Cậu  hừ lạnh: “Chúng  như  thôi.”
 
Lúc  khỏi thư viện, trời  đổ mưa nhỏ.
 
Ô trong thư viện  cho mượn hết.
 
Lục Trầm cởi áo khoác gió của , giơ lên che: “Đi ?”
 
“Đi.”
 
Hai chúng  che chung chiếc áo khoác,   tiễn  đến tận ký túc xá.
 
 đột nhiên tò mò: “Ê, Lục Trầm,  rốt cuộc là  như thế nào?”
 
Cậu  đối xử với  khác lúc thì lạnh lùng, lúc thì ấm áp.
 
Cậu  liếc  một cái, nhàn nhạt : “Người mà   dễ  .”
 
Xì, ai thèm chứ.
 
18
 
Sau đó, tác phẩm của  đoạt giải.
 
Cậu  cũng giành quán quân trong cuộc thi lập trình.
 
Vì    nhiều  đoạt giải, nhà trường quyết định  một buổi phỏng vấn đặc biệt.
 
Vì ,  và nhóm  phim đến phỏng vấn    buổi lễ trao giải.
 
Chúng  trò chuyện về quá trình   vượt qua khó khăn và một  điểm kiến thức chuyên môn.
 
Đến phần hỏi đáp tự do, đột nhiên  nhớ đến câu “gặp  ở đỉnh tháp” năm đó.
 
  trêu chọc: “Lục Trầm ,  còn nhớ vài ngày  kỳ thi đại học  hẹn ước với ai ?”
 
 tưởng   sẽ nhớ  lời   ,  chúng  sẽ  hòa.
 
 cứ nghĩ khoảnh khắc  sẽ là lúc chúng  giảng hòa.
 
Kết quả,   mặt mày u ám   một lúc.
 
Nghiến răng nghiến lợi : “Chẳng  hẹn ước gì cả, chỉ  một kẻ lừa gạt,  đợi cả đêm  đỉnh tháp.”
 
 cố nhịn ,  chút hả hê: “Thế ? Bảo     cảm. Ha! Ban đầu  cũng định đến đỉnh tháp mà.”
 
Mặt   càng lúc càng đen,   như  xuyên thấu qua : “Vậy tại   đến?”
 
Hừ! Cậu còn dám hỏi? Đừng trách  châm chọc.
 
“Ban đầu Dương Kỳ rủ  , nhưng trùng hợp ,  cũng   khác lừa. Người  hẹn  ‘gặp  ở đỉnh tháp’, thế là  vùi đầu  học,     xóa kết bạn luôn.”
 
    đầy tà ý, mong thấy  chút hối   mặt .
 
 ,   nhíu mày, mặt càng đen hơn: “Dương Kỳ? Vậy tức là từ đầu    ý định đến gặp , chỉ đang qua loa với  thôi?”
 
Ơ?   bối rối. “ qua loa với  hồi nào?”
 
“Hừ~ Còn cứng miệng? Tối hôm đó, hẹn gặp tám giờ tại đỉnh tháp,    đăng bài vòng bạn bè hủy hẹn    ?”
 
Cậu  còn tỏ  tội nghiệp tự giễu: “Chỉ    ngốc mới tin ,  đợi cả đêm  cơn bão ở đỉnh tháp.”
 
 c.h.ế.t lặng,  chuyện  vẻ  đúng lắm.
 
“Cậu   là ‘gặp  ở đỉnh tháp’ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hen-uoc-o-dinh-thap/chuong-7-hen-uoc-o-dinh-thap.html.]
 
“Cái gì mà ‘gặp  ở đỉnh tháp’ chứ?”
 
Nói xong,   bỗng ngẩng đầu lên, như bừng tỉnh: “Không lẽ bài đăng đó  đăng là cho  xem?”
 
“Ừ, chỉ    thể thấy.”
 
Mặt   tái xanh,  kinh ngạc  vui mừng: “Vậy tức là  hẹn  ở đỉnh tháp,    nhầm thành ‘gặp  ở đỉnh tháp’?”
 
 yếu ớt gật đầu.
 
“Còn   gọi là ‘Lợn’ để chọc tức  là ai?”
 
“Hả? Không, đó là em trai  mà.”
 
“Em trai ?”
 
“Ừ, em họ  đấy. Cậu    nó ? Còn gọi nó là tiểu Nhậm ca nữa.”
 
Cậu  dường như sắp vỡ vụn, mặt đầy tuyệt vọng: “ gọi   là ‘đương nhiệm ca’.”
 
Đương nhiệm ca? Thì    hề  ù tai!!!
 
Cậu   tức  buồn , đưa tay lên tự vỗ trán , vô cùng hối hận.
 
Đàn  và đàn em trong đội  phim  nhịn  nữa, bật  ha hả.
 
 mới chợt nhớ  vẫn đang ghi hình.
 
“Đoạn  cắt  nhé.”  cầu xin.
 
19
 
Đàn : “Cắt gì chứ? Phải để   chứng kiến cuộc chiến tình yêu của hai ,  ho thế cơ mà. Tạm dừng ghi hình , để  gian  cho câu chuyện tình yêu  còn kịp.”
 
Lúc rời , đàn  còn trêu chọc: “Hai    mà đỗ  trường chúng  thế?”
 
Không ,  thật sự  !!!
 
 và Lục Trầm   một lúc lâu,  cả hai bật .
 
Cậu  đột nhiên trở nên dịu dàng,  nắm tay  nhưng   dám vội vàng.
 
Cậu  hỏi: “Nhậm Hi, tớ vẫn  thể theo đuổi  chứ?”
 
 chợt nhớ  cô đàn em    khoác áo khoác hôm .
 
Cậu  giải thích: “Đừng suy nghĩ linh tinh, cô   bạn trai . Lúc đó cô  đau bụng, nên mượn áo khoác của tớ thôi. Tớ là  độc , cũng chẳng nghĩ gì nhiều.”
 
Cậu  dừng  một lúc,  như  chút vui mừng: “Vậy là khi đó   bắt đầu ghen , nên mới tìm cớ gây sự với tớ đúng ?”
 
Được ,  thừa nhận cũng  chút ghen.
 
   , chỉ liếc xuống bụng  .
 
Cậu  lập tức hiểu ý: “Muốn sờ cơ bụng ?”
 
“Cho  sờ, nhưng   để tớ theo đuổi .”
 
 giả vờ ho khẽ: “Nhanh quá,    kiểu  như .”
 
Cậu   thấu sự cứng đầu của , trực tiếp nắm tay  đặt lên bụng .
 
Qua lớp áo,  cảm thấy  khó cưỡng .