châu , từ cách xa như , vẫn thể thấy nội dung màn hình điện thoại.

“Lần đầu tiên thấy, em cũng nghĩ là giả. sự thật chứng minh, chúng là thực vật thật.”

Chỉ là, hạt giống của loại cây , đến hiện tại, họ chỉ trong tay Vân Tử Cẩm.

“Em chắc, đây là hạt giống Trái Đất ?”

Một câu của Lục Vân Châu khiến Lục Vân Khuyết bừng tỉnh.

“Anh…”

Cây Băng Băng và cây Hỏa Hỏa trong tay Vân Tử Cẩm quá nổi bật, phong cách của thực vật Trái Đất.

Lục Vân Khuyết cũng giả thuyết thành sự thật, bởi nó quá khó tin.

Ánh mắt Lục Vân Khuyết lúc Lục Vân Châu đầy vẻ cầu khẩn.

“Em yên tâm, sẽ với ai.”

chuyện đều cần chứng cứ, nếu bỗng dưng với khác, họ sẽ chỉ nghĩ điên.

“Cho xem tấm ảnh đó.”

Lục Vân Châu thừa hưởng từ Hoắc Nguyệt Lan, một cảm giác thuộc kỳ lạ với thực vật.

Lục Vân Khuyết từ chối, lấy điện thoại , mở album và chọn ảnh cây Băng Băng và cây Hỏa Hỏa.

“Nếu em khẳng định nhiều đây là cây thật, thực sự thể tin .”

Mộng Vân Thường

Màu sắc, cành cây, tất cả đều hảo!

Khi chính thức thấy ảnh, Lục Vân Châu bắt đầu mong chờ ngày tận mắt thấy cây Băng Băng và cây Hỏa Hỏa.

“Em hỏi em dâu xem cô lấy hạt giống từ ?”

Vân Tử Cẩm ở Đế Kinh, hề thám hiểm rừng sâu núi thẳm, đột nhiên những hạt giống thần kỳ như ?

“Anh, một chuyện, nên tò mò quá.”

Lục Vân Khuyết đương nhiên việc Vân Tử Cẩm đột nhiên nhiều hạt giống thực vật thần kỳ là vấn đề, nhưng bao giờ hỏi cô về những điều .

Lục Vân Châu im lặng, hiểu lo lắng của Lục Vân Khuyết, thở dài trong lòng, cảm thấy em trai thực sự sa lưới tình.

Nếu Lục Vân Khuyết hỏi, Lục Vân Châu cũng sẽ coi như gì.

“Anh hỏi, nhưng bao giờ em thể giúp hỏi xin hai cây?”

Lục Vân Châu nghĩ, nếu cũng cây Băng Băng và cây Hỏa Hỏa, tâm trạng lên, sẽ lợi cho việc hồi phục sức khỏe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-412-thiet-thoi-vi-thieu-thong-tin.html.]

“Đợi thêm chút nữa.”

Dù là em ruột, nhưng Lục Vân Khuyết thích rõ ràng minh bạch.

Lục Vân Châu thích, định khi tổ chức buổi đấu giá, sẽ gửi cho một thiệp mời, để tự tham gia đấu giá.

Còn việc trả bao nhiêu tiền, đó là việc Lục Vân Khuyết cần quan tâm.

Lục Vân Châu cũng tiếp tục hỏi về cây Băng Băng và cây Hỏa Hỏa nữa, , chỉ cần Lục Vân Khuyết hứa, nhất định sẽ .

Hoắc Nguyệt Lan chụp ảnh thỏa thích, mới miễn cưỡng rời mắt khỏi cây Băng Băng và cây Hỏa Hỏa.

Vân Tử Cẩm dẫn bà biệt thự chính, mời Hoắc Nguyệt Lan xuống ghế sofa ở phòng khách, Vương Mẫn Lệ cũng kịp thời mang đến hai tách đặt mặt hai .

