Không còn cách nào khác, nàng  đành đến cầu xin Phượng Nghi cung.
 
“Thật đáng thương, An Chiêu hình như  gầy  ."
 
Hiền phi hiện giờ đang  sủng ái, phụ trách quản lý lục cung. Nàng  vốn luôn tỏ vẻ "phẩm hạnh cao khiết", tự nhiên sẽ  cố ý  khó ai.
 
Nếu  hỏi đến, tất nhiên đều là do đám nô tài  tay nàng   việc  nhanh nhẹn.
 
Hoàng hậu   phượng vị, từ bi hệt như Bồ Tát trong miếu đường.
 
Khóe mắt Vân tần đỏ hoe,   là    nhiều : "Thiếp...  chịu khổ  , nhưng An Chiêu còn nhỏ như ,  thật sự  đành lòng..."
 
Hoàng hậu thở dài,  nhỏ với Vân tần vài câu, ban thưởng một ít y phục và thức ăn  để nàng  hồi cung.
 
Hiền phi ngày thường tỏ vẻ thanh nhã như hoa cúc,  tranh  giành, để thể hiện sự đặc biệt của , từ khi phụ trách quản lý hậu cung,  cắt giảm chi tiêu của các cung, ngay cả nô tài ở chỗ các công chúa hoàng tử cũng  điều  một nửa.
 
Phụ hoàng vô cùng yêu thích dáng vẻ thanh cao  của bà , ban thưởng như nước chảy  Quan Tước cung, trong cung càng đồn đại bà  ngày ngày dùng lụa là lau , chỉ riêng việc tắm rửa  tiêu tốn  ít.
 
Những lời  truyền đến tai Vân tần và các phi tần  hoàng tử, dĩ nhiên họ sinh  bất mãn với Hiền phi.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-chieu-cong-chua/3.html.]
Con gái Vân tần sinh non,  thể còn yếu hơn cả , bỗng dưng  giảm  hầu hạ, liên tục phát sốt cao mấy .
 
 Hiền phi chỉ nhàn nhạt  với Vân tần, đứa trẻ  ốm đau nhiều một chút, lớn lên  thể mới khỏe mạnh.
 
Về   bởi vì Vân tần cầu kiến suýt nữa đụng  Hoàng thượng, Hiền phi càng thêm chán ghét nàng , khi nàng  đến cầu kiến thậm chí còn  mở cửa cung,  thẳng Vân tần là quan tâm sẽ  loạn, bảo nàng  trở về tĩnh tâm cho .
 
Ta nhấp chén  ngon mới tiến cống, kìm nén ý  nơi khóe môi.
 
Hiền phi vẫn  nhận , bản   đắc tội với kẻ thù phiền phức và khó đối phó nhất  đời.
 
Một  mẫu .
 
Vân tần  nhanh chóng lấy  sự sủng ái bằng một khúc hát ở Ngự Hoa Viên, Hiền phi kinh ngạc, thái độ đối với Vân tần càng thêm qua loa, ngay cả vẻ ngoài hòa thuận ngày thường cũng lười duy trì.
 
 Vân tần sớm   thấu sự ích kỷ giả dối của bà , chỉ mỗi ngày ân cần hầu hạ Hoàng đế, thỉnh thoảng  vài câu khiêu khích.
 
Hiền phi liền   yên  nữa, cuối cùng trong lúc hoảng loạn   chiêu ngu xuẩn.
 
Lúc  phụ hoàng đang nhẫn nại dỗ dành  trong lòng đang bất mãn, nhưng Hiền phi  hề nhận  sự nhượng bộ của , chỉ chu môi  nũng:  "An Lang,  mau  ,   bằng lòng bỏ ngôi hoàng đế, quy ẩn sơn lâm, từ nay  một đôi thần tiên quyến lữ, sống bên  trọn đời trọn kiếp ?"
 
Gia thế Hiền phi  hiển hách, đương nhiên  , gần đây tàn dư tiền triều  động tĩnh, phụ hoàng đang vì chuyện  mà lo lắng.