Cô  rơi vài giọt nước mắt,  càng đắc ý:
“Anh  thích dáng vẻ yếu đuối dụ tình  của . Thích cùng  ở  nơi.
Anh  gọi  là bảo bối, còn gọi cô là ‘ phụ nữ đáng sợ’. Hahaha…”
Hứa Như Phong chặn tay Tô Vãn Vãn khi cô định tát thêm.
“Tô tiểu thư,  nhất đừng động   nữa. Nếu —”
Cô  cất tiếng “bốp” chói tai,   lạnh:
“A Yến thật sự sẽ đ.â.m c.h.ế.t cô đấy.”
Tô Vãn Vãn buông tay xuống, vẻ mặt bình thản đến lạ thường.
Vết thương d.a.o c.h.é.m  từng chịu qua, lẽ   tê dại từ lâu.
“Phó Thần Yến   bộ mặt thật của cô ? Chút nào liên quan đến trong sáng .”
“Biết thì ? Anh  thà tin cô là phản diện, còn tin  là bạch liên hoa. Không tin, cô thử !”
Đến khi Phó Thần Yến mang theo lửa giận xông  bệnh viện tìm cô, Tô Vãn Vãn mới hiểu , câu “thử ” , rốt cuộc là ý gì…
Chương 8.
Ngày hôm , Phó Thần Yến đẩy cửa bước ,  thẳng đến giường bệnh của Tô Vãn Vãn, ánh mắt đen kịt như  rỉ mực.
“Tô Vãn Vãn , em giấu Như Phong ở  ?”
Giọng cô bình thản:
“Người phụ nữ của  mất tích, liên quan gì đến .”
Đêm qua, Phó Thần Yến trằn trọc cả đêm, tự thấy    quá đáng, định đến bệnh viện xin .
Ai ngờ  đến, Phó Vi   Hứa Như Phong mất tích.
Ngay  đó, điện thoại  nhận  một bức ảnh: Hứa Như Phong   bê bết máu,  trong một kho hàng phủ đầy bụi.
Anh  gần như chắc chắn, là Tô Vãn Vãn .
Ký ức   ba năm , công ty   đang phát triển mạnh, bỗng gặp nguy cơ sụp đổ vì Tôn tổng đột ngột rút vốn.
Khi   đang khốn đốn, Tôn tổng gọi điện chửi: “Mày  một con bạn gái thủ đoạn vô cùng.”
Sau , từ lời vợ Tôn tổng,   mới .
Bạn gái  khi  dụ tình nhân của Tôn tổng,  cùng Tôn phu nhân thu thập chứng cứ ngoại tình, giúp bà thắng vụ ly hôn, kiếm lời 3 tỷ.
Tôn phu nhân vì cảm kích  đầu tư cho  3000 vạn.
Tô Vãn Vãn — vì ? Không,   là vì tiền!
Trong mắt Phó Thần Yến, cô luôn là kẻ  từ thủ đoạn.
“Tô Vãn Vãn ,  xin em, tha cho Như Phong  ?”
Khóe mắt   đỏ hoe, trông như thật sự lo lắng.
Vãn Vãn kìm nén chua xót, vẫn giữ giọng bình thản:
“Phó Thần Yến, màn kịch  vốn do Hứa Như Phong tự biên tự diễn,   từng nghĩ sẽ động đến cô .”
“   , nếu  thích  khác,  sẽ rút lui.   sẵn sàng nhường  cho cô ,  còn  động đến cô  nữa?”
Anh  bỗng bực bội, tung một cước đá  tủ đầu giường, đôi mắt đỏ ngầu, hằn học  cô:
“Loại phụ nữ như em,   mấy câu là thật?”
Ngực Tô Vãn Vãn nặng nề, cô hít mũi, “Phó Thần Yến, nếu   chán ghét  như ,  còn đối  với , còn cầu hôn ? Nếu  ghét, thì sớm buông tay chẳng   hơn ? Hà tất  hành hạ ?”
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Nghe , Phó Thần Yến như  chạm  nghịch lân, gào lên:
“Em tưởng   đối  với em ? Đó là vì  đang chuộc tội, hiểu ?”
