Sau khi kỳ thi đại học kết thúc,  lâu , chị  cùng một  khác trong trại trẻ mồ côi cũng tham gia kỳ thi năm đó nhưng điểm  tương đương với chị   cùng   ngoài  việc.
Đến nay  trôi qua năm sáu năm, ba năm  khi  tin Vân Tử Cẩm đậu  Đại học Đế Kinh, chị   đặc biệt xin nghỉ phép về tham dự tiệc mừng nhập học của cô.
Theo ý của Vân Tử Cẩm, tiệc mừng nhập học  tổ chức   cũng  quan trọng, nhưng  sự thuyết phục của hiệu trưởng, giáo viên chủ nhiệm và viện trưởng, cô đành  nhượng bộ.
Khách sạn tổ chức tiệc mừng lúc đó do hiệu trưởng nhà trường giúp đặt, ngoài  từ trại trẻ mồ côi và giáo viên trong trường, phần lớn khách mời đều do hiệu trưởng và giáo viên chủ nhiệm quyết định.
Ở thành phố G,  thi đậu  Đại học Đế Kinh thực sự hiếm như lông phượng, chỉ cần nhận  thiệp mời, ai nấy đều đến tham dự.
Vân Tử Cẩm cảm thấy, buổi tiệc mừng nhập học    là của cô, mà giống như một sân chơi giao tế danh lợi của những  tham dự.
Còn cô, chỉ là  nhận quà mừng từ chị gái   khi tiệc kết thúc.
Nghe lời  đầy ngạc nhiên của chị , Vân Tử Cẩm cảm thấy trong lòng  chút chua xót.
Là  cùng xuất  từ trại trẻ mồ côi, cô    thể thấu hiểu cuộc sống của họ.
"Ừ, em  mua nhà ở Đế Kinh . Ngoài căn em ở, còn mua thêm mấy căn định cho thuê.
Sau  mỗi tháng, dù   gì cũng  thể nhận mấy chục triệu tiền thuê."
Nói đến đây, Vân Tử Cẩm ngẩng cao đầu đầy tự hào, như thể cô    việc gì to tát lắm.
"Chúc mừng em! Không ngờ trong  chúng ,  nhỏ tuổi nhất  là  đầu tiên đạt  tự do tài chính. Xem  mấy  chị   cố gắng hơn nữa,  thể để em gái vượt mặt ."
Mộng Vân Thường
"Theo mức lương  thêm của em hôm đó, em  vượt mặt chúng  từ lâu , đúng ?"
Vân Tử Cẩm  giữa đám đông,  họ trêu đùa , trong mắt  tự chủ lộ  nụ .
"Chị Hiểu Khảo, chị   đến Đế Kinh phát triển ?"
Vân Tử Cẩm khom , thì thầm  tai Phan Hiểu Kiều.
Phan Hiểu Kiều chính là  chị đặc biệt xin nghỉ phép về dự tiệc mừng nhập học đại học của Vân Tử Cẩm.
Đối với  từ trại trẻ mồ côi, nếu  thể giúp đỡ, Vân Tử Cẩm sẽ  ngần ngại.
Phan Hiểu Kiều cũng  ngờ Vân Tử Cẩm  đột nhiên hỏi cô   đến Đế Kinh phát triển , biểu cảm  chút ngây .
"Chị   bằng cấp, cũng   tay nghề gì, đến Đế Kinh  gì?"
Phan Hiểu Kiều tự nhận thức  rõ về bản .
Làm việc nhiều năm nay, cô còn  kiếm đủ tiền đặt cọc mua nhà ở thành phố G, huống chi là đến Đế Kinh lập nghiệp.
"Chị  gì ? Em luôn nghĩ đồ chị nấu  ngon."
Dù  thể  bằng  chuyên nghiệp, nhưng vẫn đủ để mở một quán ăn nhỏ.
Người   thể một lúc trở nên giàu , lúc mới bắt đầu,  thể  từ quy mô nhỏ.
"Em  mua mấy gian hàng ở Đế Kinh, nếu chị  đến đó phát triển, em  thể nhường  cho chị một gian, tính giá thuê ưu đãi."
