“Là  trai của tiểu Lục tổng,  ruột cùng cha cùng  đó. Trước giờ chỉ  đồn,  ngờ hôm nay   tận mắt thấy chân dung tại tiệc của Tư Đồ gia.”
Nhắc đến Lục Vân Châu, Đồ Tú Tú cảm thấy hôm nay thật may mắn.
“Gì cơ? Là  trai huyền thoại của tiểu Lục tổng? Ở  ?”
Tô Mộng Dao cũng vô cùng hứng thú với   trai trong truyền thuyết của Lục Vân Khuyết, liền ngó nghiêng khắp nơi tìm kiếm Lục Vân Châu.
“Đại thiếu gia họ Lục  thương ở chân,  nãy  cùng Tử Cẩm và tiểu Lục tổng, giờ  thấy  nữa, chắc là mệt nên  phòng nghỉ .”
Dù  xe lăn, nhưng với  phận đại thiếu gia họ Lục, Lục Vân Châu vẫn là mục tiêu nhiều   tiếp cận để lấy lòng trong bữa tiệc. Biết    còn  nhân lúc   thương, dùng sự quan tâm chân thành để giành  lòng tin, thậm chí là trở thành phu nhân đại thiếu gia họ Lục.
“Tiếc quá,  đến muộn nên  gặp  vị đại thiếu gia họ Lục trong truyền thuyết . Các  kể cho   ,   trông thế nào? So với tiểu Lục tổng thì ai  trai hơn?”
Dung mạo của Lục Vân Khuyết trong giới Đế Kinh  công nhận là  hảo 360 độ  góc chết.
“Nói  nhỉ, hai    khác biệt,  thể so sánh ai hơn ai . Chỉ  thể  đại thiếu gia họ Lục toát lên vẻ chính trực, đĩnh đạc.”
Mỗi  một gu,   thích kiểu Lục Vân Khuyết,    thích kiểu Lục Vân Châu,  thể đem  so sánh.
“Anh Lục Vân Châu đang dưỡng thương ở viện điều dưỡng, nếu  gặp thì nhờ Thịnh Dương dẫn  thăm là .”
Với  phận của Tô Mộng Dao,  một   phần  phù hợp, nhưng nhà họ Thịnh và họ Lục là thế giao, Thịnh Dương hồi nhỏ thường xuyên  Lục Vân Châu đánh đòn, nên việc  thăm bệnh cũng hợp tình hợp lý. Vân Tử Cẩm đưa  gợi ý cho Tô Mộng Dao.
Cuối cùng, Tô Mộng Dao lắc đầu: “Tớ chỉ tò mò thôi, cố ý  gặp thì  cần .”
Trước giờ Tô Mộng Dao  sợ Lục Vân Khuyết, giờ  thêm Lục Vân Châu, cô cảm thấy  nhất nên an phận  việc của , đừng trêu  họ.
Thấy Tô Mộng Dao như , Vân Tử Cẩm mỉm  trong lòng: “Không  còn tưởng  gặp  cọp beo gì chứ.”
Tô Mộng Dao  trừ,   gì. Cũng  trách cô , ai bảo hai   khí chất quá mạnh, cô chỉ là một cô gái bình thường, gặp  như  đương nhiên    gần.
“Vân Tử Cẩm! Cô còn dám xuất hiện!”
Vân Tử Cẩm đang trò chuyện vui vẻ với Tô Mộng Dao và Đồ Tú Tú thì bỗng  tiếng gọi tên cô với giọng điệu đầy hằn học. Ba     về phía phát  tiếng .
Thịnh Điền   từ  xuất hiện,  tay cầm một con d.a.o găm, lao thẳng về phía Vân Tử Cẩm.
“Á!”
“Tử Cẩm cẩn thận!”
Tô Mộng Dao và Đồ Tú Tú đều  tình huống bất ngờ   cho sửng sốt. Vân Tử Cẩm cũng  ngờ Thịnh Điền,   cho là   đưa  nước ngoài,  xuất hiện và với hình thức như thế .
“Á!”
Không cần Vân Tử Cẩm  lệnh, Linh Nhất  xuất hiện, một cước đá bay Thịnh Điền đang định tấn công cô.
Vân Tử Cẩm lúc  sắc mặt cũng tối sầm,  dậy tiến về phía Thịnh Điền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-495-thinh-dien-muu-hai-van-tu-cam.html.]
