Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 665: Trắc vương phi
Cập nhật lúc: 2025-12-21 02:24:34
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy !
"Vương phi, chứ?" Thải Lan lo lắng đến tái mặt, vội vàng tìm t.h.u.ố.c băng bó cho nàng .
Đầu ngón tay chảy nhiều m.á.u lắm, nhịn một chút là qua. ——
Kỷ Mộ Thanh nảy một ý. Kéo Thải Lan : "Ngươi mau báo cho Vương gia chuyện bổn phi thương."
"Hả..."
Vết thương nhỏ xíu mà cũng kinh động Vương gia, quá lên ?
"Hả cái gì mà hả? Ngươi thấy bổn phi thương nghiêm trọng ? Còn mau ."
Thải Lan theo hầu nàng bao nhiêu năm nay, nàng đ.á.n.h rắm kiểu gì, là ngay, tự nhiên hiểu ý tứ trong đó. Hơn nữa phận nha đầu dám lắm lời!
Kỷ Mộ Thanh kéo nàng , thì thầm dặn dò vài câu tai. Sắc mặt Thải Lan tái mét, nhưng đành vội vàng chạy tìm Diệc Vương.
Cố tình khéo, Diệc Vương lúc đang đ.á.n.h cờ cùng Trần Hương.
Quân cờ đen trong tay Cảnh Diệc hạ xuống! Một ván cờ kết thúc.
Trần Hương bĩu môi : "Ai nha, là thua , Vương gia thể nhường một chút ?"
Cảnh Diệc: "Đánh cờ cũng như hành quân đ.á.n.h giặc, gì chuyện nhường nhịn."
Câu quen tai quá, lúc Cảnh Dung đ.á.n.h cờ với Mộ Nhược cũng từng câu tương tự.
Trần Hương cam lòng, nhặt từng quân cờ bỏ hộp, : "Không , phục, chúng chơi ván nữa."
"Được, chơi ván nữa."
Nghe là Cảnh Diệc sủng ái vị vương phi đến mức nào.
Hai đang định chơi tiếp thì Thải Lan ở bên ngoài đến: "Vương gia, ." Giọng vô cùng gấp gáp. Cũng vì thế mà gián đoạn nhã hứng đ.á.n.h cờ của hai .
Biết là nha đầu bên cạnh Kỷ Mộ Thanh, Cảnh Diệc lập tức nhíu mày, vẻ mặt chán ghét. Chỉ cần liên quan đến Kỷ Mộ Thanh, Cảnh Diệc liền chán ghét thôi, thậm chí chán ghét cả bản , cứ cảm giác cúi đầu xuống là ngửi thấy mùi hôi thối nồng nặc.
Thấy Cảnh Diệc mãi đáp lời, Trần Hương đối diện : "Vương gia, nha đầu của Vương phi đang ở bên ngoài kìa." Nhắc nhở .
Hắn hừ một tiếng! Mới gật đầu hiệu với bên ngoài.
Thải Lan vội vàng chạy , hô lên một nữa: "Vương gia, ."
"Rốt cuộc là chuyện gì? Hốt hốt hoảng hoảng."
"Vương phi thương."
"Thế ?"
Hết ? Chỉ một tiếng "Thế "?
Thải Lan vội vàng : "Vương phi nóng lòng gặp Vương gia, đến thỉnh an Vương gia, nào ngờ vội quá nên ngã."
"Bổn vương đại phu, càng ngự y trong cung, ngã một cái đến báo cho bổn vương thì ích gì?"
Phụt ——
Trần Hương đối diện bật . Sau đó vội vàng thu nụ , tỏ vẻ quan tâm lo lắng: "Vương gia, là vì đến gặp nên mới ngã, vẫn nên thăm ."
"Nàng quan tâm thật ?"
"Đó là của mà, mới đến vương phủ, chỗ nào cũng quen, đương nhiên quan tâm ."
"Vậy , nàng mặt bổn vương một chuyến, chăm sóc Vương phi cho ." Giọng điệu chứa đầy ẩn ý.
Việc như , Trần Hương tự nhiên sẽ bỏ qua, xong liền dậy hành lễ: "Vâng, qua đó ngay đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-665-trac-vuong-phi.html.]
Cảnh Diệc nhíu mày một cái thật khẽ, xua tay: "Đi ."
Thế là, bàn tính như ý của Kỷ Mộ Thanh thất bại. Vốn định để Cảnh Diệc đến thăm nàng , giờ đổi thành Trần Hương.
Trên đường , Trần Hương sai nha đầu bên cạnh mời đại phu, đột nhiên kéo tay Thải Lan hỏi: "Ngươi tên là Thải Lan?"
Thải Lan bàn tay nàng nắm lấy, trong lòng khỏi rùng , nhưng vẫn để mặc Trần Hương nắm như . Gật đầu: "Vâng, nô tỳ tên là Thải Lan."
"Trông thật sự xinh xắn đấy!"
