Quả nhiên,   liếc  một cái đầy tức giận: “Hừ, đỉnh cao?”
 
Không hiểu   tức giận, cuối cùng   còn nghiến răng : “   văn vẻ như học sinh khoa văn, nhưng vẫn câu đó,  với tới . Kể cả khi lên đến đỉnh cao cũng  với nổi.”
 
Xì…
 
“Thôi thì, kính  từ xa.”
 
Mọi : “?!?!”
 
15
 
Sau buổi tiệc đó, mối quan hệ giữa  và Lục Trầm  vẻ hòa hoãn hơn.
 
Để đáp ứng nhu cầu công việc của họ,  dành cả hai ngày cuối tuần ở văn phòng của họ.
 
 và Lục Trầm cũng ngầm hiểu mà bỏ qua những mâu thuẫn  rõ ràng trong quá khứ.
 
 gợi ý cho   về những ý tưởng  thể thu hút hơn,   lắng   nghiêm túc  so sánh .
 
Cậu  cũng hỏi ý kiến  khi gặp khó khăn.
 
Tất nhiên, chúng  vẫn  những xung đột về quan điểm thiết kế.
 
Khi tranh cãi, cả hai  móc mỉa   thương tiếc.
 
 cảm giác giờ  khác .
 
Như hôm nay, khi Dương Kỳ và Nhậm Việt công khai yêu .
 
Hai  họ gửi cho  phong bao lì xì và mời  uống rượu cưới.
 
Còn nhờ    lúc uống rượu để cho họ xem.
 
Vậy là  đến văn phòng của Lục Trầm với  rượu nồng nặc.
 
Nghe mùi rượu, cả bọn vây quanh quan tâm .
 
Đặc biệt là Lục Trầm, nếu   thì  khi tưởng   trúng .
 
Tâm trạng   đặc biệt vui vẻ,  kể chuyện   mua đồ ăn thức uống.
 
Tối còn mời   ăn.
 
Khi về trường, trời đột nhiên mưa.
 
Cậu   siêu thị mua ô: “Chỉ còn một cái thôi, tụi  chen chúc .”
 
  cái siêu thị to đùng, nhưng chẳng tìm  lý do gì để nghi ngờ  .
 
Cái ô nhỏ xíu, hai chúng   dính sát  .
 
Cậu  sợ  lạnh, còn cởi áo khoác của  đắp lên  .
 
Mùi cỏ thơm thoang thoảng từ quần áo   khiến   khỏi bối rối, thỉnh thoảng  đụng  lồng n.g.ự.c rắn chắc của  .
 
Cảm giác  thật sự  dễ khiến   mất kiểm soát.
 
Khi  cố giữ  cách,   còn kéo   gần: “Lại đây, kẻo ướt.”
 
 là đang dụ dỗ, rõ ràng là dụ dỗ mà.
 
16
 
Về đến ký túc xá,  trằn trọc khó ngủ.
 
Cậu  hình như  chút thích ?
 
Chẳng lẽ qua thời gian dài ở bên ,   nhận  sức hút của ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hen-uoc-o-dinh-thap/chuong-6-hen-uoc-o-dinh-thap.html.]
 
  cam lòng, quyết định thích   thêm  nữa.
 
Dù gì cũng là một    trai, giỏi giang, còn  tám múi cơ bụng, ai mà     chứ?
 
Đằng nào cũng là yêu đương,   yêu một    trai  còn  rõ tường tận như  ?
 
 ngày hôm ,   thấy một đàn em mặc áo khoác của  .
 
Này!  suýt nữa  tự rước nhục  .
 
 tự nhủ  tuyệt đối   động lòng thêm  nào nữa.
 
Quả nhiên  đúng.
 
Không lâu , chúng   cãi  chỉ vì kích thước font chữ nhỏ nhặt.
 
Cậu  : “ là khách hàng,   tôn trọng .”
 
  khẩy: “Khách hàng thiếu gu thẩm mỹ.”
 
Đàn  và đàn em của   đều bảo  cứ tự do sáng tạo, chỉ     cứng đầu.
 
Mấy hôm đó tự dưng  thấy ghét  ,   chiều theo ý   chút nào.
 
Cậu  đành cam chịu: “Cậu giỏi,  hơn .”
 
Buồn  thật,     là   từ chối  bằng câu “đỉnh cao gặp ” ?
 
Chẳng    chắc chắn rằng   thể  ngang tầm với   ?
 
Rốt cuộc ai mới là  tự cao đây?
 
Khi  sắp sửa   hết bực bội trong lòng, đàn chị của  và học trưởng của    kéo chúng  .
 
Mối quan hệ  mới hòa hoãn,  một  nữa kết thúc  vui.
 
May mà  sắp    phim tài liệu, tạm thời rút khỏi dự án của họ.
 
Không lâu ,   đàn chị  Lục Trầm cũng rút khỏi dự án.
 
Đàn chị  trộm: “Thích một , dù  che miệng  thì vẫn lộ  qua ánh mắt. Hai  chắc chắn  gì đó với , nhưng em    thì thôi.”
 
Làm gì  chuyện gì chứ? Cái tình cảm đơn phương vớ vẩn của  chẳng đáng nhắc đến.
 
Chủ đề   phim là: Cuộc sống của những  ở tầng lớp thấp trong xã hội.
 
Để ghi  chân thực nhất,   theo dõi những chú công nhân  việc  công trường, những bà  đơn   cõng con  giao hàng.
 
Cũng  cả những gia đình tuyệt vọng bên ngoài phòng cấp cứu…
 
Từ nhỏ   bao giờ chứng kiến nhiều nỗi đau đớn như , suýt chút nữa rơi  trầm cảm.
 
Đàn chị động viên , còn cùng  uống rượu giải khuây.
 
 nghỉ ngơi hai cuối tuần.
 
Gặp Lục Trầm ở thư viện.
 
  bận, vốn dĩ   chào hỏi  .
 
    tỏ  mất lịch sự.
 
Nói chuyện đôi câu,  mới    đang chuẩn  tham gia cuộc thi lập trình máy tính quốc tế.
 
 giơ ngón cái lên: “Chơi lớn thật đấy!”
 
Thật     tham gia  nhiều cuộc thi tầm cỡ , đây    đầu.