"Như mây thấp trời đổ mưa, khi em cất giọng lòng  xao xuyến..."
Hai  vẫn đang trò chuyện tâm tình thì điện thoại của Vân Tử Cẩm reo lên.
Màn hình hiển thị: "Lý Việt Thành."
Vân Tử Cẩm nhướng mày, chẳng lẽ   mượn xe của cô?
"Là  nhà họ Lý đó ? Hắn tìm   việc gì?"
Tô Mộng Dao chỉ liếc  thoáng qua  thấy tên hiển thị  điện thoại của Vân Tử Cẩm.
"Không  nữa, tớ  máy ."
Nói xong, Vân Tử Cẩm nhấn nút .
Tô Mộng Dao  điệu bộ "OK",  hiệu sẽ giữ im lặng.
"Alo!"
"Tử Cẩm ! Trưa nay vui ,  ăn cơm ? Anh đặt bàn ở Lưu Tiên Các ,     cùng ?"
Giọng Lý Việt Thành   chút nịnh nọt vang lên bên tai Vân Tử Cẩm.
"Anh Lý  việc gì cứ  thẳng , em hiện   ở nhà."
Vân Tử Cẩm giữ nguyên tư thế, cố gắng  phát  tiếng động để  bên    thấy tiếng nước.
"À... chuyện tối qua em  ..."
"Anh đang hỏi chuyện chiếc Ferrari LaFerrari đúng ? Hôm nay em  lái xe đó, nếu   mượn thì... để ngày mai .  ngày mai   gọi sớm cho em, muộn là em   ngoài ."
Ngày mai cô  nhiệm vụ tiêu tiền, khả năng cao là sẽ   ngoài.
"Được ! Anh  ngay là Tử Cẩm  rộng lượng mà,  như mấy  khác, đến cái biển  cũng  cho  đụng ."
Có mấy mẫu xe   mua , nhưng Lục Vân Khuyết và những  khác  . Mỗi  hỏi mượn để lái đều khó khăn vô cùng. Bọn họ đề phòng  như đề phòng hỏa hoạn .
"Chỉ cần  Lý thực sự giữ lời hứa tối qua, bảo vệ chiếc xe của em như bảo vệ con ngươi của , em đương nhiên   vấn đề gì."
Nếu trong thời gian mượn xe xảy  chuyện, cô tuyệt đối  chịu trách nhiệm.
"Tất nhiên! Anh là  coi trọng lời hứa nhất,  là !"
Hiếm   chịu cho  mượn xe để thỏa mãn đam mê, Lý Việt Thành lập tức đồng ý  điều kiện.
"Vậy ngày mai  gọi cho em nhé, hôm nay   nhiều nữa, em đang  bạn ở đây."
Vân Tử Cẩm giữ nguyên tư thế quá lâu, chân  bắt đầu tê, chỉ  mau chóng cúp máy để vận động cơ thể.
"Được ,     phiền nữa, Tử Cẩm  tạm biệt!"
"Tạm biệt."
Vân Tử Cẩm cúp máy,  đầu   thấy Tô Mộng Dao đang  cô với ánh mắt đầy tò mò.
"Muốn hỏi gì cứ hỏi ."
Đây cũng   chuyện gì  thể  .
"Người nhà họ Lý đó tìm   việc gì? Tớ  thấy  nhắc đến xe?"
"Tối qua tớ gặp họ ở Vân Cung  1,  Lý thấy tớ lái chiếc Ferrari LaFerrari nên  mượn xe đó."
Vân Tử Cẩm  giấu diếm, đây là chuyện công khai,   gì  che giấu.
"Mượn xe? Tớ nhớ  đó hình như là tay chơi siêu xe, mỗi   mẫu mới đều mua. Hắn  mua  Ferrari LaFerrari ?"
Tô Mộng Dao rõ ràng  nghĩ rằng   chiếc xe mà một thiếu gia Đế Kinh như Lý Việt Thành  mua .
"Có lẽ , nhưng chắc  chỉ  lái vài ngày cho thỏa đam mê thôi, cũng   chuyện gì."
Tô Mộng Dao gật đầu hiểu ý, nhưng nghĩ đến việc Vân Tử Cẩm  chiếc xe mà ngay cả Lý Việt Thành cũng  mua , cô cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Người bạn tình cờ quen  , rốt cuộc còn bao nhiêu bí mật mà cô  .
"Không đúng,    là Ferrari LaFerrari, nhưng hôm nay  lái rõ ràng là Ferrari Enzo! Hai mẫu xe  đều là dòng đại diện của Ferrari,  bộ đều là phiên bản giới hạn,    cả hai!"
