Trong đó, "Quảng Văn Tư" chuyên thu thập thông tin trong thiên hạ, từ động thái của các chư hầu cho đến những chuyện vặt vãnh ở địa phương; "Uyên Bác Tư" thu nhận các kỳ nhân dị sĩ trong thiên hạ, đầu là Cửu Văn đạo nhân, giỏi thuật kỳ môn độn giáp, trong Tư còn những thợ tay nghề cao siêu, nghiên cứu ít thứ mới lạ; "Hoàng Bạch Tư" thì phụ trách vơ vét tiền bạc cho triều đình, trong Tư là lũ hám tiền, nghĩ đủ cách kiếm tiền. Họ dám bán thông tin từ Quảng Văn Tư cho các chư hầu, cũng dám sản xuất hàng loạt những thứ của Uyên Bác Tư để bán cho các thế gia quý tộc ham hưởng lạc ở địa phương, vơ vét tiền bạc khắp nơi.
Cuối cùng là Thiên Cơ Doanh. Ba năm , Doanh quốc cữu từ chối hôn sự của Mân hầu mặt các chư hầu, còn hoàng đế bẽ mặt Yến hầu, khiến hai vị chư hầu liên thủ khởi binh, lấy danh nghĩa "thanh trừng gian thần bên cạnh vua", yêu cầu hoàng đế giao gian thần Doanh quốc cữu.
Thiên Cơ Doanh chính là lúc đó ngang trời xuất hiện. Không chỉ đại bại quân đội của hai vị chư hầu, mà chủ soái Doanh quốc cữu còn cầm thánh chỉ của hoàng đế, khép hai vị chư hầu tội nghịch tặc, lượt xuất binh đến hai nơi, phá thành bắt . Khí thế hùng dũng đó khiến các chư hầu danh sợ mất mật.
Sở Ngôn đột nhiên đẩy bộ thẻ tre bàn xuống đất. Tiếng động lớn đám tỳ nữ hầu hạ trong phòng giật nảy , vội vàng quỳ xuống, dám hó hé.
Bích Loa bưng bánh nhà, thấy phu nhân nhà đang nổi giận, tuy cũng sợ hãi nhưng vẫn bước qua những thẻ tre rơi vãi đất, đặt bánh lên bàn, mới hỏi: "Phu nhân vì nổi giận ạ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Sở Ngôn đỡ trán, nhắm mắt, một lúc lâu mới thốt một câu: "Không gì."
Bích Loa dám hỏi thêm, chỉ thể những lời , cố gắng Khang phu nhân vui lên: "Cuối năm phu nhân thể cùng thế tử đến kinh thành, chắc hẳn sẽ gặp các tỷ bên nhà đẻ, phu nhân nên chuẩn cho chu đáo mới . Nô tỳ trong phủ một tấm lụa là quý giá, là của hồi môn của ruột thế tử, là nô tỳ lấy về, may cho phu nhân một chiếc váy nhé?"
Sở Ngôn mở mắt : "Đi lấy , nhớ báo cho thế tử một tiếng."
Bích Loa: "A? ... nếu thế tử , e là sẽ đồng ý ạ."
Sở Ngôn cảm nhận sâu sắc rằng con đường phía thật mịt mờ, nhưng vẫn chuyên nghiệp : "Kệ nó đồng ý , , chẳng lẽ nó còn dám cho?"
Khang Nghị trong cốt truyện gốc tự nhiên là dám, chỉ dám mà khi còn chạy đến chửi mắng cô. Còn Khang Nghị bây giờ thì ... Sở Ngôn thử xem thể chọc giận . Nếu thể, chỉ hy vọng Nhược Cát thể việc của , đem những hành động quá đáng của cô tuyên truyền ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hinh-tuong-khong-the-sup-do/chuong-183.html.]
Trong thành Ung đô một tòa nhà tọa lạc ở nơi hẻo lánh, cảnh sắc thanh u, tên là U Cư.
Bên trong U Cư hòn non bộ và hồ nước. Phía hồ nước còn một ngôi nhà tre tinh xảo, một nửa treo lơ lửng mặt hồ, một mặt tường, thể thẳng khung cảnh tuyệt bên ngoài.
Tấm lụa là quý giá rủ xuống từ mái hiên, khẽ bay lên theo làn gió nhẹ.
Sau tấm lụa, một nam tử áo xanh ngay ngắn bàn, vẫn đang thất thần.
Nam tử ba phần tương tự với Hoàng hậu, mệnh danh là nhất mỹ nhân mười ba châu. Điểm khác biệt là so với vẻ diễm lệ của Hoàng hậu, nét mày của thêm vài phần khí chất u buồn.
Trên áo xanh của nam tử vẽ hình cây trúc bằng mực, mái tóc dài buông xõa vai, phảng phất một cảm giác thoát tục, khiến cả tựa như tiên nhân giáng trần, cao quý thể với tới.
"Ta đoán ngay là ngươi ở đây mà."
Một giọng vang lên. Nam tử nghiêng đầu, gọi đến: "Vĩnh Ích."
Người đến tên là Vệ Toàn, tự Vĩnh Ích, trông thì văn nhã tú khí nhưng tính cách phóng khoáng, hoạt bát, là bạn của nam tử.
Vệ Toàn đến xuống bên cạnh nam tử, đặt một vò rượu lên bàn cùng với hai chiếc chén, : "Tranh thủ lúc '' tỉnh, nào, uống với một chén."