“Chuộc tội? Ý gì?”
Bí mật ,   chôn giấu  lâu. Anh   từng dám để cô chịu ấm ức, bởi tất cả những gì cô gánh chịu, đều bắt nguồn từ  .
Vì Hứa Như Phong,   quyết định  thẳng:
“Tô Vãn Vãn , còn nhớ cha em bỏ trốn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-det-nen-nhung-giac-mo-mot-chuong-tinh-yeu-dep/6.html.]
Khi cô mới  đại học, cha cô bỏ  theo một  phụ nữ.
“Người phụ nữ cướp cha em , chính là  .”
Đầu óc cô ong lên như sét đánh ngang tai.
Lời oán trách của Phó Thần Yến vẫn tiếp tục:
“Em tưởng  thương xót em nên mới đưa em về nhà, cho em ăn ngon ở  ? Không,  chỉ  lời  , để cha em  cớ đến tìm em, tiện cho họ gặp  thôi. Ngay khi em còn vui vẻ l.i.ế.m kẹo mút, cha em đang cùng   ở bên ngoài…”
“Bốp——”
Tô Vãn Vãn bật dậy, vung mạnh một bạt tai, giận dữ:
“Đê tiện!”
Phó Thần Yến lau vệt m.á.u nơi khóe môi, lạnh giọng:
“Mỗi  em dùng mấy trò dụ dỗ, thao túng lòng ,  đều thấy em thật bẩn thỉu.
Cầu hôn em chỉ để xoa dịu, ngăn em động đến bảo bối của .
Và… Tô Vãn Vãn,   bao giờ yêu một  phụ nữ đáng sợ như em!”
Tô Vãn Vãn  kìm nổi nữa, gục bên giường nôn thốc tháo.
Cô chẳng qua chỉ yêu một ,  khi tỉnh ngộ  quyết định rời .
Cớ  vẫn  chịu cảnh tuyệt vọng !
Những kỷ niệm ngọt ngào từng khiến cô rơi lệ trong mơ, những  lao  lửa vì  , trong khoảnh khắc vỡ nát, hóa thành từng nhát d.a.o đ.â.m xuyên tim.
Cô đập mạnh  ngực,  đến xé ruột gan.
Đây là  đầu tiên Phó Thần Yến thấy cô   sụp đổ. Khi xưa, vì   mà đoạn tuyệt với , lao  vòng tay  , cô cũng chỉ rơi duy nhất một giọt nước mắt.
Giờ đây, như  mũi d.a.o sắc lạnh cắm thẳng  tim  .
 lúc , Phó Vi gửi tin nhắn,  tìm thấy Hứa Như Phong.
Anh   Tô Vãn Vãn đang  đến gần như kiệt sức.
“Nếu Như Phong xảy  chuyện gì,  sẽ  tha cho em!”
Ném  câu độc địa,   vô tình  lưng bỏ .
…
Tô Vãn Vãn  đến ngất lịm, chỉ đến khi một cuộc gọi vang lên mới kéo cô về thực tại.
Giọng  cô đầy mỉa mai:
“Mẹ  mua vé máy bay cho con, 5 tiếng nữa, rạng sáng đến Cảng Thành. Hôn ước,   gửi  trong danh sách  điện thoại của con .”
Nghe thấy tiếng nấc khẽ từ đầu dây bên , bà   :
“Không nỡ rời thằng  yêu quý thì thôi .” Rồi dập máy.
Cô  tấm ảnh  gửi đến, là  .
Sân bay Giang Thành.
Tô Vãn Vãn mặc đồ mới, đeo kính râm che  đôi mắt đỏ hoe.
Cô hủy tất cả tài khoản liên quan đến Phó Thần Yến.
Đồng loạt chặn  .
Cái  cuối cùng, rơi xuống chiếc nhẫn kim cương hình bông tuyết trong lòng bàn tay.
Ngay  đó, cô thẳng tay ném nó  thùng rác sân bay.
Cô chẳng buồn xử lý, cũng chẳng đem theo bất kỳ thứ gì liên quan đến  .
Đón lấy một ngày mới, một đời mới.
Cô bước  cửa soát vé,  về phía cánh cổng máy bay.