Vân Tử Cẩm , nếu miễn phí, Phan Hiểu Kiều sẽ  chấp nhận vì cho rằng đó là sự thương hại, nhưng nếu thu tiền thì dễ dàng hơn.
"Tay nghề chị tầm thường lắm,  qua đào tạo chuyên nghiệp, nấu ở nhà thì , chứ mở quán thì  đủ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-562-dem-khuya-bay-tro-doc.html.]
Phan Hiểu Kiều tự đánh giá trình độ nấu ăn của  ở mức khá, nhưng so với đầu bếp chuyên nghiệp thì vẫn còn kém xa.
"Sao  sợ? Em  một  bạn, lúc đầu cũng     sữa, giờ mở quán vẫn đông khách. Làm việc  dám thử,   thuê cả đời cũng  giàu nổi. Em  chị luôn   một ngôi nhà riêng,  dám  chị sẽ kiếm đủ tiền mua nhà ở Đế Kinh, nhưng nếu  ,   chị  thể mua  nhà ở thành phố G."
Giá nhà ở thành phố G và Đế Kinh khác  một trời một vực.
Phan Hiểu Kiều  xong  chút động lòng, nhưng vẫn  đủ quyết tâm.
Vân Tử Cẩm cũng  thuyết phục thêm, vì đồ ăn họ đặt  đến.
Do đặt  nhiều, mấy    ngoài trại trẻ mồ côi để nhận đồ.
Ra ngoài, họ thấy ánh mắt của nhân viên giao hàng đầy oán hận.
Cũng  thôi, họ đặt nhiều nhưng phí giao hàng của nhân viên vẫn như cũ.
Mọi  vội vàng nhận đồ từ tay nhân viên, liên tục xin  vì đặt  nhiều.
Nhân viên giao hàng cũng   gì, đồ nướng và nước uống đều  đóng gói kín,  hơn nhiều so với mấy đơn cà phê  đậy nắp.
Lúc , chỉ còn mấy  trẻ   ngủ.
Bọn trẻ  ngủ từ lâu, đến 12 giờ, viện trưởng và mấy  lớn tuổi cũng  chịu nổi nữa.
"Nào,   tự kiểm tra xem  đặt đồ uống gì nhé!"
Mọi  cùng  mở hết hộp đồ ăn.
Nửa đêm là lúc con  dễ suy nghĩ lung tung nhất, nhưng giờ  bạn bè,  đồ ăn, ai nấy đều quên hết, chỉ còn thấy món nướng  bàn.
Vân Tử Cẩm lấy điện thoại chụp vài tấm ảnh đồ ăn,  gửi  nhóm 6  của họ - nhóm 4 cô gái xinh .
——Thanh Thanh Tử Cẩm: Đêm khuya bày trò độc.
Tin nhắn  gửi , điện thoại Vân Tử Cẩm liên tục kêu "ting ting".
Giữa đêm khuya mà đăng thứ  lên, đúng là  ăn đòn.
 Vân Tử Cẩm chỉ gửi ảnh xong  mặc kệ, dù  cô cũng  ở Đế Kinh,  tin họ  thể theo mạng mà tìm đến .
Biệt thự họ Lục.
Lục Vân Khuyết  tắm rửa xong chuẩn   ngủ thì thấy ảnh đồ nướng Vân Tử Cẩm đăng lên. Với khả năng quan sát như Sherlock Holmes,  xác định xung quanh cô lúc   nhiều .
Dựa  kinh nghiệm sống vài ngày ở trại trẻ mồ côi, Lục Vân Khuyết nhanh chóng nhận  đó chắc chắn là những  cùng trang lứa với Vân Tử Cẩm.
Anh  lên tiếng trong nhóm, mà nhắn tin riêng cho cô.
——L: Đã 2 giờ sáng ,  ngủ sớm, ngày mai mắt sưng húp, thâm quầng thì đừng   với .
Lục Vân Khuyết  rõ điểm yếu của Vân Tử Cẩm.
Trước đây, cô  thể  quan tâm lắm, nhưng từ khi  "Tiêu Tùy Tiện", Vân Tử Cẩm dần ý thức hơn về việc chăm sóc ngoại hình.
Không thức khuya chính là  đổi lớn nhất cô  để giữ gìn nhan sắc.