"Tạ ơn Trắc vương phi."
Trần Hương ba chữ "Trắc vương phi" mà thấy khó chịu trong lòng, chút vui, nhưng biểu lộ mặt, mà càng thêm thiết nắm lấy bàn tay đang run rẩy của Thải Lan. Cười khúc khích dịu dàng : "Ngươi theo Vương phi từ nhỏ ?"
" ."
"Thật đáng tiếc, một cô nương xinh thế nha đầu cho ."
"Được hầu hạ Vương phi là vinh hạnh lớn lao."
"Miệng lưỡi khéo thật." Trần Hương than một tiếng, "Bổn phi ngươi thấy thích, trông ngươi cũng lời, thật đưa ngươi về bên cạnh , chỉ tiếc Vương phi vẫn phúc hơn một chút, nha đầu ý như ngươi hầu hạ, giống mấy đứa trong viện của bổn phi, chỉ ăn với uống, chẳng hiểu chuyện chút nào."
Nói xong, nàng vỗ nhẹ lên mu bàn tay Thải Lan vài cái. Vỗ đến mức Thải Lan run lên bần bật.
"Ngươi sợ lắm ?"
"Không ."
"Ngươi cần sợ, bổn phi cũng sẽ ăn thịt ngươi. Thật , nếu ngươi , bất cứ lúc nào cũng thể đến tìm bổn phi, khó khăn gì cứ việc mở miệng, nếu giúp , bổn phi nhất định sẽ giúp."
Thải Lan giọng điệu nàng vô cùng dịu dàng, sự đề phòng trong lòng tan biến, khóe miệng nở nụ , : "Tạ ơn Trắc vương phi."
Nào ngờ Trần Hương đột nhiên với nàng : "Chỉ là, bổn phi thích ba chữ Trắc vương phi , nếu thể bớt một chữ thì mấy."
Lập tức, Thải Lan hiểu ý, mở miệng gọi một tiếng: "Vương phi."
Tuy gọi cẩn thận, nhưng xuất phát từ tận đáy lòng. Trần Hương vui vẻ khép miệng.
Trong lòng Thải Lan cũng mong sớm đổi chủ tử, nếu cứ ở mãi bên cạnh Kỷ Mộ Thanh, sớm muộn gì cũng đ.á.n.h c.h.ế.t, cảnh tượng tát vẫn còn rõ mồn một mắt. Mỗi khi nhớ , nửa đêm đều giật tỉnh giấc, toát mồ hôi lạnh.
Thế nhưng, vị Trắc vương phi giọng dịu dàng mắt thích , nếu thể theo chủ t.ử , nhất định sẽ hưởng phúc.
Hai suốt dọc đường, đến viện của Kỷ Mộ Thanh. Vừa phòng thấy giường. Nghĩ bụng, chắc là ngã đau lắm đây!
khi Kỷ Mộ Thanh mở mắt thấy đến Cảnh Diệc mà là Trần Hương, liền bật dậy ngay lập tức. Còn khỏe mạnh.
Trần Hương xuống mép giường, kỳ quái : "Không ngã một cái nghiêm trọng ? Sao tự dậy thế ? Xem bộ dạng , hình như cũng nghiêm trọng lắm."
Kỷ Mộ Thanh trừng mắt nàng , đó đầu chất vấn Thải Lan: "Vương gia ?"
"Vương gia ngài ..."
Lời còn hết, Trần Hương tiếp lời: "Vương gia đ.á.n.h mấy ván cờ với nên mệt, thể đến thăm , nhưng dặn qua đây thăm hỏi."
"Ai cần ngươi đến thăm hỏi, tránh ."
"Sao nóng tính thế, Vương gia cũng là quan tâm mà."
Kỷ Mộ Thanh hừ một tiếng: "Ngươi đừng tưởng , ngươi căn bản là giả vờ giả vịt, đừng diễn kịch mặt ."
Định đưa tay đẩy nàng . tay còn chạm tới Trần Hương tóm lấy, đẩy mạnh về phía . Đầu Kỷ Mộ Thanh suýt nữa đập cột giường phía .
Trần Hương nhíu mày, vội vàng : "Ai nha, cố ý, , chứ?"
Cú đẩy khiến Kỷ Mộ Thanh trút hết cơn giận trong bụng , nàng nghiến răng, hét lên: "Trần Hương, là Vương phi danh chính ngôn thuận do Vương gia cưới hỏi đàng hoàng, ngươi chỉ là một Trắc vương phi, dựa cái gì mà đè đầu cưỡi cổ ."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Đè đầu cưỡi cổ?" Trần Hương tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc, "Không đang gì? Vương gia vì quá mệt thể qua đây nên mới bảo đến thăm , như ? Muội và đều là của Vương gia, vốn dĩ nên hòa thuận, cũng coi như ruột thịt mà đối đãi."
Xì! Ngươi thấy ghê tởm hả?