Hệ Thống Tiêu Tùy Tiện Giúp Ta Trở Thành Bà Chủ Cho Thuê Nhà - Chương 465: Khuyên Người Khác Học Y

Cập nhật lúc: 2025-07-14 05:33:52
Lượt xem: 99

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tử Cẩm, thế nào ?”

Hoắc Nguyệt Lan kịp quan tâm đến tình hình của Lục Vân Châu, liền kéo tay Vân Tử Cẩm hỏi dồn.

“Bác ơi, Lục Vân Châu , chỉ là châm cứu đau nên nhiều mồ hôi, cần nhờ y tá giúp lau một chút.”

Mộng Vân Thường

Vân Tử Cẩm dùng khăn ướt tẩm cồn lau tay cẩn thận, trả lời kiên nhẫn khi Hoắc Nguyệt Lan kéo hỏi.

đầu thấy Lục Vân Phong, mặt lộ vẻ ngạc nhiên.

Trước giờ thấy Lục Vân Phong đến, cô tưởng mối quan hệ giữa Lục Vân Phong và Lục Vân Châu thần thiết.

bây giờ xem , lẽ hẳn là như .

“Cậu cũng đến ? Châm cứu xong, Lục Vân Châu lẽ cần chút thời gian để chỉnh đốn hình tượng.”

trong mắt cô, hình tượng của cũng chẳng còn gì để giữ.

Lục Vân Châu dù cũng là đại ca của giới trẻ nhà họ Lục, còn đang phục vụ trong quân ngũ, rõ ràng là coi trọng hình tượng.

Còn Lục Vân Châu khi châm cứu xong, chắc chắn là khoảnh khắc bê bối nhất trong đời , tin Lục Vân Phong tò mò.

“Chị Vân, em ngờ chị còn cả y thuật nữa?”

Đây là lĩnh vực mù tịt của Lục Vân Phong.

Vân Tử Cẩm : “Học chơi cho thôi, đến giờ chỉ châm cứu là dùng , những thứ khác vẫn cần học thêm.”

Bởi vì hệ thống đột nhiên ban cho cô danh hiệu “Quốc y thánh thủ”, Vân Tử Cẩm ngay hôm đó về nhà nhờ Mai Lâm thu thập sách y học cho .

“Chị Vân quá khiêm tốn , nếu em thiên phú như chị, sớm khoe khắp thiên hạ .”

Sự khiêm tốn của Vân Tử Cẩm đôi khi khiến Lục Vân Phong tự hỏi liệu quá phô trương .

“Nếu thích, cũng thể học, học ?”

Một câu của Vân Tử Cẩm khiến Lục Vân Phong lùi hai bước: “Chị Vân, chị câu …”

“Câu gì?”

“Khuyên học y, trời đánh sét thần!”

Vân Tử Cẩm: “……”

Không học thì thôi, cô ép .

“Tử Cẩm!”

Hoắc Nguyệt Lan khi xem tình hình của Lục Vân Châu, còn nhờ bác sĩ kiểm tra một nữa, xác nhận tình trạng của đang tiến triển , bà mới thực sự yên tâm.

“Tử Cẩm, thật sự cảm ơn cháu nhiều lắm.”

Vừa khi bà , Lục Vân Châu rằng châm cứu của Vân Tử Cẩm, thể cảm nhận đôi chân của .

Dù chỉ là cảm giác trở , nhưng vẫn đủ để dậy .

“Bây giờ mới chỉ là bắt đầu, dù cảm giác, nhưng em khuyên là tạm thời nên tập phục hồi chức năng.

Đợi khi châm cứu kết thúc mới tập, đó mới là thời điểm thích hợp nhất.”

Vân Tử Cẩm sợ họ vì Lục Vân Châu nhanh chóng dậy mà sắp xếp đội ngũ phục hồi chức năng cho khi cô kết thúc liệu trình châm cứu.

Điều chẳng lợi gì cho việc hồi phục của Lục Vân Châu, thậm chí thể khiến kiệt sức sớm.

“Được, chúng theo lời cháu.”

Nếu Vân Tử Cẩm , Hoắc Nguyệt Lan đúng là định sắp xếp đội ngũ phục hồi chức năng chuyên nghiệp cho Lục Vân Châu.

Vân Tử Cẩm nhấn mạnh sớm, Hoắc Nguyệt Lan vội vàng đồng ý.

nữa, Vân Tử Cẩm mới là bác sĩ điều trị, tuân theo chỉ dẫn của bác sĩ là nghĩa vụ của mỗi bệnh nhân và nhà.

Trong lúc hai trò chuyện, Lục Vân Phong phòng bệnh, lúc đang chuyện với Lục Vân Châu.

“Anh cả, em thật sự ngờ rốt cuộc là chị Vân điều trị cho .”

Nghĩ thấy thật kỳ lạ, Vân Tử Cẩm còn bao nhiêu bất ngờ mà họ .

