Khi một nam một nữ mặc tẩm y  binh lính áp giải , màn bình luận lúc  bắt đầu sôi sục.
 
[ Tỷ  ,  tuyên bố nam nữ chính ngọt lịm tim luôn ! ]
 
[ A a a a a nam chính yêu quá trời,  sắp ghen với em bé nữ chính mất thôi! ]
 
[ Con tiện nữ phản diện c.h.ế.t tiệt   thể c.h.ế.t   ! Dám dẫn  đến phá đêm động phòng hoa chúc của nam nữ chính! ]
 
[ Ha ha, đáng tiếc là muộn  haha, nam chính sớm  cùng bé cưng của chúng ... hẹ hẹ hẹ ! ]
 
Màn bình luận đồng lòng ca ngợi tình yêu tuyệt  của Dạ Lan và Tất Huỳnh, đồng thời mắng chửi, chỉ trích  thậm tệ.
 
Ta nheo mắt, ánh mắt hướng về đôi nam nữ  bước .
 
Nữ tử quỳ  mặt đất, gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch,  hình run rẩy toát lên vẻ yếu đuối đáng thương.
 
Nàng gần như  dám ngẩng đầu  , chỉ cúi gằm cổ, để lộ những vết lốm đốm ở gáy.
 
Rõ ràng, nàng   gì  hiển hiện rõ ràng.
 
Ta lướt mắt qua nàng, dừng    nam tử.
 
Nam tử thật sự tuấn mỹ, dù chỉ mặc một bộ tẩm y, dù  binh lính mạnh mẽ áp giải  đất trông  vẻ chật vật, cũng  che giấu  phong thái của .
 
Ta cẩn thận  vị hôn phu hụt  gặp vài   mặt, thật khó mà tưởng tượng nổi, đằng  gương mặt  vẻ khôn ngoan ,    thể   chuyện ngu xuẩn như đổi kiệu hoa.
 
Nếu   chuyện Tất Huỳnh nhận ,  dựa   mà nghĩ rằng   thể   trở   khi đổi kiệu hoa của tiểu thư Thái uý và kỹ nữ thanh lâu?
 
Dạ Lan mặt mày âm trầm:
 
"Tư Khinh Nguyệt, ngươi điên  ?"
 
"Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám điều binh mã đêm khuya xông  Hầu phủ?"
 
Ta  khỏi bật , cúi  nâng cằm  lên, tay   theo đường nét gương mặt , đầu ngón tay trắng ngần vuốt ve quanh mắt , động tác dịu dàng, quyến luyến.
 
Hắn sững sờ,     vì   việc đó trong phòng ,  thở dần trở nên dồn dập, nóng bỏng.
 
[A a a dừng tay! Nữ phụ buông nam chính , để !]
 
[Nam chính là của nữ chính, nhưng   thể  thế nam chính, hãy để  hy sinh!]
 
Tất Huỳnh mặt tái mét, giọng  đột nhiên the thé: "Lan ca ca!"
 
Dạ Lan chợt tỉnh, trong mắt thoáng qua một tia chán ghét.
 
Hắn dùng sức  đầu tránh khỏi tay , cổ họng nặng nề nuốt xuống một tiếng:
 
"Tư Khinh Nguyệt, ngươi  gì ?"
 
Ta nở một nụ  rạng rỡ, ánh mắt chân thành và ngây thơ:
 
"Ta xem mắt ngươi  hỏng ."
 
"Dù   cũng  tò mò,   ngươi  thể bình thản động phòng khi tân nương   đổi?"
 
"Trừ khi, kiệu hoa  là do chính ngươi đổi!"
 
Trong mắt  hiện rõ sự chột , lúng túng, cùng một tia tức giận vì  vạch trần.
 
Hắn lạnh mặt, giọng trầm xuống:
 
"Nếu ngươi   ,  cũng   gì  giấu giếm."
 
Hắn dịu dàng  Tất Huỳnh, Tất Huỳnh cũng mắt đẫm lệ   .
 
