Vừa dứt lời, Lục Vân Khuyết lật ,  nhịn   bắt đầu "công thành lược địa". Chỉ là  phút cuối,  ép  rút lui, nhanh chóng chạy  phòng tắm trong phòng Vân Tử Cẩm để tắm nước lạnh.
Vân Tử Cẩm  tiếng nước chảy xối xả trong phòng tắm, gương mặt  tự chủ ửng hồng,  chỉ là má, ngay cả cổ cũng ánh lên sắc hồng nhạt.
"Tử Cẩm, em  thể giúp  lấy bộ áo choàng tắm từ phòng  ở  đây  ?"
Lục Vân Khuyết  chạy  phòng tắm quá vội, chẳng mang theo gì. Sau khi xả nước lạnh để bình tĩnh ,  mới nhận    mang theo quần áo . Giờ cũng  thể  ngoài, chỉ  thể nâng giọng gọi Vân Tử Cẩm giúp đỡ.
Vân Tử Cẩm đáp lời, chỉnh  quần áo    mới từ từ rời giường,  đến phòng Lục Vân Khuyết từng ở, tìm thấy áo choàng tắm, đồ ngủ và... đồ lót của . Cô giấu đồ lót bên trong áo choàng, đảm bảo bên ngoài   thấy,  mới rời khỏi phòng Lục Vân Khuyết, trở về phòng , đưa quần áo cho  qua khe cửa phòng tắm.
Lục Vân Khuyết ở trong phòng tắm của Vân Tử Cẩm  nửa tiếng mới chịu bước . Vừa  khỏi, Vân Tử Cẩm  cảm nhận   lạnh tỏa  từ phòng tắm. Cô chợt nhận , Lục Vân Khuyết  tắm nước lạnh.
"Trời lạnh thế  mà  dám tắm nước lạnh,  sợ cảm ?"
Vân Tử Cẩm vô tâm hỏi,  nhận  câu   sẽ khiến Lục Vân Khuyết nghĩ gì.
"Anh  tắm nước lạnh vì , em  hiểu ? Vì   mới hỏi em khi nào chúng   thể đính hôn. Nếu em đồng ý kết hôn luôn thì càng ."
Vân Tử Cẩm lúc  mới nhớ  lý do Lục Vân Khuyết chạy  phòng tắm, gương mặt  hạ nhiệt  lập tức đỏ ửng lên.
"Hừ! Rõ ràng là    kìm , liên quan gì đến em."
Vân Tử Cẩm bắt đầu đổ .
Lục Vân Khuyết  cô ngại  chuyện , chỉ  độ lượng,   thêm gì. Tuy nhiên, hôm nay  quyết tâm   ngủ chung giường với Vân Tử Cẩm,  khi  khỏi phòng tắm  leo lên giường cô.
"Em  vệ sinh cá nhân ? Giờ  thể   đó."
Lục Vân Khuyết  hề nhắc đến chuyện rời .
"Giờ muộn ,  cũng tắm rửa xong, mau về biệt thự  2 của  ."
Vân Tử Cẩm nhận  ý định ở  của Lục Vân Khuyết, bèn mở miệng đuổi khách.
 Lục Vân Khuyết giả vờ   thấy,  vững như bàn thạch  giường Vân Tử Cẩm,  nhúc nhích. Họ ở bên   lâu, nếu là con nhà gia thế khác, sớm  đưa bạn gái về nhà sống chung. Còn   dựa  sự mặt dày mới  thể ở  phòng bạn gái, Lục Vân Khuyết cảm thấy  thật là một vị thánh.
Thấy đuổi  , Vân Tử Cẩm liếc Lục Vân Khuyết một cái  bò dậy, tự  phòng tắm vệ sinh cá nhân. Thái độ của cô khiến Lục Vân Khuyết    thành công. Việc leo lên giường chỉ   và vô  ,   Vân Tử Cẩm cho phép  ở ,   cũng . Lục Vân Khuyết tự thán phục sự khôn ngoan của .
Vân Tử Cẩm ở trong phòng tắm gần một tiếng mới , lúc bước  thấy Lục Vân Khuyết đang cầm một cuốn sách tiếng Đức . Anh   coi đây là phòng ,  chút ngại ngùng. Thấy Vân Tử Cẩm  khỏi phòng tắm nhưng tóc còn ướt, Lục Vân Khuyết đặt sách xuống, quen thuộc tìm thấy máy sấy tóc trong ngăn kéo của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-577-mat-day-deo-bam.html.]
