7
 
Dương Kỳ  cô   theo đuổi em họ .
 
Tối hôm đó, cô  kéo  đến nhà thi đấu xem Nhậm Việt đ.á.n.h bóng.
 
Ở đó,  gặp Trần Trác và một đám bạn của  . Chúng  chụp ảnh chung, họ còn đăng lên trang cá nhân.
 
 vô thức    lưng Trần Trác, mừng thầm vì  thấy Lục Trầm . Chẳng hiểu ,    gặp   lắm.
 
  vẻ   mừng quá sớm.
 
Khi Dương Kỳ và Trần Trác còn  tán gẫu xong, Lục Trầm  đến.
 
 ngước mắt lên,  may  chạm  ánh  của .
 
Khác với sự bối rối của , ánh mắt  khi  về phía  và Nhậm Việt dường như đằng đằng sát khí.
 
Không  chứ…  thực sự  hiểu nổi.
 
 thích  , nhưng   đeo bám, cũng  ép   yêu ,  lấy tư cách gì mà tỏ  thù địch với  như ?
 
 đành nuốt  lời chào hỏi, tự   lấy đệm  cho Nhậm Việt.
 
“Lão Lục?” Trần Trác thấy  cũng ngạc nhiên: “Khỏi cảm  ?”
 
Lục Trầm cúi đầu lướt điện thoại   xuống ghế khán giả. “Tiện đường thôi.”
 
Trần Trác ngừng  một chút, liếc  : “Thật ? Còn tưởng  thấy ảnh  đăng nên mới đến đấy.” Giọng    chút trêu chọc.
 
Bị Lục Trầm lườm cho một cái cháy mặt.
 
Thật hung dữ!
 
Nửa đầu trận đấu, đội của Nhậm Việt luôn dẫn .
 
Lục Trầm xin tạm dừng,     tự   sân.
 
Trần Trác  chút lo lắng: “Cậu vẫn còn cảm mà…”
 
“Không .” Cậu  cởi áo ngay tại sân.
 
  thấy cơ bụng của  !
 
Tám múi rõ ràng, cơ bắp săn chắc với những đường nét nổi bật. Không ngờ khi cởi áo ,  hình     đến .
 
 ngây   .
 
Bình thường Dương Kỳ  mê trai ,  mà   như  mù, chẳng thèm để ý, chỉ lo giả vờ  tiểu thư thục nữ  mặt Nhậm Việt.
 
Chỉ còn    Trần Trác bắt gặp.
 
 thấy Trần Trác đang cố nhịn . Lục Trầm cũng  theo ánh mắt của  , thậm chí còn cố tình  chậm động tác mặc áo .
 
Mặt  đỏ bừng lên.
 
Cho đến khi   nở một nụ  đắc ý,  mới nhận    cố tình  .
 
Cậu    thích  ,  từ chối  chơi đùa.
 
 là  bệnh nặng .
 
 tự trách bản   kiềm chế ,  từ chối  mà vẫn mê trai, cứ  mãi.
 
Để cứu vãn  thể diện,  kéo Nhậm Việt   “khiên” cứu nguy.
 
Cố tình giúp   lau mồ hôi: “Dùng khăn mà lau,  thì bọn con gái chúng  dễ đỏ mặt lắm.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hen-uoc-o-dinh-thap/chuong-3-hen-uoc-o-dinh-thap.html.]
Thực  cơ bụng trắng trẻo của Nhậm Việt chẳng  gì đáng xem.
 
 Nhậm Việt hiểu tính , chỉ ngẩn  vài giây  như chợt hiểu,  tươi cúi đầu xuống.
 
9
 
Sau khi Lục Trầm lên sân, Nhậm Việt  bắt nạt đến ngơ ngác.
 
Mỗi  đấu với Lục Trầm,   thậm chí còn  chạm   bóng.
 
Lục Trầm dường như  sức mạnh vô tận, các động tác còn vô cùng  mắt.
 
Mỗi  ném bóng  rổ,   còn kéo áo lên lau mồ hôi.
 
Thật là…
 
“Dãi chảy đầy miệng  kìa.” Dương Kỳ .
 
“Không thể nào,  thì , nhưng tính cách   gì.”  nhất quyết  thừa nhận việc  chảy nước miếng, vẫn cứng đầu hơn cả mấy  trai  sân.
 
“Rốt cuộc hai   ân oán gì mà  Nhậm Việt nhà tớ  hành t.h.ả.m thế .” Dương Kỳ tức giận.
 
 đành bịa chuyện: “Cậu  thầm thích tớ, nhưng tớ   yêu, tớ  tập trung học hành.”
 
“Bà chị ơi, mau tỉnh  .” Cô   vẻ  tin lắm.
 
Cuối cùng, đội của Nhậm Việt thua thảm.
 
Kết thúc trận đấu, Nhậm Việt  bệt xuống sàn, nghiến răng nghiến lợi: “Người trường chị là thứ gì ? Nhậm Hi, em cảnh cáo chị,   đừng để em  ngày  gọi   là  rể đấy.”
 
“Hehe, yên tâm  thằng ngốc ạ,    để mắt tới chị  .”
 
“Cậu   thù với nhà em ?”
 
    thù  .
 
    cơ bụng.
 
Lại đang khoe bụng ở gần  nữa, tiếp tục giở trò vén áo.
 
Đáng c.h.ế.t thật!
 
10
 
Lúc giải tán, Trần Trác đề nghị  ăn chung.
 
Dương Kỳ   việc nên  .
 
 còn tưởng Lục Trầm sẽ về nhà nghỉ ngơi vì bệnh, ai ngờ   cũng .
 
“Cậu  uống  rượu ?” Vừa  xuống,  kịp giới thiệu , Lục Trầm  hỏi Nhậm Việt.
 
Cậu  dường như chẳng hề   tên Nhậm Việt, chỉ  so tài với  ,  để Trần Trác chen .
 
Có lẽ    Nhậm Việt là em họ , nên cố tình  bắt nạt?
 
  hiểu .
 
Nhậm Việt  ngạc nhiên, bịa đại: “Tớ  uống  nhiều.”
 
Thực  thằng nhóc  ở nhà  uống rượu trắng với ông nội, tửu lượng  tồi.
 
 cuối cùng cũng hiểu lý do nó kéo  đến đây, nó tìm  cơ hội trả thù Lục Trầm.
 
Lục Trầm  mắc lừa, lập tức gọi  mang rượu lên.
 
  lo lắng cho sức khỏe của Lục Trầm, nhưng  tiện  thẳng.