"Bây giờ là ban đêm, nhiều thứ   rõ , đợi đến sáng mai thức dậy  xem . Việc cải tạo cũng  cần gấp,   ở lâu   ý tưởng gì thì  ."
Vân Tử Cẩm  ,  ánh đèn đường  thấy  khá nhiều cảnh vật. Cho đến hiện tại, cô  thấy điều gì  hài lòng. Tuy nhiên, những gì  thể  thấy bây giờ chỉ là nơi ánh đèn đường chiếu tới, những chỗ   đèn vẫn    . Vân Tử Cẩm  thích vội vàng kết luận.
Nghe Vân Tử Cẩm  , Lục Vân Khuyết cũng   thêm gì. Dù ,   như  chỉ là  cô hiểu rằng đây là ngôi nhà chung của hai ,  thứ trong  cô đều  quyền quyết định. Ngay cả khi Vân Tử Cẩm đột nhiên  đào bỏ  bộ cây xanh trong biệt thự để trồng , Lục Vân Khuyết cũng sẽ   ý kiến gì.
Xe từ từ tiến  bãi đậu xe ngầm của biệt thự. Khi xe di chuyển, đèn cảm ứng dọc đường cũng bật sáng theo. Khi xe   xuống đến bãi đậu,  bộ khu vực bỗng sáng rực. Và lúc , Vân Tử Cẩm mới  rõ cảnh tượng  hầm.
"Anh chuyển  bộ xe trong gara đến đây  ?"
Lục Vân Khuyết thường dùng Rolls-Royce Phantom khi di chuyển, bởi với tư cách là tổng giám đốc Lục Thị, hình ảnh của   chín chắn và đáng tin cậy.  trong gara lúc , ngoài những chiếc xe sang trọng như Rolls-Royce  Bentley, còn   ít siêu xe nổi bật như Lamborghini  Ferrari. Nổi bật nhất là chiếc Ferrari Enzo màu đỏ đậu ở vị trí trung tâm.
"Gara của  nhiều siêu xe thế,  bình thường chỉ thấy   Rolls-Royce Phantom?"
Chiếc Rolls-Royce Phantom của Lục Vân Khuyết gần như  trở thành biểu tượng của  tại Đế Kinh. Ở đây, hễ  thấy Rolls-Royce Phantom,   sẽ nghĩ ngay đến Lục Vân Khuyết. Dù Vân Tử Cẩm cũng  một chiếc, nhưng nếu  để ý biển , nhiều  sẽ nhầm đó là xe của .
"Không gian phía  rộng hơn, khi bận  thể  việc  xe."
Lý do Lục Vân Khuyết đưa  đơn giản đến mức Vân Tử Cẩm  thể phản bác. Cô giơ tay lên,  động tác "like" với .
Bãi đậu xe  thang máy dẫn lên biệt thự chính. Lục Vân Khuyết nắm tay Vân Tử Cẩm, nhập dấu vân tay của cô  mới dẫn   thang máy. Linh Nhất và mấy  khác cũng nhanh chóng theo . Lục Vân Khuyết luôn giữ tay cô, ngón nào cũng đan chặt. Khi thang máy lên đến phòng khách tầng một,  dẫn cô bước  .
Sau khi Linh Nhất và những  khác  khỏi thang máy, Lục Vân Khuyết   : "Quản gia sẽ phát thẻ cho các  để dùng thang máy và sắp xếp phòng ở." Nói xong,  kéo Vân Tử Cẩm  nhanh hơn về phía phòng của hai .
"Lúc nãy trong tiệc em ăn  nhiều, nhờ bếp chuẩn  chút đồ ăn khuya ."
Vân Tử Cẩm vẫn  nhận  sự nghiêm trọng của tình hình, vẫn còn mải nghĩ đến chuyện ăn uống.
"Ừ, quản gia sẽ lo."
Lục Vân Khuyết trả lời qua loa,  rõ   thấy lời cô   .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-705-luc-van-khuyet.html.]
