Nghe những lời của Nhậm Huệ và Lý Thúy, Vân Tử Cẩm hiểu ngay rằng hai  họ  nhận  thông báo chuyển phòng. Vì  phục nên họ  nổi cơn thịnh nộ trong phòng, biến nơi  thành một "bãi rác". Thậm chí, Vân Tử Cẩm còn nhận ,  nhiều đồ đạc  sàn là của cô và Tần Tư Đồng. May mắn , cả hai đều  ý đề phòng nên những vật dụng quý giá đều  khóa kỹ trong tủ. Chìa khóa tủ chỉ  bản  họ mới . Còn những thứ  sàn, ngoài những món đồ nhỏ như khăn giấy, ly nước để  bàn, còn  gối, chăn, thậm chí là cả mền của họ.
Càng , Vân Tử Cẩm càng cảm thấy n.g.ự.c  như  lửa đốt.
"Chỉ vì  chuyển phòng mà các cô  ném hết tất cả đồ đạc trong phòng xuống đất, còn cố ý phá hủy đồ của chúng ?"
Ánh mắt Vân Tử Cẩm lạnh như băng,  Nhậm Huệ và Lý Thúy như thể  d.a.o đâm. Cô  thấy rõ, chiếc chăn của    cắt rách vài đường.
"  đấy,  nào? Cô  thể khiến nhà trường đổi phòng cho chúng  một cách vô cớ, thì chúng  tức giận một chút cũng là chuyện bình thường thôi."
Nhậm Huệ giờ đây coi như  liều, bởi cô   rằng những món đồ mà Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng  khóa trong tủ cũng chẳng đáng giá bao nhiêu. Dù  báo cảnh sát, giá trị của chúng cũng chỉ khiến cô   phê bình vài câu, chứ  đủ để cấu thành tội phạm.
Vân Tử Cẩm khẽ : "Rất , đây là hiện trường phạm tội, cô quản lý ký túc xá và vệ sĩ của  đều là nhân chứng. Các cô  thừa nhận những thứ  là do các cô ném xuống,  hãy chuẩn  tinh thần bồi thường ! Linh Nhất, báo cảnh sát!"
"Vâng, tiểu thư!"
Nhận  chỉ thị của Vân Tử Cẩm, Linh Nhất  hỏi thêm, lập tức thực hiện.
Nghe thấy Vân Tử Cẩm  báo cảnh sát, biểu cảm của Nhậm Huệ và Lý Thúy thoáng chút cứng đờ, nhưng nhanh chóng lấy  bình tĩnh. Họ tin chắc rằng khi phá đồ, họ  chú ý đến giá trị của từng món, dù  báo cảnh sát cũng  gây hậu quả nghiêm trọng.
Vân Tử Cẩm  quan tâm họ nghĩ gì,  chỉ báo cảnh sát, cô còn gọi điện cho giáo viên chủ nhiệm. Sau khi tóm tắt tình hình, vị giáo viên  thầm than phiền về hai cô nàng gây rối, nhưng vì  học sinh báo cáo, giáo viên chủ nhiệm  thể  giải quyết. Cúp máy,giáo viên chủ nhiệm đành tạm dừng công việc và vội vã đến ký túc xá nữ.
Giáo viên chủ nhiệm  lẽ đang bận trong văn phòng, nhưng  cuộc gọi của Vân Tử Cẩm, ông  đến nhanh hơn cả cảnh sát. Để sự việc thêm phần nghiêm trọng, Vân Tử Cẩm yêu cầu vệ sĩ khống chế Nhậm Huệ và Lý Thúy tại chỗ, ngăn  cho họ dọn dẹp phòng  khi cảnh sát và giáo viên chủ nhiệm đến.
"Đã  thì  dám chịu trách nhiệm. Nếu chúng   về kịp thời,  lẽ các cô  trốn thoát ."
Nếu họ về muộn hơn một chút, hai    dọn đồ và chuyển đến phòng mới. Dù phòng   phá hỏng thế nào, trong tình trạng   camera, Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng chỉ  thể ngậm bồ hòn  ngọt. May mắn , họ  về đúng lúc.
