Sau khi  Vân Tử Cẩm nhắc nhở, Từ Tố Hoa và Hoắc Nguyệt Lan mới  sang  Lục Vân Khuyết, quả nhiên thấy gương mặt  lúc   tái .
"Giờ mới  lo lắng ? Con   lúc mang thai con,   khổ sở thế nào ."
Mặc dù  đến mức nôn ói từ lúc mang thai cho đến ngày sinh, nhưng trong  bốn, năm tháng giữa, Hoắc Nguyệt Lan  lúc nào  yên. Thậm chí bà còn sút cân trong thời gian đó.
Lục Vân Khuyết và Lục Vân Châu, khi còn trong bụng , tính cách quậy phá y hệt .
Chỉ  thể , điều    là di truyền từ cha của họ.
Lúc Từ Tố Hoa mang thai Lục Hiến Chương, bà cũng trải qua những ngày tháng vất vả. Thời đó vật chất thiếu thốn, Từ Tố Hoa gần như chịu đựng  nhiều khổ cực.
Lần mang thai  của Vân Tử Cẩm  suôn sẻ đến lạ, Từ Tố Hoa và Hoắc Nguyệt Lan đều cảm thấy thật may mắn.
Những đứa trẻ  khiến  vất vả khi mang thai, lớn lên thường   yêu thương .
 khi bắt đầu chuyển , Vân Tử Cẩm cảm thấy   khó chịu,  thể ăn uống bình thường  nữa.
Lục Vân Khuyết cùng bà và  thấy  liền tìm cách giúp cô ăn hết bữa sáng.
"Tử Cẩm, sinh con là một việc tốn sức,  ăn thì  . Dù khó chịu cũng  cố gắng ăn chút đỉnh."
" … con…"
Lúc đầu cơn đau  dữ dội, nhưng  đó Vân Tử Cẩm  toát cả mồ hôi lạnh.
"Để  đút cho em."
Lục Vân Khuyết nhanh chóng ăn xong phần của ,   xuống giường của Vân Tử Cẩm, khéo léo đút từng thìa cho cô.
Vân Tử Cẩm cũng  sinh con cần nhiều sức lực, nên cố gắng ăn hết phần ăn Lục Vân Khuyết đút cho.
Sau nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng Lục Vân Khuyết cũng giúp cô ăn xong bữa sáng do Hoắc Nguyệt Lan và Từ Tố Hoa mang đến.
Nhìn Vân Tử Cẩm chịu đựng những cơn đau, ánh mắt hai  phụ nữ đều thoáng chút xót xa, nhưng họ  thể   lời khuyên cô từ bỏ.
Sau khi Vân Tử Cẩm ăn xong, Vương Ma nhanh chóng dọn dẹp bát đĩa  rời .
Là  giúp việc, bà    giúp  gì nhiều, nên quyết định trở về chuẩn  bữa trưa cho  .
Khi cơn chuyển  bắt đầu, Từ Tố Hoa  gọi bác sĩ. Không lâu , bác sĩ xuất hiện và kiểm tra tình trạng của Vân Tử Cẩm để xác định thời điểm sinh.
May mắn , đứa bé trong bụng   thương . Cơn đau của Vân Tử Cẩm chỉ kéo dài hơn nửa tiếng  khi bác sĩ thông báo  thể bắt đầu sinh.
Phòng bệnh riêng của cô nhanh chóng  biến thành phòng sinh tạm thời. Lục Vân Khuyết cùng bà và   mời  ngoài, trong khi các bác sĩ và y tá khẩn trương chuẩn . Tiếng hét đau đớn của Vân Tử Cẩm vang  ngoài hành lang, khiến ai nấy đều thót tim.
Lục Vân Khuyết chân tay bủn rủn,  dựa  tường để  xuống ghế. Gương mặt  tái mét,  còn chút huyết sắc. Nếu ai đó để ý, sẽ thấy đôi tay  run rẩy  ngừng.
"Trời ơi, mong trời phù hộ! Mẹ tròn con vuông."
"Trời phù hộ…"
Từ Tố Hoa,  vốn  tin  thần thánh, giờ đây  chắp tay cầu nguyện.
Mãi  đó, tiếng  chào đời đầy sức sống của em bé mới vang lên trong phòng.
Lúc , ngoài hành lang  chỉ  ba  nữa.
