- Sao    phòng ? - Mạnh Niệm Dao nhíu mày.
Cố Văn Thành chậm rãi dụi tắt điếu thuốc. Anh  mặc áo khoác, chiếc áo sơ mi trắng  nổi bật cơ n.g.ự.c và cơ bụng.
- Cố phu nhân, cần  nhắc nhở , đây là phòng của chúng .
Mạnh Niệm Dao   với vẻ mặt vô cảm. Cố Văn Thành  mỉm .
- Cố phu nhân, khi Bình Dương nhận phòng, em nên ở cạnh  .
Mạnh Niệm Dao im lặng. Cô cầm điện thoại đầu giường gọi cho lễ tân.
- Chào cô, giúp  với…
Cô  kịp  hết câu, Cố Văn Thành  cầm điện thoại  và cúp máy.
- Cố phu nhân,   cần nhắc   phận của em ? Sống chung với  cũng là một trong những điều em  từ từ chấp nhận.
Mạnh Niệm Dao mím môi,  phản bác. Cô   tổn thương tâm lý. Giờ cô  là bà Cố, nên ngủ chung giường là bổn phận của vợ chồng, nhưng… Cô liếc  chân  thương của Cố Văn Thành  mỉm .
- Chủ tịch Cố,  nên xem  tình trạng của  . Người khuyết tật  nên nghĩ đến những chuyện vớ vẩn như .
Nói xong, cô xuống giường  thẳng  phòng tắm.
Cố Văn Thành   ghế ngoài ban công một lúc lâu  mới nhếch môi.
Mạnh Niệm Dao tắm nước nóng và  quần áo. Khi  ngoài, cô cảm thấy sảng khoái hơn nhiều.
- Dọn dẹp   ngoài ăn tối nhé.
Mạnh Niệm Dao đáp lời  lấy áo khoác. Cô thấy chiếc xe lăn bên cạnh, tuy  miễn cưỡng nhưng vẫn đẩy xe lăn qua đỡ Cố Văn Thành  .
Bình Dương  đợi sẵn bên ngoài phòng. Nhà hàng ở tầng , lúc    mấy . Mạnh Niệm Dao    đối diện với Cố Văn Thành nên  dậy   cần  vệ sinh.
Khách sạn  khá nổi tiếng, phong cách trang trí nhà hàng cũng  độc đáo. Mạnh Niệm Dao học thiết kế nội thất nên cô khá tò mò về cách bài trí của nhà hàng. Sau khi  nhà vệ sinh, cô  dạo quanh.
Khoảng mười phút , Mạnh Niệm Dao đang định   nhà hàng thì đột nhiên  thấy   gọi .
- Niệm Dao...
Mạnh Niệm Dao  , thấy Mạnh Hạo Thiên đang cải trang  tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ho-noi-toi-la-moi-tinh-tai-tieng-cua-chu-tich-co/chuong-18-uong-ruou-voi-giam-doc-truong.html.]
- Niệm Dao,  em  ở đây? Em đến một  ? Trùng hợp ,  đang ăn tối với bạn ở đây. Chúng   cùng  nhé. – Hắn đưa tay kéo Mạnh Niệm Dao.
Mạnh Niệm Dao cảm thấy ghê tởm khi  thấy . Cô lùi  một bước và tránh bàn tay đang chìa  của Mạnh Hạo Thiên.
- Mạnh Hạo Thiên, cẩn thận tay. Đừng chạm  !
Những  phục vụ xung quanh  thấy cuộc trò chuyện của họ liền  . Mạnh Hạo Thiên  hổ  tát Mạnh Niệm Dao, nhưng  nhớ đến vị khách trong phòng riêng nên  kiềm chế cơn giận.
- Niệm Dao, đừng  mà nổi nóng với ..
Mạnh Niệm Dao   với vẻ chán ghét    bỏ .   ngờ Mạnh Hạo Thiên  lợi dụng lúc cô  , giữ c.h.ặ.t t.a.y cô và kéo cô  lòng. Hắn che miệng , .
- Em yêu,  sai . Đừng giận nữa  ? Anh  chuẩn  một bất ngờ cho em. Em  xem cùng  nhé? - Nói xong,  kéo Mạnh Niệm Dao  phòng riêng.
Những  hầu bàn xung quanh  thấy , tưởng là đôi vợ chồng trẻ đang cãi  nên đều tản .
Mạnh Niệm Dao  Mạnh Hạo Thiên cưỡng ép đưa  phòng riêng.
Đến phòng riêng, Mạnh Hạo Thiên thả Mạnh Niệm Dao  và giới thiệu cô với   trong phòng.
- Giám đốc Trương, đây là vợ .  sẽ bảo cô  nâng ly chúc mừng ...
Rồi  thấp giọng cảnh cáo Mạnh Niệm Dao.
-  khuyên cô nên  chừng mực, nếu   sẽ g.i.ế.c cô!
Vừa lấy  tự do, Mạnh Niệm Dao  tát Mạnh Hạo Thiên một cái.
- Giết ? Mạnh Hạo Thiên,  tự cao tự đại quá  ?
Mạnh Hạo Thiên che mặt. Ngay khi Mạnh Niệm Dao  xong,  túm tóc đ.á.n.h  cổ cô!
Ý thức của Mạnh Niệm Dao chìm  bóng tối.
Từ đầu đến cuối, Giám đốc Trương   ghế,  Mạnh Hạo Thiên và Mạnh Niệm Dao. Ngay từ lúc Mạnh Niệm Dao bước , ánh mắt   dán chặt  cô. Hắn là một tên dâm đãng, nhưng là một tên dâm đãng đội lốt .
- Mạnh Tổng đang  gì ? Sao ... Đánh ngất cô  như  là  ,  ? - Giám đốc Trương giả vờ ngạc nhiên .
- Không  gì sai cả. - Mạnh Hạo Thiên đặt Mạnh Niệm Dao  xuống ghế bên cạnh Giám đốc Trương.
- Vợ , chỉ vì xinh  mà lúc nào cũng chống đối .  cho cô  mặt mũi mà cô   chịu.  rủ cô   uống rượu với , cô  còn từ chối. Cô  nghĩ  là ai chứ?