“Anh cũng ngờ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-465-khuyen-nguoi-khac-hoc-y.html.]

Nhớ hôm qua, nghi thức thừa nhận cứng nhắc của Vân Tử Cẩm, Lục Vân Châu cảm thấy gì đó .

nhờ kinh nghiệm nhiều năm trong quân ngũ, lập tức nhận Vân Tử Cẩm vẻ như ép buộc.

Nếu Vân Tử Cẩm suy nghĩ của Lục Vân Châu, chắc chắn sẽ với rằng cảm giác của sai.

Lệnh bài của Thanh Vân , cô nhận với tâm trạng lo lắng.

Lúc , giúp việc Trương mang theo một bình giữ nhiệt từ bên ngoài bước .

Người giúp việc Trương tên Trương Ma là hai cụ từ biệt thự cử đến để sắc thuốc cho Lục Vân Châu. Bà đến nghĩa là đến lúc uống thuốc.

“Đại thiếu gia, đây là thuốc sắc cho , bây giờ vẫn còn nóng, uống ngay .”

Trương Ma , đặt bình giữ nhiệt lên bàn cạnh giường của Lục Vân Châu, đồng thời mở nắp, lộ nước thuốc bên trong.

“Anh Lục Vân Châu, đừng lười mà uống thuốc nhé.”

Ánh mắt Lục Vân Châu đổi, Vân Tử Cẩm ý đồ của .

Lục Vân Châu gượng, uống, mà là vị thuốc đắng hơn nhiều so với những viên thuốc Bắc từng uống đây.

Hôm qua uống một xong, đến tận hôm nay vẫn cảm thấy miệng đắng ngắt.

“Thuốc đắng giã tật, Châu Châu lười .”

Lục Vân Châu thở dài trong lòng, dù dậy là chuyện , nhưng quá trình điều trị thật khó kiên trì.

cũng thuốc uống , một hồi chuẩn tâm lý, cầm lấy bát thuốc, ngửa đầu uống một .

Đau dài bằng đau ngắn, nếu uống từng ngụm nhỏ, Lục Vân Châu chắc thể uống hết .

Xác nhận Lục Vân Châu uống xong thuốc, Vân Tử Cẩm mới mỉm hài lòng.

“Anh cả, em mang theo sôcôla, ăn một chút để đỡ đắng ?”

Lục Vân Phong từ trong túi lấy một thanh sôcôla nhỏ đóng gói riêng.

“Trước khi châm cứu kết thúc, kiêng đường.”

Sôcôla cũng là một loại kẹo, vì ăn.

“À, cả uống thuốc, thể ăn kẹo để trung hòa vị thuốc .”

“Không , nhất thiết là kẹo.”

nhiều món ngon, ai quy định khi uống thuốc chỉ ăn kẹo.

Cuối cùng, Lục Vân Phong đành tiếc nuối cất sôcôla túi.

“Tử Cẩm, bác nhờ bác sĩ đến kiểm tra tình hình của Châu Châu, cháu thấy…”

Vân Tử Cẩm là bác sĩ của viện dưỡng lão, việc họ tự ý nhờ cô châm cứu cho Lục Vân Châu là một sự thiếu tôn trọng với các bác sĩ ở đây.

Bây giờ còn nhờ viện dưỡng lão kiểm tra sức khỏe cho , ở đây sẽ nghĩ gì.

“Lúc nào cũng , chỉ cần ăn uống bừa bãi, tập phục hồi chức năng, những việc khác tùy ý.”

Vân Tử Cẩm ngại việc Hoắc Nguyệt Lan kiểm tra sức khỏe cho Lục Vân Châu.

“Được, bác sẽ sắp xếp viện dưỡng lão kiểm tra sức khỏe cho Châu Châu ngay.”

Dù Lục Vân Châu cảm giác trở , nhưng dữ liệu hỗ trợ, họ cũng dám chắc tình trạng cơ thể hiện tại .

Nói xong, Hoắc Nguyệt Lan vội vã rời khỏi phòng bệnh, sắp xếp việc kiểm tra sức khỏe cho Lục Vân Châu.

“Vậy nếu việc gì, em đây, chiều nay em tiết học.”

Thấy gần trưa, Vân Tử Cẩm xin phép về.

“Sắp trưa , biệt thự chắc sắp mang cơm đến, em ở dùng bữa trưa cùng .”

Lục Vân Châu cảm thấy khách đến nhà mà cơm nước, thật là bất lịch sự.

Vân Tử Cẩm vội vàng lắc đầu, cô ăn những món ăn kiêng nhạt nhẽo, ngoài ăn thoải mái hơn.

“Chị Vân, chị lái xe , cho em nhờ một đoạn nhé!”

Lục Vân Phong cũng chạy theo Vân Tử Cẩm ngoài.

Loading...