Ban đầu   còn nghĩ rằng Vân Tử Cẩm chỉ mua một chiếc túi Hermès giả cao cấp, nhưng khi cầm  tay, họ nhận  chất lượng   khác biệt so với hàng nhái.
"Vân Tử Cẩm, chiếc túi ...  lẽ là thật?"
Mấy cô gái cẩn thận ngắm nghía đường may bên ngoài,  dám mở  xem bên trong,  trả  cho Vân Tử Cẩm với thái độ e dè.
"Nếu mua ở cửa hàng chính hãng mà vẫn  hàng giả thì cũng khó ."
Tuy nhiên, Vân Tử Cẩm tin rằng ngay cả khi cửa hàng  bán hàng giả, nhân viên cũng  dám lừa cô. Hơn nữa, một thương hiệu  cầu nổi tiếng như Hermès chắc chắn   chuyện mất lòng khách hàng như .
"Vậy là thật ! Đây là  đầu tiên   thấy túi Hermès thật đấy!"
Ánh mắt của mấy cô gái  Vân Tử Cẩm tràn ngập sự ngưỡng mộ.
Thành phố G   cửa hàng xa xỉ nào như Hermès, nếu  mua, họ chỉ  thể đặt hàng online hoặc  đến các thành phố lớn.  hàng online hiếm khi  mẫu cơ bản, còn hàng mới thì cực kỳ ít. Hơn nữa,   lúc nào họ cũng  thời gian đến cửa hàng. Quan trọng nhất là khả năng tài chính của họ  đủ để sở hữu những chiếc túi đắt đỏ như .
"Không ,   mới chỉ bắt đầu   thôi, vài năm nữa khi công việc  định hơn, chắc chắn ai cũng  thể mua ."
Vân Tử Cẩm    gì  mất hứng, nên chỉ chọn những lời động viên tích cực.
Tuy nhiên, cô vẫn  chút phân tâm. Vương Thư Minh   mời giáo viên chủ nhiệm, nhưng giờ hẹn  đến mà vẫn  thấy bóng dáng của giáo viên chủ nhiệm. Điều  trái ngược   với phong cách của cô giáo chủ nhiệm ngày xưa. Hồi cấp ba, giáo viên chủ nhiệm luôn đến lớp đúng giờ cho dù là buổi sáng  tối,   lý do gì  trễ giờ trong buổi họp lớp .
Bên ngoài nhà hàng, Vương Thư Minh đợi đến khi tất cả    tới đông đủ, mới cùng nhóm cuối cùng bước  phòng VIP. Giáo viên chủ nhiệm của họ cũng  cùng nhóm .
Thành thật mà , khi thấy cô giáo xuất hiện, Vương Thư Minh thở phào nhẹ nhõm. Hôm nay Vân Tử Cẩm đến chỉ vì Vương Thư Minh   mời cô giáo. Nếu cô  đến, dù lý do là gì, Vương Thư Minh cũng sẽ  coi là  lừa dối Vân Tử Cẩm, và ấn tượng của Vân Tử Cẩm về Vương Thư Minh chắc chắn sẽ  . Vương Thư Minh  mong đợi gì từ Vân Tử Cẩm, nhưng cũng   trở thành kẻ thù của Vân Tử Cẩm.
Vì  lượng  tham gia họp lớp khá đông, Vương Thư Minh  đặt một phòng VIP rộng lớn, với 4 bàn, mỗi bàn  thể  10 . Khi Vương Thư Minh cùng cô giáo và các bạn bước , một   trong phòng   dậy chào đón.
"Lớp trưởng và cô chủ nhiệm đến !"
Nghe thấy tiếng gọi, Vân Tử Cẩm lập tức  đầu  về phía cửa. Quả nhiên, cô thấy Nghi Cầm — giáo viên chủ nhiệm  đồng hành cùng họ suốt thời cấp ba.
"Cô Nghi!"
Vân Tử Cẩm  dậy, ánh mắt cô lấp lánh niềm vui. Đây là  đầu tiên họ gặp   kể từ ngày  nghiệp. Trước đây, cô luôn nghĩ    nghiệp,   công việc  định, nên  dám đến thăm cô.  giờ đây, khi  thành công, cô cuối cùng cũng  thể đối diện với  giáo viên từng  quan tâm .
Sau hơn 3 năm, Nghi Cầm vẫn giữ nguyên vẻ nghiêm nghị như xưa. Cô cũng nhận  Vân Tử Cẩm và lóe lên chút ngạc nhiên. Đồng thời, cô cũng để ý đến khí chất   khác biệt của cô học trò cũ, cùng với  trai trẻ  lên theo Vân Tử Cẩm.