"Ta và Huỳnh nhi tình đầu ý hợp,  sớm thề non hẹn biển, chỉ vì phụ mẫu trong nhà  đồng ý,  mới dùng hạ sách , mong Tư Tiểu thư thành ."
 
"Mọi tổn thất của Tư Tiểu thư,  đều nguyện cố gắng bồi thường."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ho-goi-ta-la-nu-phu-ac-doc-ac-thi-ta-lam-nu-phu-thi-khong/chuong-4.html.]
 
[ Hu hu cảm động quá  mất, lời tỏ tình chân thành của nam chính thật khiến    . ]
 
[ 'Núi chẳng còn góc, trời đất giao hòa,  mới đoạn tuyệt cùng nàng.' — đây chính là lời thề của bọn họ. ]
 
[ Nữ phụ, ngươi  thấy ? Xin ngươi hãy buông tha cho họ , một mối tình tuyệt  như thế, ngươi thật sự nỡ phá hoại ? ]
 
Cảm động ư?
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Ta vỗ vỗ ngực, cảm thấy trong lòng  hề gợn sóng.
 
Xem   đúng là nữ phụ độc ác   trái tim mà!
 
Ta nghiêng đầu nhếch môi,  đầy ẩn ý:
 
"Được thôi,  sẽ thành  cho ngươi."
 
Trong mắt Dạ Lan  dâng lên một tia vui mừng, thì  thấy   lệnh:
 
"Mang đao đến."
 
Cái gì?
 
Trong lòng   thoáng qua nghi vấn, thì ánh sáng lạnh lẽo của bảo đao  lướt qua  mắt .
 
Khoảnh khắc tiếp theo, tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Tất Huỳnh vang lên.
 
Ta dùng sức cổ tay, rạch từng vết d.a.o lên mặt nàng .
 
Dạ Lan mắt trợn tròn: "Dừng tay! Huỳnh Nhi!"
 
Hắn dùng sức giãy giụa, mấy binh lính suýt chút nữa  kiềm chế  .
 
Cho đến khi mặt Tất Huỳnh  huyết nhục mơ hồ,  mới ném d.a.o xuống, hài lòng  kiệt tác của .
 
Dạ Lan mắt đỏ ngầu, gân xanh  mặt nổi lên, tạo thành những vết lằn ngoằn ngoèo như giun.
 
Hắn  chằm chằm  , từng chữ nghiến răng nghiến lợi:
 
"Tư, Khinh, Nguyệt! Ta sẽ g.i.ế.c ngươi!"
 
Ta khẽ  khẩy, khinh thường vỗ vỗ mặt .
 
"Vị hôn phu cũ, hôm nay  dạy ngươi một đạo lý."
 
"Lúc đang ở thế yếu, đừng bao giờ trút lời hung hăng với kẻ địch, sẽ chỉ khiến   thấy ngươi ngu ngốc mà thôi."
 
Ta  dậy, trong tiếng ai oán của Tất Huỳnh, nhàn nhạt  lệnh:
 
"Đập nát miệng ,    thấy trong miệng Dạ Thế tử còn một cái răng nào."
 
Bình luận điên cuồng trôi  màn hình sáng:
 
[Ta thấy cái gì??? Nữ chính  hủy dung, nam chính còn  nhổ hết răng,    đúng ?]
 
[Là  điên   thế giới  điên , chúng  đang xem fanfic của nữ phụ độc ác ?]
 
[Có lẽ,  thể, nữ phụ độc ác  khi trùng sinh  phát điên ?]
 
[Trước đó ai   cốt truyện  chút sai lệch là bình thường, mau lăn  đây, ngươi xem cái   bình thường ? Nam nữ chính sắp  nữ phụ độc ác hành đến điên !]
 
[Ta choáng, xem mà tức sôi máu, nữ phụ c.h.ế.t  c.h.ế.t  c.h.ế.t !]
 
[Cái cốt truyện rác rưởi gì thế , trả tiền!]
 
[Đừng hoảng, nam chính  hào quang nhân vật chính, a a   mau đến cứu cứu cứu a!]
 
Có lẽ đúng như những gì bình luận , Dạ Lan  hào quang nhân vật chính.