"Rõ, đội trưởng."
 
Nghe xong chỉ thị của chú Cường, hai  họ nhanh chóng  lo việc của .
 
"Còn cháu thì  ạ? Cháu  thể giúp gì  ?"  hỏi với chút hào hứng.
 
"Cháu , cứ  cùng với chú là  ," chú Cường mỉm  xoa đầu  và dẫn  trở về nhà.
 
Chú gọi bố    và hỏi:
 
"Chào  chị, trong  hai tuần trở  đây,   thấy điều gì bất thường từ nhà Lý Lão Nhị ?"
 
"Chuyện bất thường ư? Không  gì cả. Mùa đông ở quê   việc gì , chúng  thường tắt đèn  ngủ sớm, lắm lúc chỉ xem tivi  khi ngủ thôi. Chúng    thấy gì từ nhà Lý Lão Nhị cả,"   trả lời.
 
"Có chứ,   ? Em quên  ? Hôm ,  một đêm trong tuần , lúc  hai ba giờ sáng, em  đ.á.n.h thức bởi tiếng cãi  mà?" bố  nhắc nhở.
 
Mẹ  như chợt nhớ :
 
"À đúng !  là  ngủ  nông, chỉ cần chút tiếng động là tỉnh giấc. Đêm hôm đó,  hai giờ sáng,   đ.á.n.h thức bởi tiếng cãi vã  lớn từ nhà Lý Lão Nhị.    rõ họ cãi  chuyện gì, nhưng cảm giác như họ đang cãi  gay gắt, thậm chí còn  tiếng xô ngã bàn mạt chược.   gọi chồng  dậy để bảo   sang xem  chuyện gì, nhưng khi    tỉnh thì    thấy tiếng động gì nữa. Chúng  thấy im ắng nên cũng  để ý nhiều, sáng hôm   ngoài cũng  thấy gì bất thường."
 
"Bàn mạt chược? Cãi ? Ở nhà Lý Lão Nhị thường   đến đ.á.n.h mạt chược ?" chú Cường suy nghĩ một chút  hỏi tiếp.
 
"Ồ, dĩ nhiên , nhiều lắm.  họ đều    trong làng, nên chúng    họ là ai. Họ thường đến   mười giờ tối và rời   tầm năm sáu giờ sáng. Vì trời lạnh, họ chỉ đ.á.n.h mạt chược cho vui thôi, nên chúng   để ý và  báo cáo.  giờ nghĩ , liệu  chuyện gì xảy   nhỉ?" bố  bắt đầu tỏ  lo lắng.
 
"Không  gì , chỉ là thói quen nghề nghiệp thôi mà," chú Cường  ,  tiết lộ thêm điều gì. Dĩ nhiên,  cũng    thêm, sợ rằng nếu  điều gì đó, họ sẽ  cho  tham gia tiếp, và việc   điều tra cùng cảnh sát là điều mà nhiều  con trai mơ ước.
 
Trong lúc chúng  đang trò chuyện, Lão Lý –  cảnh sát già –   trở   khi gọi điện. Ông gật đầu với chú Cường, báo hiệu  việc   sắp xếp xong xuôi.
 
"Thôi, chúng  sẽ  một vòng quanh làng,   phiền  chị nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/heo-mat-nguoi/chuong-7.html.]
 
À', Điền Hưng, thằng bé  khá thông minh đấy. Giờ  cũng đang cần thêm một trợ thủ,  chị  phiền  nếu cho nó  cùng chúng  ?"
 
Chú Cường  dậy với vẻ áy náy khi hỏi bố  .
 
"A,   gì ! Thằng bé từ nhỏ  nhanh nhẹn,  giúp đỡ cảnh sát là điều  chứ . Chúng    ngăn cản. Mà theo các chú, nó  theo chắc cũng   nguy hiểm gì  nhỉ?"
 
Thật lòng mà ,  đang định mở lời xin  theo chú Cường, nhưng  ngờ chú  tự đề xuất , điều đó khiến  đỡ  giải thích với bố .
 
"Điền Hưng, cháu  nhà của lão thợ m.ổ ở  ? Chú  đến nhà ông  xem thử."
 
"Cháu  chứ, nhà ông   ở cuối làng, là căn nhà cuối cùng."
 
 dẫn đường  về phía nhà lão thợ m.ổ ở cuối làng. Mọi  trong làng đều  nhà  hiện đang  bốn cảnh sát ở trọ, nên khi thấy  dẫn họ  qua, ai cũng đoán . Dọc đường,  nhiều  nhiệt tình chào hỏi chúng , và cũng  vài  tò mò hỏi về tình hình vụ án.  chú Cường chỉ mỉm  đáp ,  tiết lộ điều gì thêm.
 
Làng của chúng   lớn lắm,  từ đầu đến cuối làng chỉ hơn một cây , tất cả các ngôi nhà đều  dọc theo một con đường, vì  việc tìm nhà của ai đó là  dễ dàng.
 
Khi  đến nhà của Tiêu thợ m.ổ, thấy cửa chính đóng chặt, bức tường quanh nhà cao hơn hai mét.
 
Lúc đó  nghĩ chắc nhà   ai, vì thường ngày chỉ   Tiêu thợ m.ổ sống ở đây.  khi  đến gần cửa, bất ngờ  thấy tiếng cãi vã từ bên trong vọng . Tiếng đầu tiên   là giọng của một phụ nữ, âm thanh vang dội, khiến  đối diện dường như  thể đáp trả .
 
"Anh bảo  sẽ chăm sóc  cho em trai , đây là cách   đấy ? Cờ bạc  , các  thậm chí còn  những chuyện  tưởng nổi, ..."
 
Người phụ nữ   đến đó thì đột nhiên im lặng, như thể miệng  bịt kín. Chú Cường  hiệu cho  tiến đến gõ cửa.  bước tới và "cộc, cộc" gõ hai cái.
 
Sau khi tiếng gõ cửa vang lên, trong sân   tiếng   vọng .
 
"Anh  bức ch//ết  , Vũ Hữu Tài?"
 
Nghe thấy    ,  lên tiếng gọi  bên trong: