Đến nơi, cả hai chúng  đều sững sờ. Đây chính là nơi hôm qua chúng   chôn con lợn, nhưng bây giờ  mặt đất xuất hiện một cái hố, trong hố chỉ còn  chiếc bao tải rách, còn x.á.c con lợn mặt  thì biến mất.
 
 nhớ rõ hôm qua chúng   dẫm đất cho thật chặt mà.
 
Sao  thế ?
 
Phản ứng đầu tiên của  là  thú hoang qua đây và đào x.á.c con lợn lên.
 
  suy nghĩ  với Lý Lão Nhị.
 
"Không  thú hoang , chỗ  gần làng quá, mấy con thú trong núi khôn lắm, chúng sẽ  đến những nơi  . Hơn nữa, cháu  xem, đất ở đây như  đẩy từ trong  ngoài, chỉ  một khả năng thôi..."
 
"Ý chú là, con lợn con mặt  hôm qua  ch//ết hẳn,  khi chúng  rời , nó  tự chui ?"
 
 run rẩy  tiếp.
 
Lý Lão Nhị quan sát kỹ mặt đất, chỉ  vài dấu chân  nền đất.
 
Nhìn theo hướng tay ông chỉ, quả nhiên đó là dấu chân lợn, là dấu chân  nhỏ, kéo dài  sâu trong rừng.
 
Mùa đông, lá  cây  núi  rụng gần hết, chỉ còn  những cành khô và lá mục, che khuất phần lớn ánh sáng mặt trời.
 
Lúc , đầu óc  rối bời, chỉ  mau chóng  trở về.
 
Trời đang sáng rõ, nhưng trong rừng sâu, ở những nơi ánh sáng mặt trời  chiếu tới, bầu  khí ẩm thấp lạnh lẽo,  cứ  cảm giác như  thứ gì đó đang dõi theo chúng .
 
"Chú Lý, về thôi,  cháu thấy chỗ  rợn  quá, cứ  cảm giác như  thứ gì đó đang  chúng  ."
 
Lý Lão Nhị trông bình tĩnh hơn  nhiều,   giục, ông liền dẫn  xuống núi.
 
Về đến nhà, nét mặt sợ hãi của  khiến bố chú ý.
 
Sau khi hỏi han,  kể  những gì  xảy   núi cho bố .
 
Ông vẫn tỏ   bình thản.
 
"Có lẽ con lợn đó vẫn  ch//ết,  đó nó tỉnh  thôi,  gì lạ ."
 
" rõ ràng con  thấy nó  tắt thở  mà, con và chú Lý đích  chôn nó, chắc chắn  thể nhầm ."
 
"Với cả, cái ch//ết của Tiêu thợ m.ổ hôm nay, con nghĩ chắc chắn  liên quan đến con 'yêu tinh lợn' ."
 
"Yêu tinh gì chứ,   nhảm. Đừng  Lý Lão Nhị  bậy, ông  xưa nay vốn mê tín, trong thời gian con   nhà, bố thường thấy ông    ngoài  ban đêm, cũng chẳng  là  gì."
 
Bố   khổ,  mắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/heo-mat-nguoi/chuong-3.html.]
 
  cứ  cảm giác hai chuyện   liên quan đến .
 
Sau bữa trưa, chuyện con "yêu tinh lợn" sống   lan truyền khắp làng.
 
Cũng như , hầu hết dân làng đều tin rằng cái ch//ết của Tiêu thợ m.ổ chắc chắn là do "yêu tinh lợn" gây ,  thể  khi  ông  ném ch//ết hôm qua, nó  hồi sinh  buổi tối và   trả thù.
 
Cái ch//ết của Tiêu thợ m.ổ cũng gián tiếp chứng minh cho giả thuyết .
 
Thậm chí   còn  rằng con lợn con mặt  đó là con của Lý Lão Nhị.
 
…
 
Nhiều năm , Lý Lão Nhị từng cưới vợ, mỗi tối dân làng đều  thể  thấy tiếng ân ái phát  từ nhà ông .
 
  bao lâu , vợ của ông mắc bệnh và qua đời.
 
Dân làng đồn rằng vợ ông do  "vui chơi" quá đà mà ch//ết. Từ đó,  ai dám giới thiệu vợ cho ông nữa.
 
Ai  dám gửi gắm con gái cho một  đàn ông như thế chứ?
 
Giờ đây, Lý Lão Nhị  ngoài ba mươi, đêm nào cũng cô đơn, khó mà ...
 
Trước những lời đồn đại như , dĩ nhiên Lý Lão Nhị  thừa nhận.
 
Ông chỉ nhớ  một đêm nửa năm , trong chuồng lợn phát  tiếng lợn kêu gào.
 
 vì trời khuya quá mệt, ông nghĩ chắc lợn đói  kêu thôi, nên  để ý. Có lẽ  chuyện bắt đầu từ lúc đó.
 
Nghe hết những lời đồn thổi,  vẫn tin rằng khả năng lớn là "yêu tinh lợn" đang trả thù.
 
Sáng hôm đó, cảnh sát  đưa th/i th/ể , cũng như hỏi thăm và lấy lời khai của  dân trong làng, ai cũng  Tiêu thợ m.ổ   thù oán với ai cả.
 
Còn chuyện "yêu tinh lợn", cảnh sát chỉ  và bỏ qua,  để tâm.
 
Sau khi điều tra kỹ lưỡng, cảnh sát kết luận rằng Tiêu thợ m.ổ  thể  ăn  thứ gì đó gây ảo giác, khiến ông   ngừng thèm ăn, cuối cùng ch//ết vì ăn quá no.
 
Cụ thể là gì,  đợi kết quả khám nghiệm tử thi mới .
 
Vài ngày , cảnh sát thông báo rằng trong  dày của Tiêu thợ m.ổ  tìm thấy mảnh vụn nấm. Qua xét nghiệm, họ phát hiện đó là một loại nấm độc.
 
Loại nấm   tác dụng gây tê liệt thần kinh. Sau khi uống nước nấu từ loại nấm ,  dày sẽ mất cảm giác, khiến   cảm thấy ăn mãi  no, càng ăn càng đói.
 
Cảnh sát  lục soát nhiều  trong nhà Tiêu thợ m.ổ nhưng  tìm thấy loại nấm , hy vọng  dân  thể cung cấp manh mối.
 
 ai sống ở vùng quê đều  rằng mùa đông nấm  hiếm, chỉ   mùa xuân hoặc hè khi trời ẩm ướt mới  nấm.