Ai ngờ, khi Tô Mộng Dao và mấy    lời của Vân Tử Cẩm, biểu cảm của họ đột nhiên trở nên khó tả.
"Các  nghĩ thế nào mà   mở chi nhánh ở đây? Các    dân cư xung quanh đây là những ai ?"
Nghe Tô Mộng Dao hỏi, Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng đều ho khan hai tiếng, lộ vẻ ngượng ngùng.
"Chúng tớ dám mở cửa hàng ở đây, tất nhiên  tìm hiểu kỹ tình hình xung quanh . Chúng tớ nghĩ, sản phẩm mới của chi nhánh   phù hợp với cư dân quanh đây, hơn nữa vị trí  cũng  ,   ?"
Lúc đầu, khi    phận của những  sống quanh đây, Tần Tư Đồng cũng  do dự.   đó, cô nghĩ , sản phẩm mới mà họ chuẩn   mắt là Trà Gừng Dưỡng Tóc, rõ ràng  phù hợp với nhóm khách hàng . Dù , cũng coi như là đóng góp một chút cho xã hội.
"Sản phẩm mới? Các  định  mắt gì thế?"
Nghe Tần Tư Đồng nhắc đến sản phẩm mới, Tô Mộng Dao lập tức hỏi, nhưng ngay  đó liền nhận     quá giới hạn, vội vàng sửa : "Nếu  tiện  cũng  . Thế các  định khai trương khi nào? Lúc đó tớ sẽ đến ủng hộ!"
Tô Mộng Dao vốn là một tiểu thư quý tộc chỉ  ăn chơi, mỗi ngày ngoài việc shopping, mua túi xách, quần áo, thì chỉ đến spa chăm sóc da. Nói chung, cô  thiếu gì ngoài thời gian rảnh.
"Chúng tớ  xem lịch, nên   chính xác ngày khai trương, nhưng chắc chắn sẽ  lâu ."
Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng  , cả hai đều  thể đưa  một thời gian cụ thể.
"Thôi,   chuyện  nữa. Hôm qua ở quán bar, bọn em   sẽ tặng quà khai giảng cho các chị . Chị Vân, cô Tần, đây là quà của em, xem các chị  thích ."
Lý Việt Huyên thấy cuộc trò chuyện giữa Tô Mộng Dao và Vân Tử Cẩm   chệch hướng, vội bước lên đưa chủ đề về đúng trọng tâm. Mặc dù Lý Việt Huyên cùng nhóm của họ hơn tuổi Vân Tử Cẩm nhưng xét đến Vân Tử Cẩm  trở thành bạn gái chính thức của Lục Vân Khuyết, còn Tần Tư Đồng hiện tại vẫn  công khai là bạn gái của Phó Trạch,  kể khối tài sản của Vân Tử Cẩm nên nhóm  vẫn thường gọi Vân Tử Cẩm là chị, còn Tần tư đồng vẫn gọi là “cô Tần”.
Lời của Lý Việt Huyên  dứt,   mới chợt nhận  họ  lãng phí thời gian quá lâu, liền đặt những món quà  chuẩn  lên quầy bar trong cửa hàng. Vì cửa hàng mới chỉ  thiện phần trang trí,   đồ đạc gì khác, nên ngoài quầy bar   còn chỗ nào để đặt đồ.
Mộng Vân Thường
Thấy Lý Việt Huyên đặt quà lên quầy,   cũng  theo. Riêng Tô Mộng Dao thì đặt quà trực tiếp  tay Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng.
"Đây là món quà tớ  thức cả đêm để chọn, dù  thích cũng     thích !"
Sau một thời gian tiếp xúc, Tô Mộng Dao      "khách sáo" là gì khi đối diện với Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng.
Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng liếc  Tô Mộng Dao: "Tặng quà mà còn ngang ngược như thế,  là  đầu tiên tớ gặp trong đời."
Bị đột ngột nhét đồ  tay, Vân Tử Cẩm lập tức nắm chặt, một lúc  mới thực sự tỉnh táo . Phản ứng của Tần Tư Đồng cũng y hệt.
Hai  đặt hộp quà của Tô Mộng Dao lên quầy bar, nơi  chất đầy quà tặng. Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng quyết định mở quà của Tô Mộng Dao .
Vừa mở , một chiếc túi Birkin25 da đen khóa bạc hiện   mắt Vân Tử Cẩm. Cô ngay lập tức nhận  đây   là loại da thường.