"Anh sấy tóc cho em."
Mộng Vân Thường
Vân Tử Cẩm liếc  Lục Vân Khuyết,  xuống bàn trang điểm,  từ chối. Lục Vân Khuyết bắt đầu sấy tóc cho cô, còn Vân Tử Cẩm thoải mái thoa kem dưỡng da  . Lục Vân Khuyết luôn chú ý động tác của cô, dùng lực nhẹ nhàng,   cô đau tóc chút nào.
Mọi thứ xong xuôi,  thêm nửa tiếng trôi qua. Lục Vân Khuyết cất máy sấy, Vân Tử Cẩm   ngay ngắn  giường. Nhìn cô  nghiêm chỉnh như , Lục Vân Khuyết thấy buồn . Lục Vân Khuyết  giới hạn, chuyện gì nên , chuyện gì . Hơn nữa, Lục Vân Khuyết  giữ khoảnh khắc đầu tiên  nhất cho đêm tân hôn, đó cũng là sự tôn trọng Lục Vân Khuyết dành cho Vân Tử Cẩm. Dù xã hội hiện đại cởi mở hơn với chuyện quan hệ  hôn nhân, nhưng Lục Vân Khuyết  dành cho cô điều  nhất.
Cất máy sấy, Lục Vân Khuyết leo lên giường từ phía khác, cách Vân Tử Cẩm 10cm. Cuối cùng  nhịn , Lục Vân Khuyết ôm cô  lòng: "Ngủ ,    gì ."
Vân Tử Cẩm: Đó là vì    hết  thứ  thể .
Nhận thấy Lục Vân Khuyết thật sự ngoan ngoãn,  động chân động tay, Vân Tử Cẩm tìm vị trí thoải mái hơn, nhắm mắt ngủ.
Sáng hôm , Vân Tử Cẩm thức dậy tự nhiên, bên cạnh   còn ai.  khi sờ  vị trí bên cạnh, vẫn còn  ấm, chứng tỏ Lục Vân Khuyết  mới dậy  lâu. Quả nhiên, Vân Tử Cẩm  tỉnh giấc một lúc, Lục Vân Khuyết  bước  từ phòng tắm, miệng ngậm bàn chải đánh răng.
"Em tỉnh ? Còn sớm, em  thể ngủ thêm. Một lúc nữa   bữa sáng xong sẽ lên gọi em."
Lục Vân Khuyết liếc  đồng hồ, kim chỉ mới 7:10, ngày nghỉ  cần dậy sớm thế.
Vân Tử Cẩm chống tay  dậy: "Không , tỉnh  thì khó ngủ  lắm."
Nói xong, cô xỏ dép ,  phòng tắm lấy bàn chải và kem đánh răng. Lục Vân Khuyết lúc   cạnh cô, hai   song song  bồn rửa, hình ảnh trong gương trông như một cặp vợ chồng lâu năm. Rõ ràng, Lục Vân Khuyết cũng nghĩ , ngay cả khi đang đánh răng, khóe miệng  cũng nhếch lên.
30 phút , hai  cùng bước  khỏi phòng tắm. Vân Tử Cẩm   bàn trang điểm, bắt đầu quy trình dưỡng da buổi sáng. Lục Vân Khuyết  cạnh, chăm chú quan sát từng động tác của cô, nghĩ rằng   kết hôn ,   thể  cô  bước .
"Anh   hôm nay   bữa sáng ? Còn  đây  gì?"
Vân Tử Cẩm  khách khí với Lục Vân Khuyết,  để   đằng chân thì  lên đằng đầu, nấu bữa sáng cho cô cũng  quá đáng.
"Anh xem em dưỡng da, nhớ để     thể  em ."
Lục Vân Khuyết thành thật thừa nhận ý đồ của .
"Sau  còn nhiều cơ hội, giờ     bữa sáng. Nếu em dưỡng da xong mà   đồ ăn, em sẽ hỏi tội  đấy."
"Được ,   chuẩn  ngay."
Nói xong, Lục Vân Khuyết từ bỏ việc xem Vân Tử Cẩm dưỡng da, xuống lầu chuẩn  bữa sáng.