Lưu Đàn mang theo chút ý trong mắt: “Hả? Hóa Hoàn Hoàn thẹn thùng như ? Sợ mặt trăng thấy ?”
Hắn pha trò thế , Minh Hoàn trái phần hổ.
Nàng cụp mắt xuống, lông mi dài che khuất tầm mắt: “Không chính là .”
Bả vai Lưu Đàn khẽ đụng nàng: “Ta .”
Minh Hoàn: “…”
Nàng cảm thấy Lưu Đàn thật đúng là phiền phức, nàng nhớ tới một con mèo hoang mà đây nàng từng cho ăn cơm.
Chỉ cần tay nàng mang theo đồ ăn, con mèo hoang đó sẽ cọ lên váy nàng meo meo nũng.
Trong lòng Minh Hoàn bớt sợ Lưu Đàn hơn chút.
Nàng nhỏ giọng : “Vậy ngài nhắm mắt , lén.”
Lưu Đàn mặt về phía Minh Hoàn, lời mà nhắm mắt .
Minh Hoàn nghĩ thầm, chủ động hôn vẫn luôn hơn nhiều so với nhoài về phía gặm cắn.
Thế nhưng, gương mặt tuấn tú của Lưu Đàn, Minh Hoàn nên thế nào hôn .
Trực tiếp dán thẳng lên, hình như mũi của hai sẽ đụng mất.
Minh Hoàn giống như một con mèo một khúc cá nhưng nên xuống miệng từ chỗ nào.
Do dự hồi lâu, nàng mới nghiêng đầu, dán lên môi Lưu Đàn.
Lưu Đàn đột nhiên mở mắt .
Hắn đảo khách thành chủ cn m** d** của Minh Hoàn.
Minh Hoàn ngờ sẽ mở mắt, nhất thời kinh ngạc, bắt lấy thời cơ tách môi nàng .
Môi nàng mềm mại ấm áp, thơm, giống như miệng là tan , khiến cho nhịn thưởng thức thêm nhiều nữa.
Hắn quấn lấy lưỡi Minh Hoàn, từng chút một, càng sâu hơn.
Chờ tới khi kết thúc, Lưu Đàn thỏa mãn mà m*t cánh môi Minh Hoàn một cái.
Minh Hoàn thấy thể vô sỉ như thì tức đến đỏ ửng cả mặt: “Điện hạ. Ngài, ngài thể như ?!”
Lưu Đàn cô bé ngốc : “Ta hả? Hoàn Hoàn tỉ mỉ nào.”
Minh Hoàn tức giận sờ môi .
Chuyện mới xảy , nàng mà miệng .
Lưu Đàn khẽ mỉm : “Đừng giận. Hoàn Hoàn, nàng còn tức giận nữa là sẽ động thai đó.”
Minh Hoàn lẩm bẩm: “Đã mở mắt …”
“Lần nhất định sẽ mở mắt.”
Lưu Đàn , nắm lấy tay Minh Hoàn đặt lên môi hôn một cái.
Hắn hết sức đắn mà lừa , “Lần là nhất thời * l**n tnh m.
Lần nếu còn như nữa thì Hoàn Hoàn cứ cắn , ?
Dù Hoàn Hoàn cắn đau thế nào nữa cũng sẽ phản kháng.”
Cảm giác tức giận trong lòng Minh Hoàn vẫn tiêu tan.
Nàng rút tay về, lấy khăn tay lau lau: “Ta giận . Điện hạ dỗ .”
Lưu Đàn ôm lấy vai Minh Hoàn: “Vậy nhận ?
Ta lấy bản quà xin , canh giữ giường của Hoàn Hoàn một đêm, tự tay hầu hạ, ?
Nếu Hoàn Hoàn cần phục vụ đặc thù, cũng sẽ xin cởi áo tháo thắt lưng mà chiếu cố.”
Minh Hoàn : “Không cần .”
Lưu Đàn bật khẽ: “Hoàn Hoàn, nàng thật đúng là bảo bối.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-ra-ta-bi-phu-quan-tinh-ke/chuong-62.html.]
