Điện thoại của cô reo liên tục. Mạnh Niệm Dao liếc , nhận  tất cả tin nhắn đều là của Mạnh Hạo Thiên nên cô quyết định lờ .
Trời  tối, đúng lúc Mạnh Niệm Dao đang chuẩn   ngủ thì  tiếng gõ cửa. Là Bình Dương,  cùng Cố Văn Thành  say.
- Bà chủ, ông chủ uống  nhiều trong buổi tiệc.
Mạnh Niệm Dao vội vàng tránh sang một bên để Bình Dương đỡ Cố Văn Thành  trong. Cố Văn Thành  dài  ghế sofa,  nóng ran. Mạnh Niệm Dao vội vàng  bếp lấy cho  một cốc nước.
Khi cô đến gần, Cố Văn Thành mở mắt ,  Mạnh Niệm Dao, bất động.
- Bà Cố? - Anh  chậm rãi từng chữ, như thể xác nhận một nghi ngờ.
Mạnh Niệm Dao gật đầu. Cố Văn Thành nhận lấy cốc nước và nhấp một ngụm. Uống xong nước,  nhíu mày, ngả   ghế sofa, nhắm mắt .
Bình Dương liếc    .
- Vậy    đây.
Mạnh Niệm Dao liếc    đáp.
- Vâng.
Khi Bình Dương rời , Mạnh Niệm Dao đặt ly nước sang một bên, định đỡ Cố Văn Thành.
- Nằm ở đây  thoải mái. Để  đưa   phòng ngủ ngủ...
Tiếc là Cố Văn Thành vẫn  phản ứng gì,  nhúc nhích.
Bị bất đắc dĩ, Mạnh Niệm Dao nắm lấy tay , vòng qua cổ , cố gắng nhấc bổng  lên. Tuy nhiên, chiều cao 1,8 mét của Cố Văn Thành, dù trông  vẻ gầy gò,   nặng. Mạnh Niệm Dao  thử nhiều   khi miễn cưỡng đưa   phòng ngủ. Đặt Cố Văn Thành lên giường, Mạnh Niệm Dao hít một  thật sâu.
 sự bình tĩnh của cô  kéo dài  bao lâu. Đột nhiên, Cố Văn Thành loạng choạng, khiến Mạnh Niệm Dao mất thăng bằng. Cả hai cùng ngã xuống giường.
Mạnh Niệm Dao thấy   đè chặt   Cố Văn Thành. Cú ngã khiến cô đau đớn vặn vẹo eo. Thở hổn hển vì khó chịu, cô đợi cơn đau dịu   mới nhẹ nhàng đẩy Cố Văn Thành sang một bên. Khi cuối cùng cô cũng thoát  , Cố Văn Thành lập tức lật  , suýt nữa ngã xuống sàn.
Mạnh Niệm Dao mệt mỏi đến mức gần như  còn chút sức lực nào. Thấy tình thế nguy cấp của Cố Văn Thành, cô đưa tay , nắm chặt quần áo  để giữ   vững. Khi   vững , cô thận trọng giúp  cởi áo khoác và giày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ho-noi-toi-la-moi-tinh-tai-tieng-cua-chu-tich-co/chuong-27-anh-khong-say-sao.html.]
Mạnh Niệm Dao ban đầu định để Cố Văn Thành yên, nhưng mùi rượu nồng nặc  ngăn cản cô. Cô đành cam chịu  phòng tắm, vắt khăn tắm lau  cho .
Cố Văn Thành  vóc dáng  , trông mảnh khảnh khi mặc quần áo nhưng  cường tráng hơn khi cởi . Cơ bắp  săn chắc, nhưng Mạnh Niệm Dao chẳng mảy may quan tâm. Cô chỉ lo chăm sóc , cố gắng  thành thật nhanh   nghỉ.   mới bắt đầu dùng khăn lau bụng , cổ tay cô đột nhiên  giữ .
Cô ngước mắt lên thì thấy Cố Văn Thành đang   với ánh mắt sắc bén.
- ... - Cô định giải thích nhưng thấy cả thế giới  cuồng  mắt. Khi cô định thần , Cố Văn Thành  ghìm cô xuống. Ánh mắt , tập trung sâu thẳm, khóa chặt lấy cô.
Hai  gần  đến mức  thể  thấy từng  thở của .
Mạnh Niệm Dao  kỹ sắc mặt Cố Văn Thành, nhíu mày.
- Anh  say ?
Đôi mắt trong veo của Cố Văn Thành quan sát Mạnh Niệm Dao một lúc  mới buông cô  và  dậy.
- Không  Cố phu nhân  nhờ  phối hợp ? Anh chỉ đang tập luyện  thôi.
Mạnh Niệm Dao vẫn   giường. Cô cụp mắt xuống, khẽ thì thầm.
- Cảm ơn.
Cố Văn Thành mỉm ,   thêm lời nào,   phòng tắm. Nghe thấy tiếng cửa phòng tắm đóng , Mạnh Niệm Dao  giấu  vẻ bực bội.
Đêm trôi qua lặng lẽ. Sáng sớm hôm , Cố Văn Thành rời khỏi khách sạn  bình minh. Mạnh Niệm Dao thấy   thể ngủ    khi  rời .
Khoảng chín giờ sáng, cô nhận  điện thoại của Bình Dương,   rằng công ty  việc gấp, cần   công tác ngay lập tức. Mạnh Niệm Dao  tự  trở về thành phố B. Cô đồng ý và bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Buổi chiều, máy bay của cô hạ cánh xuống thành phố B. Vừa bật điện thoại lên, cô   ngập trong các cuộc gọi và tin nhắn từ Mạnh Hạo Thiên.
Phớt lờ , Mạnh Niệm Dao gọi taxi và  trở  Kim Tú Hoa Viên. Sau khi cất hành lý xong, điện thoại  reo lên. Lòng nặng trĩu, cô cầm máy lên và  máy.
- Niệm Dao,  em   điện thoại của ? - Giọng Mạnh Hạo Thiên mang theo chút tuyệt vọng.
- Em quyết định thế nào? – Hắn khẩn cầu, thời gian cho dự án thành phố giải trí của tập đoàn Cố sắp hết.