Chương 9.
Phó Thần Yến lao nhanh đến nhà kho bỏ hoang.
Anh  vội vã bế Hứa Như Phong bất tỉnh đến bệnh viện, còn gọi đến hơn hai mươi chuyên gia để kiểm tra tình trạng của Hứa Như Phong.
Xác nhận chỉ là vài vết thương ngoài da, Như Phong  nhanh  tỉnh , lúc    mới thở phào một .
“Không  là  .”
Phó Vi nhíu mày:
“Xem     dọa vẫn  tác dụng, Tô Vãn Vãn chỉ  bộ thôi, cô   dám thật sự động  chị Như Phong.”
Như Phong vờ vĩnh:
“Tô tiểu thư    như .”
Phó Vi nhớ  chuyện của , gắt gao:
“Cô  chính là kẻ  xa!”
 lúc , trợ lý của Phó Thần Yến gửi tin nhắn:
[Phó tổng,  bắt cóc Hứa tiểu thư, quả thực   Tô tổng.]
Bước chân   chao đảo:
“Không  cô  .”
Hứa Như Phong  ngờ    tra  nhanh đến , liền dè dặt hỏi:
“A Yến,   vì hiểu lầm Tô tổng,   nổi giận với cô   ?”
Phải,    nổi giận, còn   những lời tàn nhẫn đến thế.
Trong đầu    ngừng vang vọng hình ảnh Tô Vãn Vãn lúc , cô đau đớn đến mức tự  tổn thương , còn     hề xót thương lấy một chút.
Nghĩ càng nhiều, Phó Thần Yến càng thêm hối hận.
Hứa Như Phong vội vàng khuyên:
“A Yến, chúng  cùng đến xin  cô  … khụ khụ khụ…”
Cơn ho dữ dội kéo đến, gương mặt Như Phong trắng bệch.
Ngay lập tức, chút áy náy trong lòng   tan biến sạch, chỉ còn lo lắng cho Hứa Như Phong:
“Sức khỏe của em  , chuyện xin   vội.”
Dù , Tô Vãn Vãn cũng dễ dỗ thôi.
Khi mới khởi nghiệp, để xã giao với đám công tử quyền quý,   khó tránh dính mùi rượu, nước hoa, thậm chí cả vết son.
Khi  Vãn Vãn  nổi trận lôi đình.
Cuối cùng   xin , dỗ dành, mua cho cô một hòn đảo.
Cả hai  quấn quýt ở đó suốt ba ngày ba đêm, và  chuyện qua .
Hôm qua   chỉ quá nóng nảy, những lời  cũng là trong cơn tức giận, giải thích vài câu là xong.
Phó Thần Yến soạn tin nhắn:
[Vãn Vãn, chuyện hôm qua là  của .]
Nghe Hứa Như Phong  ho mấy tiếng,   chẳng còn tâm trí chờ hồi âm.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
…
Đêm khuya,  khi Phó Thần Yến rời .
Phó Vi cùng Hứa Như Phong nâng ly chúc mừng.
“Chị Như Phong, chị đúng là lợi hại. Anh họ em, cái kẻ ngốc , còn chẳng  ngay từ đầu chúng   lừa   .”
Hứa Như Phong  bộ trách móc:
“Vi Vi, đó dù gì cũng là  của em, lừa dối   như ,   ?”
Đôi mắt Phó Vi lập tức đỏ hoe:
“Anh  dây dưa với   hại c.h.ế.t cha em,  xứng   của em.”
Hứa Như Phong vươn tay lau nước mắt cho cô , dịu giọng an ủi:
“Vi Vi, đừng  nữa.”
Phó Vi nghẹn ngào:
“Nhờ  chị Như Phong, em mới  rõ bộ mặt thật của Tô Vãn Vãn, nếu  còn tưởng cô  là  chị dâu … ”
“Kẻ g.i.ế.c cha em chỉ để ý nhất đến  , dùng   để  cô  đau đớn, thật hả .”
“Chị Như Phong, tất cả đều nhờ chị!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-det-nen-nhung-giac-mo-mot-chuong-tinh-yeu-dep/7.html.]