Ngay cả khi tức giận cũng đáng yêu thế .
Minh Hoàn cũng chỉ tức giận trong chốc lát thôi.
Một lát , nàng bắt đầu ngủ gà ngủ gật, vô cùng chí khí mà nghiêng đầu ngã lên vai Lưu Đàn ngủ .
Lưu Đàn ôm ngang nàng lên, mang nàng về phòng.
Đợi đến ngày hôm , lúc Minh Hoàn gặp Lưu Đàn thì nàng cũng quên mất chuyện vui ngày hôm qua.
Chưa tới mấy ngày, Minh Hoàn và Lưu Đàn về đến Mục Châu.
Trước tiên nàng đưa tới phủ Mục Vương gặp Mục thái phi.
Mục thái phi trông thấy Minh Hoàn thì càng càng mến.
Bà lôi kéo Minh Hoàn kỹ một lượt: “So với cũng nở nang hơn chút , xem Lưu Đàn chăm sóc con .”
Minh Hoàn hai chữ “Nở nang” thì thoáng chút căng thẳng trong lòng, bởi vì, dù chăng nữa, nàng cũng tiện cho Thái phi rằng nàng mang thai con của Lưu Đàn.
Nếu với Thái phi, e là Thái phi sẽ chê nàng đắn.
Thực thì Mục thái phi để ý tới chuyện .
Lúc còn trẻ bà chính là một dám yêu dám hận, nếu thích, để ý là kết hôn , bản vui vẻ là .
Lưu Đàn để cho Minh Hoàn về nhà.
Hắn Minh Hoàn ở Vương phủ với .
Mục thái phi lườm Lưu Đàn, nhân lúc Minh Hoàn áo, Mục thái phi : “Hoàn Hoàn cha .
Con cho là mặt mũi to thế nào hả?
Không thể ép buộc giam .
Hoàn Hoàn là đứa bé hiếu, nếu con ngăn cản con bé về nhà, nhất định nó sẽ vui .”
Lưu Đàn : “Con chỉ nghĩ thầm trong lòng thôi mà.
Mẫu phi, con nghĩ một chút cũng hả?”
Mục thái phi : “Một khi con nghĩ là chắc chắn .
Sốt ruột ăn đậu hũ nóng.
Chờ cho Hoàn Hoàn qua lễ cập kê là các con thể chuẩn thành .”
“Không cần.”
Lưu Đàn mỉm , “Tính nàng như , gần như sẽ cho rằng giữa nam và nữ nắm tay là thể mang thai .
Bây giờ đang lo nghĩ về đứa cháu tồn tại của đấy.
Thành thì càng sớm càng .”
“Con —— “
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Một nữa Mục thái phi sự vô liêm sỉ của Lưu Đàn hù dọa: “Lưu Đàn, con thể lừa gạt như thế hả?”
Lưu Đàn mỉm : “Lừa gạt mấy câu thôi mà.
Mẫu phi, , Hoàn Hoàn ghi thù, để nàng , nàng giận nhiều nhất là một đêm thôi, ngày hôm là quên hết mà.”
Con dâu là một dịu dàng săn sóc, Mục thái phi đương nhiên là vui vẻ trong lòng.
Bây giờ coi như bà cũng , đối phó với tính ngang bướng từ nhỏ của Lưu Đàn, nhất là đưa cho một cô gái dịu dàng như nước để yêu thương.
là, con trai vô liêm sỉ thế , cũng thể để con gái nhà ức h**p .
“Sau con tìm thời gian cho sự thật .
Cứ lừa gạt như , lòng con cũng đau hả?
Nếu qua mấy tháng nữa, tình cảm , Hoàn Hoàn hỏi con đứa bé , con trả lời thế nào?”
“Con cũng với chút , đừng luôn lừa gạt, trêu đùa nữa.
Lưu Đàn , tình cảm giữa vợ chồng là cần bồi dưỡng cẩn thận.”