Tuy nhiên, điều khiến Vân Tử Cẩm bất ngờ nhất chính là Từ Cầm từ cửa hàng Hermès  gửi cho cô một chiếc túi Birkin màu trắng. Ngay lập tức, cô nhắn tin xác nhận với Từ Cầm, còn về khoản phụ kiện  kèm, cô    bận tâm. Dù giá bao nhiêu, cô nhất định    nó!
Việc Từ Cầm gửi tin nhắn đồng nghĩa với việc chỉ cần Vân Tử Cẩm mua đủ phụ kiện, chiếc túi chắc chắn sẽ thuộc về cô. Ngoài chiếc Birkin, cô còn xem thêm vài chiếc đồng hồ, liên hệ ngay với các nhân viên bán hàng để đặt hàng. Như , nhiệm vụ chi tiêu tuần  của cô   thành một cách suôn sẻ.
Lục Vân Khuyết thỉnh thoảng  ngẩng lên  Vân Tử Cẩm, thấy cô  tươi,  bỗng tò mò:
  “Chuyện gì mà vui thế?”
Anh   nên trực tiếp hỏi.
  “Vừa tiêu 24 triệu, em vui quá!”
Vân Tử Cẩm buột miệng  . Lục Vân Khuyết liếc  điện thoại,  thấy thông báo chi tiêu,  ngay cô  dùng thẻ phụ  đưa.
  “Sao  dùng thẻ của ?”
Anh  việc cật lực mỗi ngày chẳng  để cho bạn gái tiêu ? Thế mà đến giờ,   thấy cô dùng quá vài . Bạn gái quá giàu,  chịu tiêu tiền của  thì   ? Online chờ,  gấp!
 “Em  tiền của , suốt ngày tiêu tiền của    phép.”
Dù  tiêu, cũng  đợi  khi kết hôn. Trong chuyện , Vân Tử Cẩm   nguyên tắc. Hơn nữa, cô còn  nhiệm vụ chi tiêu, tiêu tiền của  thì    thành ?
Lục Vân Khuyết   về nhiệm vụ của cô, chỉ cảm thấy bất lực khi bạn gái  chịu tiêu tiền . Anh đến  cạnh, ôm cô  lòng, mặt áp  cổ cô, giọng đầy uất ức:
  Em chẳng tiêu mấy ,  tiêu thì    động lực kiếm tiền nữa.
Thời buổi ,  bạn gái tiêu tiền  mà khó thế!
  “Vậy em… tiêu ngay bây giờ nhé?”
Vừa  hình như  vài mẫu mới từ các nhân viên bán hàng, cô  mua, chủ yếu vì  hợp gu.  tủ đồ của cô rộng, chuẩn  thêm vài phong cách cũng  .
 “Tiêu !”
Lục Vân Khuyết lấy máy tính bảng  bàn, đăng nhập  tài khoản công việc:
  “Anh  mua quà cho , bà nội và bà ngoại, nên là VIP của nhiều hãng. Trên   nhiều nhân viên bán hàng  gửi mẫu mới, em xem thử.”
Thích cái nào thì chuyển khoản, bảo họ giao đến Tinh Vũ Hoa Phủ  Thúy Hồ Phán đều . Cấp bậc của  và cô tương đương, nhưng vì  là khách nam nên mẫu mã nhận   thể khác.
Vân Tử Cẩm cũng tò mò, liền nhận lấy máy tính bảng, xem  lượt tin nhắn từ các nhân viên bán hàng. Có nhiều mẫu trùng với những gì cô nhận , một  phù hợp với phong cách của Lục Vân Khuyết, và cả những phiên bản giới hạn. Cô ghi chú  những món ưng ý,   lượt nhắn tin đặt hàng.
Chỉ một lúc, cô  tiêu gần hết 10 triệu. Lục Vân Khuyết nhận tin nhắn thông báo chi tiêu, nở nụ  mãn nguyện:
  “Làm  lắm,   cứ thế nhé.”
Anh thực sự  cô tiêu tiền ,   chỉ  suông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-445-vay-em-tieu-ngay-bay-gio-nhe.html.]
  “Em  tiền,  thể ngày nào cũng tiêu của .”
Như  thì nhiệm vụ chi tiêu của cô   thành .
  “Tiền em cứ giữ, bạn gái tiêu tiền bạn trai là chuyện đương nhiên.”
Lục Vân Khuyết  hiểu  cô   thích tiêu tiền . Đổi   khác, nhận thẻ phụ là  lao  các trung tâm mua sắm ngay. Còn Vân Tử Cẩm, từ lúc nhận thẻ đến giờ mới dùng  đầu,  còn dùng thẳng tài khoản của .
 “Đây là lý lẽ kỳ quặc.”
Bạn gái tiêu tiền bạn trai là đương nhiên? Về mặt pháp lý, quan hệ    bảo vệ. Ngay cả vợ chồng  tiêu tiền còn  hỏi ý kiến .
 “Dù  em  tiêu,   yên tâm.”
Trong giới của , bạn gái của các đại gia đều tìm cách bắt bạn trai mua túi, mua xe, mua nhà. Sao đến lượt , dù  nhắc nhiều , Vân Tử Cẩm vẫn "chứng nào tật ". Nếu chuyện  lộ ,   sẽ tưởng Lục thị phá sản, tổng giám đốc  nỡ mua nổi một chiếc túi cho bạn gái.
 “Vậy…   em cố gắng.”
Như , ngoài nhiệm vụ chi tiêu hàng tuần, cô còn  dành thêm thời gian để tiêu tiền từ thẻ của Lục Vân Khuyết.
 “Không  cố gắng, mà là nhất định  tiêu!”
Nếu   cứng rắn, sợ rằng cô sẽ để thẻ phụ mốc meo trong ngăn kéo.
 “Em  , em sẽ tiêu mà.”
Ai hiểu  nỗi khổ của cô chứ? Mỗi ngày, cô đau đầu     để tiêu hết tiền.
Vân Tử Cẩm thở dài,  dài  ghế sofa, vẻ mặt đầy phiền muộn.
 “À, thiệp mời đấu giá   xong, đây là của em, phiên bản đặc biệt  tay.”
Lục Vân Khuyết đưa cho cô một tấm thiệp màu hồng, nội dung bên trong    tỉ mỉ bằng bút máy. Nét chữ mạnh mẽ, khiến cô chỉ nghĩ đến mỗi .
 “Chỉ  em thôi ? Đừng quên thiệp của bộ trưởng Diêm nhé!”
 “Yên tâm,   chuẩn  đủ .”
Mộng Vân Thường
Tuy nhiên, những  khác sẽ   đặc quyền   tay như cô. Anh lấy  một túi giấy đựng đầy thiệp mời:
  “Đây là của bộ trưởng Diêm , em   gửi  đưa  để ông  tự đến lấy?”
Nhắc đến Diêm Thụ Đường, Vân Tử Cẩm chợt nhớ  ông chính là   mua một bộ sưu tập ở đây  đó. Cô đề nghị:
  “Em gọi điện hỏi chú Diêm .”
Cô  rõ ông  định tự   nhờ  khác, nên gọi điện hỏi trực tiếp là  nhất.