Lục Vân Khuyết lo lắng đến mức     gì.  Từ Tố Hoa và Hoắc Nguyệt Lan  từng trải qua chuyện  nên nhanh chóng bình tĩnh ,  lấy điện thoại thông báo tin vui cho gia đình.
Lục Vân Châu nhận  tin khi đang hẹn hò với Đồ Tú Tú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-771-dai-ket-cuc.html.]
Đồ Tú Tú  thì Tần Tư Đồng và Tô Mộng Dao cũng .
Họ  thì Thịnh Dương và Phó Trạch cũng sẽ .
Thịnh Dương và Phó Trạch  thì hầu như  thể giấu  ai nữa.
Vì , trong lúc Vân Tử Cẩm sinh con, đến khi tiếng  của em bé vang lên, ngoài hành lang  tụ tập một đám đông.
Bác sĩ bước  khỏi phòng, giật  khi thấy cảnh tượng .
Nếu  nhận  vẻ mặt vui mừng của  , bác sĩ còn tưởng   đến gây rối.
Mộng Vân Thường
Trong bệnh viện, chuyện sinh ly tử biệt  hiếm, nhưng  những gia đình  chấp nhận  sự   của   nên đổ  cho bác sĩ.
"Chúc mừng,  tròn con vuông."
Biểu cảm mong đợi  mặt Lục Vân Khuyết lập tức biến thành sửng sốt: "Cái… cái gì cơ?"
Bác sĩ cũng  ngờ  cha   phản ứng như . Chẳng lẽ   mong đợi đứa bé.
"Mẹ tròn con vuông. Còn trẻ mà  lãng tai  ?"
"Bác sĩ đừng để ý đến nó. Hiện tại sức khỏe con dâu  thế nào,  vấn đề gì ?"
Hoắc Nguyệt Lan dù quan tâm đến cháu, nhưng  quên Vân Tử Cẩm mới là  cần  quan tâm nhất lúc .
"Yên tâm, cả hai  con đều bình an. Sản phụ cần nghỉ ngơi thêm một chút,    thể  thăm . Y tá sẽ hướng dẫn cụ thể các lưu ý."
"Vâng, cảm ơn bác sĩ!"
Nghe tin Vân Tử Cẩm  , Hoắc Nguyệt Lan thở phào nhẹ nhõm.
Không lâu , y tá đẩy giường bệnh của Vân Tử Cẩm  ngoài.
"Phòng sinh lúc  mùi khá nặng, chúng   sắp xếp một phòng bệnh khác cho cô Vân. Mọi  vui lòng nhường đường để chúng  di chuyển bệnh nhân."
Mọi  lập tức dạt sang hai bên, nhường lối cho giường bệnh  qua.
Lục Vân Khuyết thấy Vân Tử Cẩm liền nắm lấy tay cô, nhanh chóng theo giường bệnh về phòng mới, những  khác cũng nhanh chóng  theo.
Vân Tử Cẩm nghỉ ngơi một đêm trong bệnh viện,  đó Lục Vân Khuyết đưa cô về nhà ngay. Còn đứa bé. Đã   khác chăm sóc.
Về đến Nam Giao trang viên, Lục Vân Khuyết bế Vân Tử Cẩm  tay, cẩn thận đặt cô lên giường và đắp chăn cho cô.
"Anh đưa em về như thế ,  sợ   con  sẽ nghĩ  thiên vị ?"
Vân Tử Cẩm  vui vì  Lục Vân Khuyết đặt lên hàng đầu, nhưng sự thiên vị quá rõ ràng như  khó tránh khỏi việc đứa trẻ    ý kiến.
"Có ý kiến thì cũng  chịu. Nó  hết  là con của em,  mới yêu nó. Em mãi là  quan trọng nhất."
Lục Vân Khuyết  rõ tình cảm của  dành cho Vân Tử Cẩm và đứa con khác  thế nào.
Vân Tử Cẩm mỉm : "Em  sinh xong, sắc mặt tệ lắm, trông   ?"
Lục Vân Khuyết nắm lấy tay cô, hôn lên mu bàn tay: "Không , vợ   nhất."
Rồi  cúi xuống, thì thầm bên tai cô: "Anh yêu em. Và… cảm ơn em."
Vân Tử Cẩm  sang  , nở nụ : "Em cũng yêu . À…   gì?"
Hai    .
Tất cả những điều họ   với  đều  trong ánh mắt .