Hứa Như Phong ngoài mặt vỗ về:
“Kẻ ác  thể giả vờ một lúc, nhưng  thể giả vờ cả đời. Bây giờ là lúc ăn mừng, đừng  nữa.”
Khuôn mặt cô  trông như đang đau lòng  Phó Vi, nhưng trong thâm tâm  mắng: Đồ ngu!
Chương 10.
Sau khi về nhà rửa mặt xong, Phó Thần Yến lấy điện thoại , định soạn thêm một tin nhắn cho Tô Vãn Vãn.
Mở khung trò chuyện WeChat, tin nhắn   gửi ban ngày đến giờ vẫn   trả lời.
Anh  suy nghĩ hồi lâu, xác định nên  thế nào để xin ,  trực tiếp bấm gọi.
 đáp   , chỉ là giọng máy lạnh lẽo:
[Xin , thuê bao quý khách  gọi hiện  liên lạc !]
Phó Thần Yến  tin, gọi hết   đến  khác, nhưng  là giọng máy.
Chợt   nhận ,    chặn.
Không kịp bận tâm Tô Vãn Vãn  giận dỗi  ,   lập tức chạy đến bệnh viện.  khi mở cửa phòng bệnh, đôi mắt   sững sờ.
Trên giường bệnh, nào còn bóng dáng Tô Vãn Vãn.
“Người !”
Tiếng quát của   phá tan sự yên tĩnh nơi khoa nội trú.
Y tá trực ca vội chạy tới,  rõ   mặt thì khúm núm:
“Phó tổng.”
“Người   giường ?”
Cả ngày hôm nay, y tá  bàn tán nhiều về chuyện phòng VIP. Ai cũng  Phó tổng   tổn thương Tô tiểu thư.
Tiếng  của Tô tiểu thư, bất kỳ ai  cũng thấy xót xa.
Hóa  phía  “cặp đôi quốc dân”, chẳng qua cũng chỉ là một màn trao nhầm chân tình.
Người đàn ông mà cả mạng đều  gả cho, cũng chỉ như  thôi.
Y tá trực mang chút bất bình, cố ý thêm mắm thêm muối:
“Ngay  khi  , Tô tiểu thư   nức nở    thủ tục xuất viện.”
Trong lòng Phó Thần Yến, sự áy náy càng dâng lên nặng nề.
“Cô  cô    ?”
Y tá lắc đầu:
“Không .”
Anh  chỉ còn cách gọi cho trợ lý:
“Nửa tiếng, tra cho   Tô Vãn Vãn đang ở .”
Trợ lý   dựng dậy từ giấc ngủ, oán than  ngớt.
Phó Thần Yến  ngẫm nghĩ,  soạn thêm một tin nhắn:
[Vãn Vãn,  sai , những lời hôm qua   lời thật lòng, chỉ vì  quá sốt ruột.]
Tin nhắn gửi , thất bại.
Phó Thần Yến bứt tóc, bồn chồn khó chịu. May  nửa tiếng dài đằng đẵng trôi qua, trợ lý gọi :
“Phó tổng, Tô tiểu thư  đến Cảng Thành .”
Cảng Thành?
Ở đó   Tô Vãn Vãn.
Con gái chịu ấm ức, thường sẽ tìm về .
Phó Thần Yến rốt cuộc cũng thở phào.
Anh  bảo trợ lý đặt chuyến bay sớm nhất đến Cảng Thành.  ngay khi đến cửa soát vé, Phó Vi gọi điện,  Hứa Như Phong thấy  khỏe,   đành   chăm sóc.
Xử lý xong xuôi  là ngày hôm ,   mới một  nữa  cửa soát vé. Lúc , trợ lý  gọi đến:
“Phó tổng, tạm thời  mở cuộc họp cổ đông, cần  đến ngay.”
 
Tô Vãn Vãn là cổ đông lớn của công ty, hẳn sẽ  mặt trong đại hội. Trái tim Phó Thần Yến bừng sáng,   chạy vội  khỏi cửa soát vé,  ngốc nghếch như một đứa trẻ.
Anh  còn cẩn thận  về nhà,  bộ vest xám mà Tô Vãn Vãn từng thích nhất, chỉnh chu ăn mặc,  mới an tâm đến tham dự.
Chỉ là——