Cục trưởng  hiểu tại  Vân Tử Cẩm  đột nhiên hỏi một câu như , nhưng  phát hiện  điều gì bất thường. Sau một hồi suy nghĩ, ông  thấy   gì  giấu giếm nên  trả lời một cách  thành thực.
Những chuyện như thế , chỉ cần bỏ công điều tra là  thể  . Bởi  khi nhậm chức, thông tin của ông    công bố  trang web chính thức của chính quyền Đế Kinh. Sau thời gian công bố mà   tố cáo  vấn đề gì, ông  mới chính thức nhận chức.
Một năm , khi cục trưởng tiền nhiệm nghỉ hưu, ông  mới  cơ hội lên . Không  vì ông  xuất sắc, mà đơn giản là vì ông   thâm niên lâu nhất trong  các cảnh sát tại khu vực .
“Chúng  sẽ cân nhắc ”
Sau đó, Vân Tử Cẩm kéo    cùng   ghế trong  việc đồn cảnh sát, lướt từng chút một những tài liệu  điện thoại, càng xem càng thấy rùng . Hình ảnh  đẽ mà cô từng  về những  phục vụ nhân dân giờ đây gần như  tan vỡ  .
Quả nhiên, như lời   thường   mạng,  nên đặt niềm tin mù quáng  bất kỳ nghề nghiệp nào. Bởi một   thể  thành xuất sắc công việc chuyên môn, nhưng ở những khía cạnh khác, họ  thể hiện một mặt   trái ngược.
"Mọi  xem ."
Sau khi xem xong, Vân Tử Cẩm đưa điện thoại cho những  khác. Cô    nghi ngờ tính xác thực của tài liệu mà Mai Lâm gửi. Và theo những gì  mô tả trong đó, vị cục trưởng  đúng là một kẻ cặn bã trong  những kẻ cặn bã.
Đồ Tú Tú  khi xem tài liệu cũng  ngờ rằng chỉ vì một vụ va chạm nhỏ mà cô  đến đồn  bản khai,  vô tình  lộ  chuyện của vị cục trưởng . Mặc dù những việc  của ông   liên quan gì đến cô, nhưng nếu hôm nay họ  đến đồn,  lẽ những hành động của ông  sẽ mãi   công khai.
"Em   gì? Anh sẽ hỗ trợ em."
Lục Vân Khuyết cũng  xem tài liệu, và chỉ  thể  rằng  từ ngoại hình, vị cục trưởng   thể  những chuyện như  cũng   gì lạ.
"Tất nhiên là giao cho pháp luật xử lý ,  sẽ tố cáo ngay bây giờ!"
Mộng Vân Thường
Dù , điều   ngăn cản Vân Tử Cẩm nhấn nút tố cáo.
"Anh sẽ cùng em!"
Đường Duật đẩy kính cận lên sống mũi: " nghĩ  cách xử lý  hơn."
Là một luật sư, Đường Duật thường  cách suy nghĩ khác biệt so với  khác.
Vân Tử Cẩm buông tay khỏi nút tố cáo: "Luật sư Đường  cao kiến gì?"
"Người hiểu rõ bạn nhất   là chính bạn, mà là kẻ thù của bạn. Đối với những  như thế , tố cáo  chắc  hiệu quả, nhưng chắc chắn     ít kẻ thù. Thay vì tự   tay, chi bằng giao cho những  chuyên nghiệp xử lý."
Chỉ  đối thủ của vị cục trưởng  mới  cách nào  thể khiến   nhanh chóng lộ nguyên hình và trở thành kẻ    lên án. Tuy nhiên, khi  thấy họ "Phùng" của vị cục trưởng, Vân Tử Cẩm cảm thấy hình như  từng gặp ở  đó.  dù cố nhớ thế nào, cô cũng  thể nghĩ  ai xung quanh  mang họ .
Vân Tử Cẩm  nhớ , những  khác cũng   ý kiến gì đặc biệt, cuối cùng đành bỏ qua.  cô   đối thủ của vị cục trưởng họ Phùng  là ai, việc   nhờ đến Lục Vân Khuyết và những  khác.
"Em sẽ gửi tài liệu cho , phần còn  nhờ các  xử lý."
Vân Tử Cẩm   dính  những chuyện rắc rối như thế .
Lục Vân Châu và Lục Vân Khuyết đồng loạt gật đầu: "Yên tâm, với những tài liệu , chỉ cần   kẻ ngốc thì đều  thể dìm  xuống bùn."
