Khi  qua lối  mái che dẫn  cổng trường, thấy  giáo viên  đó,  bèn cố ý giữ  cách.
 
Thành  lời    tiếng mưa át mất.
 
 chỉ loáng thoáng   mấy từ: “Chăm chỉ học…  yêu đương… gặp  ở đỉnh tháp… gửi  bản hướng dẫn…”
 
Mãi đến khi  khỏi cổng trường,  mới  rõ một câu: “Dự báo thời tiết  hai tiếng nữa trời sẽ tạnh.”
 
   chẳng còn bận tâm đến thời tiết hai giờ , đầu óc chỉ mải suy nghĩ về câu “gặp  ở đỉnh tháp” .
 
Rốt cuộc là từ chối khéo,  là đợi thi xong  tính?
 
Có lẽ thấy  ngẩn ,  bèn dừng bước.
 
“Sao thế?”
 
“À ,   gì, tớ đang nhắn tin cho  thôi.”
 
“Cậu  rõ lời tớ  lúc nãy chứ?”
 
“Nghe rõ,  bảo gặp  ở đỉnh tháp.”
 
Cậu gật đầu, chỉ  chiếc xe Trần Trác  gọi, lịch sự mời  lên xe để đưa về nhà .
 
 vội lắc đầu: “Không cần ,  tớ  kẹt xe, đợi một lát nữa là tới .”
 
“Được,  đến lúc đó liên lạc nhé.” Nói xong,  trả  cặp cho   lên xe.
 
5
 
Về đến nhà, thấy  ủ rũ, cô em họ tự xưng là quân sư tình yêu hàng đầu liền đ.á.n.h  thấy chuyện, chạy đến ngay.
 
“Cần em giúp ?”
 
 kể  đầu đuôi sự việc cho nó .
 
Em họ chống cằm, phân tích: “Anh   từ chối hẳn, mà đang ám chỉ. Nếu cả hai cùng đậu một trường đại học thì  thể yêu, còn  thì e là khó.”
 
 thấy em họ   lý.
 
Thành tích của  và  vốn  chênh lệch nhiều, việc đậu cùng trường vẫn  hy vọng. Có lẽ   thật sự đang ám chỉ .
 
Vì ,  quyết định tận dụng ba ngày còn  để dốc hết sức .
 
Ăn vội vài miếng cơm,  lập tức lao  bàn học. Dương Kỳ rủ   lễ chùa cầu may,  cũng chẳng buồn để tâm. Sợ cô   phiền,  còn chuyển điện thoại sang chế độ im lặng.
 
Cắm đầu học hai tiếng đồng hồ,  thấy Lục Trầm gửi tin nhắn đến.
 
Lục Trầm: “Lên đường ? Có cần tớ gửi bản hướng dẫn ?”
 
Cậu  quả nhiên  ý với , thậm chí còn giám sát  học hành. Cái “hướng dẫn” mà   chắc là phương pháp học tập ban ngày  đề cập, nhưng những thứ đó   cả .
 
Nhậm Hi: “Không cần.”
 
Để chứng minh   “lên đường”,  chụp  kết quả học tập mấy tiếng qua và đăng một dòng trạng thái chỉ   thấy.
 
“Vốn định  ngoài cùng bạn, nhưng vì   ở bên  trai  thích,   hủy hết các cuộc hẹn, chỉ cắm đầu  học. Hy vọng sẽ thi  điểm , cùng    chung một trường đại học.”
 
Lời ám chỉ của   quá rõ ràng, chỉ chờ   hồi đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hen-uoc-o-dinh-thap/chuong-2-hen-uoc-o-dinh-thap.html.]
 
Vài giây ,  bình luận: “Làm  lắm.”
 
 mừng như điên, vội  khung chat định nhắn thêm vài câu.
 
Kết quả là…    xóa kết bạn.
 
???
 
  chằm chằm  dấu chấm than màu đỏ chói, lòng trĩu nặng suy tư.
 
 gọi em họ đến.
 
Nó liếc qua một cái  thở dài: “Tính sai một nước ,   đang từ chối khéo đấy.”
 
“Vậy tại  còn hỏi  lên đường ?”
 
“Chắc    gửi chị phương pháp học tập thôi. Ai dè chị  đăng một dòng trạng thái tỏ tình sến súa như , ai mà  sợ.”
 
“Hiểu , ban ngày từ chối,   nghĩ chị  hiểu ý. Nên tối đến mới yên tâm quan tâm chuyện học hành của chị. Ai ngờ chị  đường đột tỏ tình,   sợ chị bám riết nên dứt khoát xóa luôn,  ?”
 
“Chuẩn, chính là như thế.”
 
“…”
 
Trước đây,  thường    bảo   từ chối  khác  bao giờ nặng lời, luôn nhẹ nhàng khuyên nhủ hãy chăm chỉ học hành.  chẳng mấy để tâm, hôm nay mới thực sự thấm thía.
 
Lần  nếu  cơ hội,  nhất định sẽ  với  : từ chối  khác thì nên dứt khoát một chút, nếu  sẽ dễ gây hiểu lầm.
 
 bực bội trút giận một hồi.
 
Sau khi điều chỉnh  tâm trạng,  tiếp tục   học.
 
Em họ  hiểu: “Bị từ chối  mà còn chăm chỉ  gì?”
 
“Học cho bản  chứ, mục tiêu đời    chỉ  tình yêu.”
 
Dù  từ chối,  vẫn  nỗ lực thi cho . Đến khi  thể sánh vai cùng ,  sẽ tự tin  rằng:   đạt đến “đỉnh cao”, nhưng   vì .
 
Ngầu lắm chứ!
 
6
 
Vài ngày  là đến kỳ thi.
 
  bài khá , nhưng Lục Trầm thì dường như   suôn sẻ cho lắm.
 
Gặp   ngoài phòng thi,   thấy  ho và còn đeo khẩu trang. Cậu   ý chào hỏi, mà  cũng chẳng .
 
   đoạn đối thoại giữa  và Trần Trác.
 
Trần Trác vui vẻ : “Cậu may thật đấy, cảm cúm liền ba ngày, may mà thi xong ,  thì toi. Mà   ốm đúng lúc  ?”
 
Không  vô tình  cố ý, Lục Trầm lườm  một cái đầy oán hận: “Bị gió độc thổi trúng.”
 
Kỳ lạ thật.
 
   thấy  chút buồn .