Chị em gặp , Tiêu Thấm kéo Hổ Nữu xem xét kỹ lưỡng.
Cô bé mới 17 tuổi cuối gặp mặt, bây giờ trưởng thành. Vóc dáng tuy nhiều đổi lớn, nhưng gầy , gương mặt tròn trịa ngày xưa bây giờ những đường nét đẽ. Ngũ quan vẫn ngây thơ như cũ, nhưng nhiễm thêm vẻ duyên dáng của một con gái.
Xuân Trản sớm khi thấy Hổ Nữu, cho chuẩn quần áo, nước ấm và một bàn đồ ăn ngon. Đợi hai hàn huyên xong, Hổ Nữu ăn no bụng, Xuân Trản liền giao tiểu thiếu gia cho Tiêu Thấm, còn thì thành thạo dẫn Hổ Nữu tắm rửa quần áo.
Khi tắm xong ngoài, Hổ Nữu bộ váy lâu mặc, tung tăng chạy đến bên cạnh Tiêu Thấm, phát hiện Tiêu Thấm đang ôm một đứa trẻ trong lòng, thể nào rảnh tay .
Hổ Nữu từ bên trái Tiêu Thấm vòng sang bên , từ bên vòng sang bên trái, phát hiện thế nào cũng thể nào kéo tay Tiêu Thấm, tức khắc liền xem đứa trẻ trong lòng Tiêu Thấm vô cùng phiền phức.
Đứa trẻ nhận địch ý của Hổ Nữu, còn vẫy vẫy bàn tay nhỏ nhắn của với Hổ Nữu.
Hổ Nữu cau mày, nghĩ xem thế nào để đuổi đứa trẻ vướng bận .
khi phát hiện đứa trẻ chìa bàn tay nhỏ bé mập mạp của về phía cô, trong lòng bàn tay là một viên kẹo mạch nha chảy, cô giãn mày .
Cô lấy viên kẹo từ tay đứa trẻ, mặc kệ biểu cảm đột nhiên của đứa trẻ, tự cảm thấy đứa trẻ vướng bận cũng coi như chút hiểu chuyện.
Lát , Tiêu Khải Minh và những khác trở về phủ. Cả nhà xuống ăn một bữa cơm đoàn viên. Vì Hổ Nữu quấy cho Tiêu Thấm , Tiêu Thấm liền ở Hầu phủ thêm một đêm.
Những ngày đó liền phảng phất như trở về hai năm . Hổ Nữu chạy qua giữa Hầu phủ và quân doanh. Duy nhất điều khác biệt là, phạm vi hoạt động của cô thêm một nhà chồng của Tiêu Thấm.
Nhà chồng của Tiêu Diễn ban đầu cũng chút sợ hãi đối với Hổ Nữu, nhưng khi phát hiện Hổ Nữu ngoài việc ngốc nghếch, trông cũng khác gì những cô bé bên cạnh, liền cũng trở nên vô cùng hoan nghênh vị tiểu nha đầu thuần khiết, đáng yêu .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hinh-tuong-khong-the-sup-do/chuong-52.html.]
Ngay cả khi đến lễ hội hoa đăng hàng năm, họ cũng nhớ đến Hổ Nữu, còn lo lắng An Quốc Hầu và thế tử bận rộn công vụ, ai đưa Hổ Nữu ngoài chơi, vì thế đặc biệt đón cô đến, cùng họ ngoài.
Ngày hôm đó trời lạnh, Hổ Nữu một bộ áo bông ngắn tay tỳ bà màu trắng nguyệt, khoác ngoài một chiếc áo nửa tay cổ vuông màu xanh cám, váy mã diện rủ xuống, đầu búi tóc kiểu thiếu nữ xuất giá, đeo một đống trâm cài, trang sức lục lạc rung rinh.
Trên đường phố đông đúc náo nhiệt, những chiếc hoa đăng mắt treo dọc hai bên đường.
Hổ Nữu ngoan ngoãn theo Tiêu Thấm, mãi cho đến khi thấy một chiếc hoa đăng hình con thỏ tinh xảo, xinh , xem thêm vài , cô liền buông tay đang nắm lấy tay áo Tiêu Thấm .
Chỉ trong nháy mắt, đám đông tách họ .
Hổ Nữu ngây chiếc hoa đăng hồi lâu, qua tìm Tiêu Thấm, chút luyến tiếc rời chiếc hoa đăng hình con thỏ.
Sau một hồi rối rắm, ngay lúc cô cuối cùng đưa quyết định, chuẩn tìm Tiêu Thấm , thì cầm chiếc hoa đăng hình con thỏ xuống.
Tầm mắt của Hổ Nữu đuổi theo chiếc hoa đăng, chuyển sang lấy nó — đó cao hơn Hổ Nữu nhiều, cô ngẩng đầu mới thể thấy rõ mặt .
Người đó thanh toán tiền hoa đăng, đầu đối diện với biểu cảm rõ ràng vui của Hổ Nữu, dừng một chút, lẩm bẩm như đang với chính : “Sao trở nên kiêu kỳ như ?”
Hổ Nữu chớp chớp mắt, hai tay vô thức nắm lấy tay áo.
Người đó chú ý đến động tác nhỏ của Hổ Nữu, “chậc” một tiếng, như thể kiên nhẫn, trực tiếp nhét cây gậy gỗ nhỏ của chiếc hoa đăng tay Hổ Nữu.
Trí nhớ của Hổ Nữu kỳ quái. Có một chuyện cô chớp mắt là thể quên mất, nhưng một chuyện, cô thể nhớ mãi, nhớ nhiều năm cũng quên.