Đến cửa phòng,  vòng tay ôm lấy Vân Tử Cẩm, tay  mở khóa bằng vân tay. Cánh cửa  lưng cô mở , Lục Vân Khuyết  chờ thêm một giây nào, bế bổng cô lên, bước   dùng chân đóng sầm cửa .
Mộng Vân Thường
Tiếng "ầm" khiến Vân Tử Cẩm giật , và Lục Vân Khuyết nhân lúc đó  hôn lên đôi môi   thèm  cả ngày.
Anh dùng hai tay đỡ lấy đùi cô,  để cô tuột xuống,   thẳng đến chiếc giường king size    ga gối mới, đặt cô xuống và đè lên . So với  khi, hôm nay Lục Vân Khuyết buông thả hơn nhiều. Vân Tử Cẩm buộc  đón nhận sự đòi hỏi của . Chỉ khi  đặt lên giường, cô mới nhận  hôm nay   định buông tha cho .
Tuy nhiên, hai   đính hôn , dù  chút sợ hãi trong giây lát, nhưng đối tượng là Lục Vân Khuyết, cô nhanh chóng thả lỏng, thậm chí đôi lúc còn đáp  .
Lục Vân Khuyết lúc   chỉ dừng  ở nụ hôn, mà bắt đầu "xâm chiếm" những vùng khác. Vân Tử Cẩm nghiêng đầu,  thể run nhẹ. Cảm nhận  phản ứng của cô,  lấy  chút lý trí, nhẹ nhàng vuốt tóc cô  hôn lên trán: "Sợ ? Nếu em  sẵn sàng...  sẽ đợi."
Chuyện ,  chịu nhiều áp lực hơn vẫn là con gái. Lục Vân Khuyết   thứ diễn  tự nhiên,  để  ấn tượng  cho Vân Tử Cẩm.
Cô lắc đầu, vòng tay ôm lấy cổ , chủ động hôn . Đến mức , Lục Vân Khuyết  thể nhịn  nữa,  tiếp tục "xâm chiếm",  cho cô cơ hội hối hận.
Một lúc lâu , Vân Tử Cẩm nhắm mắt, hàng mi dài khẽ rung, bên tai là tiếng thở gấp của Lục Vân Khuyết. Khi  bình tĩnh ,  chống tay  cô với ánh mắt dịu dàng, hôn nhẹ để an ủi, ôm cô  lòng dỗ dành một lúc  tự tay tắm rửa cho cô.
Lúc , Vân Tử Cẩm     còn sức lực,  mềm nhũn như  xương,  nhờ Lục Vân Khuyết bế  khỏi phòng tắm.
...
Sáng hôm , khi Vân Tử Cẩm tỉnh dậy, đồng hồ  điểm 11 giờ. Nhìn thấy giờ, cô choàng tỉnh,  cảm nhận cánh tay ai đó vẫn đang đè lên eo . Cô giơ chân đá một cước, đẩy  đó xuống giường.
"Lục! Vân! Khuyết!"
Lục Vân Khuyết  đá xuống giường liền tỉnh táo, đầu óc lập tức minh mẫn. "Gì ? Gì ?"
"Còn hỏi gì nữa? Anh  thấy bây giờ là mấy giờ  ? Em còn mặt mũi nào gặp   nữa ?"
Hôm qua mới đính hôn, hôm nay 11 giờ vẫn  liên lạc , chuyện tối qua xảy  chuyện gì chẳng cần  cũng rõ! Nếu chỉ muộn một chút thì  , nhưng đây là 11 giờ!!! Mở điện thoại  chắc chắn sẽ thấy đủ loại tin nhắn trêu chọc. Chỉ nghĩ thôi, Vân Tử Cẩm  thấy  hổ đến mức  độn thổ, huống chi là đối mặt trực tiếp.
Nghe cô  , Lục Vân Khuyết xoa xoa mũi. Tối qua   quá đà, nhưng  25 năm ăn chay, cuối cùng cũng  ăn mặn, khó kiềm chế cũng là điều dễ hiểu mà?