Mà   thể trở thành đối thủ của Phùng cục trưởng, ít nhất cũng  ngang hàng với .
Vân Tử Cẩm   quan tâm là thật sự  quan tâm,  khi gửi tài liệu cho Lục Vân Khuyết, cô  hỏi thêm gì nữa. Chuyện ở đồn cảnh sát cũng  xong, Vân Tử Cẩm trao đổi vài câu với Đường Duật, ký  biên lai tiếp nhận tố giác  dẫn   rời .
Sau khi rời đồn, bố  và  trai của Đồ Tú Tú  yên tâm để cô  tiếp nên đưa cô về nhà ngay. Còn Vân Tử Cẩm  chuyện   cũng  còn tâm trạng  dự tiệc nữa, cô nhắn một tin trong nhóm  định bảo Linh Thất đưa  về trường Đại học Đế Kinh.
Sau khi nhắn tin trong nhóm, tin nhắn liên tục hiện lên, Vân Tử Cẩm tâm trạng   nên thấy khó chịu, liền bật chế độ   phiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-624-tai-lieu-cua-phung-cuc-truong.html.]
"Em  về trường,      thì em  thể đưa  ."
Đồ Tú Tú   gia đình đưa về, chỉ còn  ba  em họ Lục, Vân Tử Cẩm và Mai Lâm tổng cộng năm . Trong  đó, chỉ  Vân Tử Cẩm là  xe ở đây.
Mai Lâm còn  về Nam Giao tiếp tục công việc hôm nay,  cùng đường với Vân Tử Cẩm nên   chung xe. Ba  em họ Lục còn , Vân Tử Cẩm  về phía họ.
"Hôm nay  dành cả ngày để ở bên em, em     đó."
Lục Vân Khuyết tất nhiên  bỏ lỡ cơ hội  ở bên Vân Tử Cẩm.
"Đã   tiệc bar nữa thì em tự bắt xe về, chị Vân  cần lo cho em."
Lục Vân Phong  dám  kẻ thứ ba giữa Lục Vân Khuyết và Vân Tử Cẩm, nên  khôn ngoan chọn cách tự bắt xe về.
"Anh còn   chuyện với đồng đội,   cùng hai  nữa."
Lục Vân Châu chỉ về một hướng, nơi vị tổng đội trưởng cảnh sát giao thông của  đang  đợi.
Vân Tử Cẩm gật đầu hiểu ý: "Vậy chúng em   đây, nếu cần gì cứ gọi cho em."
Bản  Vân Tử Cẩm  thể  rảnh, nhưng cô còn  vệ sĩ  thể điều động để giúp đỡ.
Lục Vân Châu và Lục Vân Phong đều  rằng nếu cần, họ sẽ  khách sáo.
Về đến Đại học Đế Kinh, khi chiếc xe màu bạc  tiến  cổng trường, Vân Tử Cẩm  qua cửa sổ và thấy một bóng   quen thuộc. Khi cô nhớ   đó là ai, một cảm giác bừng tỉnh ập đến.
Lục Vân Khuyết luôn để ý đến Vân Tử Cẩm, nên  bỏ sót sự  đổi  nét mặt cô.
"Em    cửa sổ, thấy ai ?"
Lục Vân Khuyết   giữa họ  hiểu lầm  đáng  chỉ vì những suy đoán, nên gặp chuyện khó hiểu là hỏi ngay.
"Gặp một , tự nhiên nhớ  vài chuyện."
Vân Tử Cẩm  vài suy đoán, nhưng  kiểm chứng nên  thể tùy tiện kết luận.
Lục Vân Khuyết dù thắc mắc nhưng thấy cô    nên  hỏi thêm.
Xe dừng ở bãi đỗ gần ký túc xá nữ, Lục Vân Khuyết và Vân Tử Cẩm cùng xuống xe.
"Chị Vân!"
Vừa bước xuống xe, Vân Tử Cẩm  thấy tiếng gọi "chị Vân". Ban đầu cô nghĩ là gọi  khác, vì trong trường  chỉ  cô họ Vân.  khi  thấy ai phản hồi,    gọi  nữa và chạy đến chặn đường Vân Tử Cẩm.
 khi  thấy  , biểu cảm của Vân Tử Cẩm trở nên khó coi.
"  quen cô, gặp  cũng  cần chào hỏi."
Nói xong, Vân Tử Cẩm kéo tay Lục Vân Khuyết định  vòng qua.
"Chị Vân, chị vẫn còn giận em ?"