5.
Thị nữ bảo Lục Phong  ngoài  việc,  mấy ngày   về nhà.
 
Ta nhân lúc giữa đêm   chú ý, một  một   xuống tầng hầm.
 
Vạn Yêu Châu  biến mất  dấu vết.
 
Bấy giờ,  nào  thời gian suy nghĩ nhiều đến thế,  cởi trói, cứu Diệp Cẩm Hạo về.
 
Y mang trọng thương, thoi thóp thở, dùng ngón tay  lên lòng bàn tay  hai chữ giấy, bút.
 
Ta cầm giấy, bút qua, Diệp Cẩm Hạo gắng gượng dậy, cầm lấy.
 
“Tuyệt đối  thể để cho tên xà yêu    Vạn Yêu Châu.”
 
Lúc , trong đầu  chỉ  duy nhất một ý niệm, đó chính là nhanh chóng đưa y thoát khỏi nơi đây.
 
Nếu Lục Phong trở , nhất định sẽ  dễ dàng buông tha y.
 
Huống hồ, viên châu  hiện  rõ tung tích,   khả năng   Lục Phong lấy .
 
“Ta đưa   . Chuyện Yêu Châu để   .”
 
Diệp Cẩm Hạo chợt hất mạnh tay .
 
“Nếu Vạn Yêu Châu  xà yêu sử dụng,  sẽ   năng lực điều khiển vạn loại yêu quái. Đến lúc đó, hậu quả khó lường!”
 
Điều khiển vạn yêu…
 
Lục Phong  mẫu   là yêu. Nếu   thật, thì   giải thích  chuyện vì  bấy lâu nay phụ  luôn tránh nhắc đến mẫu .
 
Vậy  chẳng  cũng mang một nửa dòng m.á.u yêu  ?
 
“Nay tay, chân  đều gãy, chỉ là một phế nhân vô dụng.”
 
Tay cầm bút của Diệp Cẩm Hạo run run: “Vạn Yêu Châu  thể chữa lành tay, chân . Khanh Khanh, nàng nhất định  đoạt  đó.”
 
Trước , khi còn ở Lục Phủ, chỉ hai thành công lực của trừ yêu sư cấp bốn  đủ khiến Lục Phong  thể phản kháng.
 
Bây giờ, tu vi của  gần cấp sáu, xuất  tám thành công lực  chẳng thể lay chuyển  nửa phần.
 
Ngay cả khế ước phong ấn cơ hồ cũng mất tác dụng.
 
“Hắn gi ế t phụ  nàng, gi ế t  bộ Lục gia. Nếu nàng  gi ế t c h ế t ,   xứng đáng với linh hồn phụ  nàng  trời?”
 
Không    từng nghĩ tới việc báo thù rửa hận,  điều tu vi Lục Phong hiện tại cao thâm khó lường.
 
Nếu  tay ngay lúc , sẽ   mảy may cơ hội chiến thắng.
 
“Thù gi ế t phụ   đội trời chung. Dù  thí cái mạng ,  cũng  buông tha cho .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-duong-xa/5.html.]
Chỉ là, bây giờ vẫn  đến lúc.
 
“Ta ủng hộ nàng.”
 
Ánh mắt Diệp Cẩm Hạo phức tạp, hồi lâu mới  lên giấy một dòng.
 
Y đặt  lòng bàn tay  một chiếc nhẫn đỏ như m á u, mặt trong khắc phù văn.
 
Là một chiếc nhẫn chú.
 
Trước ,  cũng chỉ từng  qua trong sách cổ. Nó là một tà vật tương tự như Vạn Yêu Châu.
 
Dâng m áu tươi của   nguyền rủa trong chín chín tám mốt ngày, thì cả hai sẽ  ràng buộc thành một thể.
 
Nếu phạm giới ắt mạng vong.
 
Đây là một cấm thuật  các danh môn chính phái nghiêm cấm.
 
Diệp Cẩm Hạo lấy   thứ đồ ?
 
“Sao    nó?”
 
Diệp Cẩm Hạo  khựng : “Trước đây, phụ   lấy từ một thầy pháp, nhưng  kịp tiêu hủy.”
 
“Thầy pháp nào?”
 
“Tên thầy pháp đó  nhiều điều ác,   phụ   diệt trừ. Bây giờ   lúc  về chuyện .”
 
Diệp Cẩm Hạo nghiêm túc: “Khanh Khanh, đại sự thành  bại, tất cả phụ thuộc  nàng.”
 
Đến lúc Lục Phong  về, thủy lao  trống .
 
“Khanh Khanh thả  ?”
 
“,  ch é m  gi ế t tùy ngươi.”
 
Lục Phong vuốt ve gáy , nghiêng  : “Dù  bây giờ  chỉ là một kẻ tàn phế, thả   thì thôi. Khanh Khanh vui là .”
 
Những ngày  đó  đều  thấy Lục Phong.
 
“Chỗ   gì vui ,  sắp chán c h ế t tới nơi .”
 
Ở đây có một rổ Pandas
Ta nhân cơ hội dò la thị nữ.
 
“Mỗi một cửa đều  kết giới. Không  sự cho phép của tôn thượng thì  thể  ngo
ài.”
 
“Tất cả các cửa đều ?”
 
“ .”
 
Lòng  đột nhiên thắt ,  Diệp Cẩm Hạo…