"Dù cô  báo cảnh sát  gọi giáo viên chủ nhiệm đến thì ? Những thứ  cộng  cũng chỉ đáng giá hơn một chục nghìn tệ,  bồi thường và xin  là xong."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-631-bao-canh-sat.html.]
Nhậm Huệ vẫn ngang ngạnh, nhưng  khi rời , cô  vẫn   khó dễ hai  . Hành động hôm nay của họ, họ  hối hận.
Vân Tử Cẩm nhếch môi: "Cô chắc chắn tất cả đồ đạc trong phòng chỉ đáng giá hơn một chục nghìn tệ? Dù các cô  mở khóa tủ để lấy laptop  phá, nhưng cô nghĩ đồ của  nhiều như  mà chỉ đáng giá năm chữ  thôi ? Các cô hiểu lầm  ."
Mộng Vân Thường
Cô  chiếc chăn của , bề ngoài trông bình thường, nhưng cô nhớ  rõ đây là món đồ Mai Lâm đặt riêng để cô  thể sống thoải mái ở trường. Chất liệu và cách  giống hệt chiếc chăn cô dùng ở nhà, chỉ là do giường ký túc xá nhỏ hơn nên kích thước   nhỏ .  giá trị của nó, dù trông  bình thường đến , cũng  hề rẻ.
Nghe Vân Tử Cẩm  , biểu cảm của Nhậm Huệ và Lý Thúy  đổi: "Một chiếc chăn thì đắt đến  , cô đừng hù dọa  khác."
Nhậm Huệ vẫn cứng đầu,  chịu thừa nhận rằng hành động nóng giận của họ hôm nay  tự đẩy   thế khó.
"Đắt đến mức nào, đợi cảnh sát và giáo viên chủ nhiệm đến sẽ rõ. Giờ các cô cứ yên vị mà chờ !"
Giáo viên chủ nhiệm của họ là nam,   ký túc xá nữ cũng cần đăng ký. Khi ông đến, phía  còn  một cô quản lý ký túc xá khác. Hai cô quản lý  ,  mới đến liền rời , chỉ để  một  ở . Một  là đủ .
Giáo viên chủ nhiệm Tạ Hồng   thấy cảnh hỗn độn trong phòng Vân Tử Cẩm  thấy đầu óc  cuồng. Hai học sinh Nhậm Huệ và Lý Thúy ,  gây chuyện một ngày là  chịu  .
"Mọi   , chuyện  là thế nào?"
Nói xong, Tạ Hồng  Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng. Dù quan hệ trong phòng  , nhưng đêm qua Tần Tư Đồng gọi báo cáo việc Nhậm Huệ và Lý Thúy  về phòng mà  thêm mắm thêm muối. Vì , trong lòng Tạ Hồng, ông  thiên hướng tin tưởng Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng hơn.
"Nhậm Huệ và Lý Thúy nhận  thông báo từ trường về việc chuyển phòng, trong lúc dọn đồ, họ  'dọn' luôn đồ của em và Tần Tư Đồng. Khi chúng em về, phòng  trở thành như thế . Trên sàn   nhiều đồ của chúng em, ví dụ như... chiếc chăn  là của em."
Vân Tử Cẩm chỉ  chiếc chăn dễ thấy nhất  sàn, vỏ chăn  rách nhiều chỗ, thậm chí bên trong cũng  cắt vài đường, bông  lòi  ngoài.
" , trường  gửi thông báo cho ,  rằng   trong phòng  hòa thuận, để tránh xảy  mâu thuẫn  đáng , trường đặc cách cho các em đổi phòng. Chỉ là chuyển phòng thôi,   mất mạng  mà   ầm ĩ lên thế? Các em xem các phòng khác,  ai giống như các em ?"
Tạ Hồng gần đây thực sự mệt mỏi với Nhậm Huệ và Lý Thúy. Ai  trêu,   trêu nhầm   nên trêu. Về việc hai   chuyển phòng, ông cũng  phần nào nguyên nhân thực sự. Theo ông, Nhậm Huệ và Lý Thúy   tự chuốc lấy, nếu an phận một chút thì   .
Nhậm Huệ và Lý Thúy im lặng, tỏ  chai lì  sợ gì. Vân Tử Cẩm thầm  lạnh,  những   thấy quan tài thì  đổ lệ.