Tô Mộng Dao đột nhiên nhận , Vân Tử Cẩm sở hữu hai siêu xe Ferrari phiên bản giới hạn  cầu, giá trị đều lên đến hàng chục triệu.
Mộng Vân Thường
"Haha... Đây là do một vị trưởng bối mua cho tớ, ông   quan hệ rộng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-92-muon-xe.html.]
Bất kể Tô Mộng Dao  tin  , Vân Tử Cẩm vẫn kiên định với lý do .
Dù họ  điều tra cũng  thể tìm  bất kỳ thông tin nào.
"Vậy vị trưởng bối  đối với  thật , tớ nhớ hai mẫu xe  ở Đế Kinh   mấy  mua ."
Ngay cả Lý Việt Thành cũng  mua , ngoại trừ những  thuộc tứ đại gia tộc, cơ bản  ai  khả năng sở hữu.
" , vị trưởng bối  đối với   ."
Tất cả những gì cô  hiện tại đều là do “Tiêu Tùy Tiện” mang .
Không thể ngâm suối nước nóng quá lâu, hai  chỉ ở trong bể  30 phút   ngoài.
"Chúng   gian lều   , tớ nhấn chuông gọi nhân viên gọi món."
Họ  chỉ uống chút rượu và ăn trái cây, giờ bụng  bắt đầu đói.
"Được."
Vân Tử Cẩm   ý kiến, cũng  dậy khỏi bể suối, vịn tay  thành bước lên bờ.
Dùng khăn tắm lau khô   khoác lên .
Tô Mộng Dao  nhấn chuông gọi nhân viên  lâu,    bước .
Hai   lượt gọi món  thích.
Sau khi xác nhận thực đơn, nhân viên nhanh chóng rời khỏi phòng.
Vân Tử Cẩm và Tô Mộng Dao mang rượu và trái cây từ bể suối đến bàn trong gian lều,   ăn  đợi đồ ăn  mang lên.
Tô Mộng Dao lấy điện thoại , thấy  nhiều tin nhắn  .
"Tử Cẩm, tớ  một  bạn  là thấy  ở khu nghỉ dưỡng suối nước nóng, hỏi tớ đang ở phòng nào! Nếu tớ cho cô  qua,   phiền ?"
Tô Mộng Dao  tự ý gọi  khác đến mà hỏi ý kiến Vân Tử Cẩm .
"Không ,  cứ cho cô  qua . Là con trai  con gái ?"
Nếu là con trai, họ sẽ    quần áo.
"Con gái con gái! Nếu là con trai, tớ tuyệt đối   cho họ  em ở phòng nào . Vậy tớ bảo họ qua nhé? Có hai , nhưng  lẽ chúng   đặt thêm một bể suối ở phòng bên cạnh,  thì bể  chật quá."
Phòng họ đặt chỉ  một bể suối đôi, nếu thêm  sẽ quá chật chội.
"Chắc họ tự đặt ."
Mục đích đến đây là để ngâm suối,  đặt bể thì đến  gì?
"Cũng đúng,  tớ  lo nữa."
Tô Mộng Dao lấy điện thoại nhắn tin cho bạn.
Quả nhiên,  lâu    tiếng gõ cửa phòng.
Tô Mộng Dao  để Vân Tử Cẩm động tay, tự   mở cửa.
"Aaaa! Tô Mộng Dao, đồ con bé c.h.ế.t tiệt,  ngâm suối mà  rủ bọn tớ!"
Người  thấy, tiếng  .
Vân Tử Cẩm  thấy giọng  ồn ào ,  ngay  đến  quan hệ   với Tô Mộng Dao.
"Ê ê! Hai  đến cũng  thấy báo  , chúng  chê   gì! Mau  đây, tớ giới thiệu cho hai   bạn mới quen của tớ!"
Tô Mộng Dao dẫn hai  đến  mặt Vân Tử Cẩm.
Hai   rõ ràng  đơn thuần như Tô Mộng Dao, ánh mắt  Vân Tử Cẩm đầy vẻ dò xét.
Một lúc ...
"Con bé c.h.ế.t tiệt,    tìm    như tiên nữ thế ?"
Vân Tử Cẩm: ...
"Cậu   là lừa   chứ?"
Tô Mộng Dao: ….
"Mấy  nghĩ tớ là  thế nào, tớ  đáng tin !"
Tô Mộng Dao lục  ký ức về quá trình quen  Vân Tử Cẩm, xem thực sự  lừa dối  .