Có lẽ vì   quá kích động, bố   kinh ngạc.
Giống như  từng  đến những chuyện .
Ông im lặng một lúc lâu  : "Con cũng  tính  thế nào , nhưng bà  dù  cũng vì   cho con."
Trong khoảnh khắc đó, lời của bố như sét đánh ngang tai.
  đó,   tê liệt.
Một câu "vì   cho con" chính là sự ràng buộc đạo đức lớn nhất đối với .
Họ  từng hỏi cảm xúc của  ?
 từng nghĩ rằng, bố  là giáo viên chủ nhiệm nên quá bận rộn, nên  lẽ chỉ  sơ qua về những hành động của .
 bây giờ xem ,   .
Ông   thứ, nhưng  ngầm đồng ý với hành động của .
"Ăn sáng ,   xin  , bà  hôm nay còn  uống thuốc cao huyết áp."
Bố    đầy ẩn ý,      ngoài.
"Bố."
 đột nhiên gọi ông .
"......" Ông dừng   .
"Trong lòng thầy cô, việc học luôn là quan trọng nhất ?"
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"......" Ông đẩy kính, "Tất nhiên."
"Học là thiên chức của học sinh."
Ông vẫn nghĩ  thật kỳ lạ.
 chỉ cảm thấy buồn.
"Con hiểu ."  thỏa hiệp.
"Ừ, bố  con  hiểu chuyện. Cháo là  dậy sớm nấu, bánh bao là từ phố cổ, đều là món con thích, ăn lúc còn nóng."
Bố  tỏ   hài lòng, dặn dò xong liền  ngoài.
   bàn,  bữa sáng yêu thương họ chuẩn .
Vừa ăn  .
Ăn xong,    nhà vệ sinh rửa mặt.
Sau đó  xin  .
Mẹ   hài lòng, bố  cũng  hài lòng.
Không ai hỏi   vui .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hen-voi-lop-truong-dai-hoc-thanh-hoa/chuong-18-2.html.]
 báo cáo đầy đủ kế hoạch thi nghiên cứu sinh,     đến trường.
Ra khỏi thang máy,  gửi cho Văn Tu một tin nhắn  WeChat.
"  đến Tô Châu, mua vé lúc mấy giờ thì hợp lý?"
Cậu  dường như  hề ngạc nhiên.
"Ừ,   mua vé cho , còn một tiếng rưỡi nữa,  bắt taxi đến sân bay ."
Nói xong,   gửi cho  một bản hướng dẫn bay đơn giản kèm theo bản đồ khách sạn.
  ngạc nhiên, dường như    chuẩn  sẵn  thứ.
Cậu  lấy thời gian  ?
Trên đường đến sân bay,  nghĩ về việc lát nữa gặp Hạ Hạ nên  thế nào, giải thích  ?
Trong lòng  tránh khỏi lo lắng.
Ngay lúc đó,  nhận  tin nhắn từ Hạ Hạ.
"Viên Viên,    Tô Châu chơi ? Hai ngày nữa sinh nhật tớ, Văn Tu  thẻ miễn phí ở khách sạn bên đó, tớ, Chu Duy, bọn tớ ba  định  chơi vài ngày,  cùng bọn tớ nhé?"
"Cậu  cùng tớ nhé, nếu  thì hai nam một nữ, tớ sẽ  ngại."
 do dự vài giây,  trả lời: "Được."
"Sao đồng ý nhanh thế?"
"Sao,   giam đến phát điên  ?"
 thấy tin nhắn của Hạ Hạ mới nhận   trả lời  vẻ  nhanh.
"Cậu  xem..."  đáp , lòng  chút lo lắng.
"Ừ, dù   đến là  ,  cần mang theo nhiều đồ, bọn tớ đợi  ở Tô Châu."
"Được."
Ngồi trong phòng chờ,  vẫn cảm thấy  chút nghi hoặc.
Sao  trùng hợp thế, Hạ Hạ cũng gọi  ?
Trong chuyện   bàn tay của Văn Tu ,  đoán là .
      mục đích gì đối với .
Trên máy bay, suy nghĩ suốt ba tiếng,  vẫn  hiểu.
 thành tích khá bình thường, vẻ ngoài... đối với  như  , chắc là cũng bình thường đến   gì bình thường hơn,  và   gần như   chuyện hồi cấp ba, hơn nữa   học ở Thanh Hoa,  học ở Tây Hoa, cách   xa.
Từ bất cứ góc độ nào,   cũng  thể thích .
Suy  nghĩ , tổng kết một câu, ban đầu   chỉ vì  là bạn của Chu Duy,  đó là vì quan hệ với Hạ Hạ, cuối cùng  lẽ là do thương hại.
Nghĩ ,  cảm thấy nhẹ nhõm.