"Tử Cẩm, Vương Thư Minh  với cô là hôm nay em cũng đến, cô tưởng nó  đùa,  ngờ  là thật."
Nghi Cầm  rõ, thời cấp ba, Vân Tử Cẩm dồn hết tâm sức  việc học để thi đỗ Đại học Đế Kinh, nên   nhiều mối quan hệ  thiết với bạn bè trong lớp. Thậm chí, nếu cô tổ chức một hoạt động ngoại khóa mà  điểm danh, chẳng ai nhận  sự vắng mặt của Vân Tử Cẩm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-547-hop-lop-2.html.]
"Lớp trưởng  với em là cô cũng sẽ đến."
Hàm ý của câu   rõ: nếu   vì cô Nghi, Vân Tử Cẩm   tham gia buổi họp lớp . Mối quan hệ giữa cô và các bạn học cũ thực sự  sâu sắc.
"Mấy năm   gặp các em, cô  mời nên đến xem ."
Là giáo viên chủ nhiệm cũ, Nghi Cầm hiếm khi từ chối lời mời như thế . Đây cũng là dịp để cô hiểu hơn về cuộc sống hiện tại của học trò .
"Cô Nghi  ,   chuyện mỏi chân lắm."
Vương Thư Minh thấy hai  cứ   chuyện, vội mời    xuống. Mời giáo viên đến mà để cô  thì   phép. Nghi Cầm  khách sáo,  ngay  vị trí bên cạnh Vân Tử Cẩm.
Cho đến nay, Vân Tử Cẩm vẫn là học sinh đạt thành tích cao nhất trong sự nghiệp giảng dạy của cô. Không  vì chất lượng giảng dạy của cô giảm sút, mà vì  , cô  còn gặp  học sinh nào chăm chỉ và nghiêm túc như Vân Tử Cẩm. Câu  "Có công mài sắt  ngày nên kim"  thể hiện rõ ràng nhất qua cô học trò .
"Ừ, mải  chuyện quên cả . Mọi  cứ tự nhiên, bây giờ cô  còn là giáo viên của các em nữa, đừng quá khách sáo."
Nghi Cầm thực sự nghĩ rằng các học trò cũ của  giờ  là sinh viên, là  trưởng thành, nên cô   áp đặt quá nhiều.
"Cô Nghi, cô  thấy ai trong  những  đến hôm nay  gì khác biệt ?"
Hôm nay,   mang theo    nhiều, nhưng Lục Vân Khuyết chắc chắn là  nổi bật nhất. Vừa  xuống, Nghi Cầm   nhắc nhở như .
Ngay từ khi bước , cô  để ý đến gương mặt lạ lẫm của Lục Vân Khuyết. Khi  Lục Vân Khuyết là bạn trai  cùng Vân Tử Cẩm, ánh mắt cô Nghi  Lục Vân Khuyết  khỏi mang chút hoài nghi. Vì Vân Tử Cẩm là trẻ mồ côi, Nghi Cầm luôn  quan tâm đến Tử Cẩm nhiều hơn những học sinh khác.
Tuy nhiên, khi thấy Lục Vân Khuyết trong bữa ăn liên tục chăm sóc Vân Tử Cẩm, từ gắp thức ăn đến rót nước,  động tác đều thuần thục, cô cũng phần nào yên tâm.
Mộng Vân Thường
" là bạn trai mà Tử Cẩm nhắc đến trong nhóm  ? Chào, cô là Nghi Cầm, giáo viên chủ nhiệm cấp ba của Tử Cẩm."
"Chào cô,  là Lục Vân Khuyết, bạn trai của Tử Cẩm."
Nghe phần giới thiệu của Lục Vân Khuyết, Vân Tử Cẩm  nhịn  . Cô  ngờ rằng, ở ngoài Đế Kinh,  ngày vị tổng giám đốc họ Lục   tự giới thiệu bản  như .
"Tốt lắm. Hai em quen  ở Đại học Đế Kinh ? Cùng lớp ?"
  hỏi xong, Nghi Cầm  nhận  sự bất . Qua cách ăn mặc của Lục Vân Khuyết, rõ ràng     là sinh viên.
"  nghiệp Đại học Đế Kinh, nhưng  may là khi   trường, Tử Cẩm vẫn   trường."
"Thì  là .  hai em vẫn  thể đến  với , quả là duyên phận."