Ai cũng , túi Hermès nổi tiếng khó mua, đặc biệt là dòng Birkin25 - một trong những mẫu hot nhất. Muốn sở hữu một chiếc  khó, huống chi đây  là da hiếm.
Túi của Tần Tư Đồng cũng là Birkin25 nhưng màu xám ngà, khóa bạc.
"Hai chiếc túi  tốn kém lắm đấy,  lẽ   xài hết tiền tiêu vặt tháng  ?"
Vân Tử Cẩm  rõ  tiền tiêu vặt hàng tháng của Tô Mộng Dao. Nếu  đó cô   mua hàng ở cửa hàng Hermès nhưng  nhận túi, thì  lẽ  tiền bỏ   nhiều đến thế.  để   hai chiếc túi hot cùng lúc,  tiền  bỏ  chắc chắn gấp đôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-629-nghi-the-nao-ma-ra-y-tuong-do.html.]
Vân Tử Cẩm tính nhẩm một chút, liền  Tô Mộng Dao  "xuống tay"  tiếc.
Khác với Vân Tử Cẩm, Tô Mộng Dao, Lục Vân Phong và những  khác   là  thừa kế công ty gia đình. Dù  thể  một ít cổ tức, nhưng  lượng  nhiều, tiền tiêu vặt hàng tháng cũng hạn chế. Thêm  đó, với lối sống xa hoa, họ gần như chẳng bao giờ  tiền tiết kiệm.
Nhìn hai chiếc túi , Vân Tử Cẩm thậm chí nghi ngờ Tô Mộng Dao  nhờ  giúp đỡ.
"Cũng  đến nỗi, tiền ăn vẫn còn."
Dù  hết tiền, gia đình cũng  để Tô Mộng c.h.ế.t đói. Chỉ cần nũng nịu một chút là  thể xin  một hai triệu từ bố hoặc  trai.
"Được , nếu  chuyện gì, cứ tìm tớ."
"Chị Vân, xem tiếp quà của bọn em !"
Thấy hai   mở quà của Tô Mộng Dao, Lục Vân Phong háo hức  Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng mở quà của .
"Quà nhiều thế , mở  khó mang lắm. Chúng tớ sẽ mang về trường mở . À, học kỳ  tớ ở ký túc xá, nếu  việc gì, các   thể đến trường tìm tớ."
"Sao đột nhiên   ở ký túc xá? Trước giờ   quen sống ở Ngọc Thúy Hồ ? Khu đó cách Đại học Đế Kinh  xa ."
Nếu là Tô Mộng Dao, cô chắc chắn sẽ chọn sống trong căn hộ của . Ký túc xá chật chội, diện tích còn  bằng phòng  đồ của cô ở nhà.
Dù tủ quần áo của Vân Tử Cẩm bây giờ cũng lớn hơn ký túc xá, nhưng cô  từng trải qua những ngày khó khăn, nên dù là ký túc xá nhỏ  căn hộ rộng, cô đều  thể thích nghi nhanh chóng.
"Học kỳ cuối , lười di chuyển.  học kỳ  lịch học ít, nếu   tiết, tớ vẫn sẽ về nhà."
Mọi  gật đầu,  bình luận gì thêm về lựa chọn của Vân Tử Cẩm.
Vì  quá nhiều quà, Vân Tử Cẩm gọi Linh Nhất và mấy  khác , cùng mang hết đồ  xe.
"Bây giờ chúng tớ về ký túc xá, các   ?"
"Cũng   việc gì,  cùng các  đến Đại học Đế Kinh tham quan luôn. Sống ở Đế Kinh hơn hai mươi năm, nhưng thật sự  bao giờ  trường ."
Tô Mộng Dao  học Đại học Đế Kinh, nhưng hồi cấp ba thành tích học của cô khá , dù  đỗ  đây, cô cũng   một trường đại học trọng điểm khác.
"Mấy ngày  là thời gian nhập học, trường kiểm tra  ngoài  nghiêm. Nếu  ngại  thủ tục đăng ký ở cổng, bọn tớ  thể  hướng dẫn viên, dẫn các  tham quan Đại học Đế Kinh."
Nghe Vân Tử Cẩm , ánh mắt Tô Mộng Dao và mấy  khác sáng rực.
"Tất nhiên là  ngại ,   dẫn đường thì càng ."
Tự  thì cũng , nhưng   dẫn sẽ thú vị hơn nhiều.
"Vậy còn chờ gì nữa, thu dọn đồ đạc và  thôi!"
Thịnh Dương cũng thấy đề nghị của Vân Tử Cẩm  , nghĩ đến  thấy nôn nao.