Tiếng động nơi đây thu hút nhiều  đến xem, Tô Mộng Dao còn gọi điện cho Thịnh Dương, bảo  thông báo ngay cho Thịnh Hạo.
Thịnh Hạo nhận  tin nhắn của Thịnh Dương, khuôn mặt vốn đang tươi  lập tức đóng băng.
“Anh, mau đến xem .”
Lục Vân Khuyết cũng  vui gì, cái con Thịnh Điền  thật là dai dẳng.
Vân Tử Cẩm từ từ tiến  gần Thịnh Điền, trong khi cô   Linh Nhất đá một cước nên giờ  thể  dậy .
Thịnh Điền hằn học  Vân Tử Cẩm: “Tiểu nhân!”
Thịnh Điền   khách sạn Tứ Quân Tử rơi  tay Vân Tử Cẩm. Đây là cơ sở kinh doanh sinh lời nhất của Thịnh Điền,  ngờ cuối cùng  lọt  tay Vân Tử Cẩm.
“Cô Thịnh,   hiểu cô đang  gì. Ai cũng thấy rõ,  nãy là cô cầm d.a.o đ.â.m , vệ sĩ của  chỉ đang bảo vệ  thôi.”
“Cô  rõ  đang  gì! Nếu   Thịnh Hạo can thiệp, khách sạn Tứ Quân Tử   lọt  tay cô!”
Thịnh Điền cũng  ngờ, cơ sở kinh doanh mà cô dốc hết tâm huyết, cuối cùng  rơi  tay Vân Tử Cẩm!
“À, thì  là  về khách sạn,  tưởng cô đang  về việc  cướp  đàn ông cô hằng mong ước cơ.”
“Chẳng  thế ? Nếu   cô,  sớm muộn cũng sẽ là vợ của Vân Khuyết ca ca, là phu nhân tổng giám đốc nhà họ Lục chính danh!”
Thịnh Điền  dứt lời, Vân Tử Cẩm ngẩng đầu   phía  cô: “Tiểu Lục tổng của chúng  quả là  sức hút,   cũng  thiếu hoa đào.”
Thịnh Điền theo ánh mắt Vân Tử Cẩm  , thấy Lục Vân Khuyết, Thịnh Hạo cùng Lục Vân Châu  xe lăn đang tiến về phía .
“Thịnh Điền, em dám tự ý về nước, là  coi mệnh lệnh của   gì!”
Thịnh Hạo  ngờ Thịnh Điền dám trái lệnh, còn công khai như ! Cầm một con d.a.o găm mà dám ám sát Vân Tử Cẩm giữa thanh thiên bạch nhật, thật   trời cao đất dày là gì!
Vệ sĩ bên cạnh Vân Tử Cẩm  thực lực thế nào, ngay cả họ cũng  dám chắc, Thịnh Điền  dám công khai hành động, thật  coi pháp luật  gì!
Mộng Vân Thường
Vân Tử Cẩm  quan tâm quy củ nhà họ Thịnh, giờ đây là nạn nhân,  thứ  theo luật của cô.
“Thịnh tổng,   cho cô  một cơ hội,   là   cho  mặt mũi.”
Vân Tử Cẩm ngẩng đầu  Thịnh Hạo.
Thịnh Điền nhiều  thuê  hại cô, nhưng đều  phát hiện và phản kích. Không động thủ với Thịnh Điền  đây là nể mặt Thịnh Hạo và Lục Vân Khuyết  quan hệ .  ba  bảy lượt   hối cải, Vân Tử Cẩm  ngại  họ dạy dỗ con gái nhà họ Thịnh.
“Cô Vân  cần nể mặt , từ hôm nay Thịnh Điền  còn là  nhà họ Thịnh nữa.”
Nếu Thịnh Điền dùng thủ đoạn công bằng hoặc  quá ngu ngốc, Thịnh Hạo  lẽ còn bảo vệ .   mặt  , động thủ với Vân Tử Cẩm, Thịnh Hạo  bảo vệ cũng  thể.
Đội ngũ bên cạnh Vân Tử Cẩm   dạng . Ngoài bảy vệ sĩ tài năng, trợ lý Mai Lâm của cô cũng là nhân vật  tầm thường. Nghe  cấp  nhiều   chiêu mộ nhưng đều  từ chối,   Vân Tử Cẩm  thế nào khiến những   một lòng  theo, bỏ cả biên chế nhà nước.