“Nếu Nguyệt Quang Thảo là do cháu cung cấp, bác để viện nghiên cứu thực vật lợi dụng bác lâu như .”

Cuối cùng, bà quyên góp ít kinh phí nghiên cứu cho viện, coi như lừa một vố đau.

Về vấn đề , Vân Tử Cẩm cũng gì, bởi cô cũng Hoắc Nguyệt Lan quan tâm đến Nguyệt Quang Thảo.

Ngoài việc dùng để cải tạo dải cây xanh, cô công dụng nào khác.

Việc chăm sóc cẩn thận trong nhà kính gần như là thể.

May mắn là Hoắc Nguyệt Lan cũng ý trách Vân Tử Cẩm, nhanh chóng chuyển chủ đề sang hạt giống cây Băng Băng và cây Hỏa Hỏa.

Lần , bà sở hữu hai cây khi viện nghiên cứu thực vật phát hiện chúng.

Vân Tử Cẩm viện cớ về phòng lấy hạt giống, khi trở , cô mang theo hai hạt giống gần như giống hệt .

“Bác Hoắc, đây là hạt giống của hai loại cây, đây là cây Băng Băng, còn đây là cây Hỏa Hỏa.”

Vân Tử Cẩm dán nhãn tên lên từng hạt giống, đó cho túi kín đưa cho Hoắc Nguyệt Lan.

Hoắc Nguyệt Lan vội vàng cầm lấy hai hạt giống: “Không , bác trồng chúng ngay bây giờ!”

thể chờ thêm một giây nào nữa.

“Bác trồng ở , cháu sẽ đưa bác đến đó.”

Khi ngoài, Hoắc Nguyệt Lan cùng xe của cô, tài xế nhà họ Lục theo, Vân Tử Cẩm quyết định giúp bà đến cùng.

“Làm phiền cháu , cháu đưa bác về biệt thự lão trạch của ông bà là .”

Cây Băng Băng và cây Hỏa Hỏa hình dáng độc đáo và mắt, chỉ cần chọn đúng vị trí, dù trồng ở biệt thự của nhà họ Lục cũng phá hỏng cảnh quan.

Vân Tử Cẩm gật đầu, xuống lâu, Hoắc Nguyệt Lan thúc giục đưa bà về biệt thự nhà họ Lục.

Vân Tử Cẩm đành bảo Linh Nhất và mấy khác chuẩn xe, đưa Hoắc Nguyệt Lan lên xe và lái đến biệt thự nhà họ Lục.

Trên đường , Hoắc Nguyệt Lan ngừng kể cho Vân Tử Cẩm về hành trình trồng cây đầy gian nan của .

Vân Tử Cẩm xong, cảm thấy Hoắc Nguyệt Lan thể sách, chắc chắn sẽ bán chạy.

Tuy nhiên, cô chỉ nghĩ trong lòng, chứ thực sự .

Khoảng một tiếng , xe cuối cùng cũng đến biệt thự cũ nhà họ Lục.

Thấy Hoắc Nguyệt Lan và Vân Tử Cẩm cùng đến, Lục Chính Quốc và Từ Tố Hoa đều ngạc nhiên.

Hoắc Nguyệt Lan chỉ bí ẩn , kéo Vân Tử Cẩm đến khu vườn nơi bà và Lục Hiến Chương sống, đó chọn một đất trống sân, đủ để trồng hai cây.

“Tử Cẩm, cháu thấy chỗ thế nào?”

ở sát tường, ngoài bãi cỏ cây nào khác, trồng cây Băng Băng và cây Hỏa Hỏa sẽ lấp đầy trống cảnh quan ở đây.

“Rất ạ.”

Vân Tử Cẩm quanh, cũng thấy vị trí hợp.

“Vậy quyết định chỗ ! Bác sẽ gọi đến đào hố.”

Việc tự tay đào hố là thể với Hoắc Nguyệt Lan, bà sống cuộc đời quý tộc nhiều năm, thường ngay cả cơm cũng nấu, huống chi là đào hố.

Loading...